Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 73 – Chân anh Đầu Gỗ
Triển Anh đứng tại bến xe, nhìn xe buýt công cộng đi như tên bắn, nụ cười chậm rãi biến mất khỏi khuôn mặt, trầm giọng tự nói: “Bác làm sao có thể bỏ được quân cờ tốt như An Lý Mộc không cần?” Sau đó rời bến xe, lái xe về nhà.
Giang Triết Hải căn bản không có rời khỏi biệt thự, chẳng qua trốn tại một gian phòng trong đó không có đi ra, thấy Triển Anh trở về, thản nhiên nói một câu: “Cháu gái bà về rồi? Nó sẽ đi tra sao?”
Triển Anh ngồi xuống, bưng chén trà nhẹ nhàng thổi lá trà trôi nổi, ngước mắt, khẽ nhếch môi đỏ mọng, mở miệng: “Giống như lời ông nói, có thông minh thế nào, cũng chẳng qua là một đứa nhỏ. Tiểu Liên so với cô gái bình thường vẫn có chút não, con bé nhìn thấu thế lực Yến Hồi không phải nó có thể lay động, nên nó lựa chọn tạm thời thỏa hiệp. Không kích thích lửa của nó, nó sẽ không nghĩ tới đối phó Yến Hồi. Đúng rồi Triết Hải, nhân thủ bên Bãi Yến bố trí xong chưa?”
Giang Triết Hải gật gật đầu: “Chuyện bên kia bà không cần quan tâm, bây giờ bà cứ lợi dụng lợi dụng cháu gái bà cho tốt là được, bạn trai nhỏ của con bé đó tốt nhất có thể dùng được, nếu không chỉ phải dùng đến em hai bà.”
Triển Anh buông mắt, nửa ngày mới thản nhiên nói: “Đàn bà thôi, chỉ chút tâm tư đó, Tiểu Liên nó che giấu cho dù tốt cũng chẳng qua là một người đàn bà, An Lý Mộc chính là nhược điểm của nó, ông cứ yên tâm đi.”
Triển Tiểu Liên ngồi hàng cuối cùng xe buýt công cộng, tay chống má nhìn phong cảnh lay động ngoài cửa sổ, cô còn không biết tâm tư của bác, nhưng mà, bác rốt cuộc là có ý gì? Bác và An Lý Mộc, rõ ràng là hai người bất đồng thế giới, sao có thể đột nhiên thay cô nghĩ đến An Lý Mộc, hay là, bác tham dự trong đó, là đang nhắc nhở cô cái gì? Triển Tiểu Liên không muốn nghĩ sâu, nghĩ quá nhiều cô sợ chính mình sẽ thương tâm. Cô bảo bản thân không nghĩ, hình ảnh cố ý niêm phong trong đầu lại không tự chủ được xuất hiện, cô đã rất nhiều rất nhiều ngày không có nhìn thấy anh Đầu Gỗ.
Xe buýt công cộng đến nội thành dừng lại, Triển Tiểu Liên trong lúc vô ý lấy di động ra nhìn, phát hiện trên di động có mười mấy cú điện thoại Yến Hồi gọi tới, lông tơ toàn thân cô dựng lên, chậc, gã này điên rồi? Ngẩng đầu nhìn nhìn bốn phía, không phát hiện người của Yến Hồi, vội vàng gọi lại, điện thoại vừa thông, đầu kia liền truyền đến âm thanh yêu yêu tà tà của Yến Hồi: “A nhóc béo, đây là thổi ngọn gió nào? Vậy mà lại chủ động gọi điện thoại cho gia?”
Triển Tiểu Liên đổ mồ hôi trán: “Gia, thừa nhận sai lầm với lão ngài, di động bị cài thành im lặng, cho nên không có nghe thấy, đây không phải vừa nhìn thấy tôi liền gọi lại sao? Lão ngài đừng nóng giận, không phải cố ý. Nói gia, lão ngài tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Yến Hồi đứng bên ban công, vừa dùng chân đá thủy tinh công nghiệp, vừa nắm điện thoại hỏi: “Bây giờ ở đâu? Gia sai người đi qua đón cưng.”
Triển Tiểu Liên vừa đi vừa nói: “Có chuyện gì nói thẳng, tôi còn phải về Bãi Yến đấy. Mới từ nhà bác tôi về, định buổi tối quay lại…”
Yến Hồi nghe được cũng làm như không có nghe thấy: “Ở đâu? Để gia tìm được cưng cưng cứ chờ trừng phạt.”
Triển Tiểu Liên ngẩng đầu nhìn bốn phía, nói tên tòa nhà, hơn mười phút sau, một chiếc xe ngừng cách cô không mấy bước, trên chỗ ngồi phía sau màu đen có người gõ gõ thủy tinh, Triển Tiểu Liên vội vàng đi qua nhìn, Yến Hồi thế nhưng ngồi bên trong. Đây là lần đầu tiên Triển Tiểu Liên nhìn thấy cầm thú Yến một mình ngồi một chiếc xe ra ngoài, đoàn xe trước kia phong cách tựa như quốc vương nào đó xuất hành.
Triển Tiểu Liên kéo mở cửa xe ngồi vào: “Gia, ngài tự mình tới đón tôi việc này làm sao có chút được sủng ái mà lo sợ chứ?”
Yến Hồi vươn tay kéo Triển Tiểu Liên ngồi yên, đá đá chỗ ngồi tài xế: “Lái xe.”
Triển Tiểu Liên thăm dò nhìn Yến Hồi, trong lòng tràn ngập phòng bị, “Gia?”
Yến Hồi đưa tay nhéo nhéo mặt cô: “Đã quên? Bây giờ đi vá.”
Triển Tiểu Liên nghe hiểu được, còn nhớ chuyện nói lần trước đấy, Triển Tiểu Liên nghe xong cũng không nói chuyện, vá thì vá đi, dù sao, cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, thỏa mãn bệnh yêu xử biến thái của gã này coi như là một trong những bài học cô cần thiết.
Xe lái thẳng vào một bệnh viện tư nhân, da đầu Triển Tiểu Liên run lên: “Gia, anh sẽ không vì tiết kiệm tiền tìm một phòng khám chui chứ?”
Yến Hồi lười phản ứng cô, trực tiếp xách xuống dưới, mang cùng vào trong, rất hiển nhiên, người của bệnh viện biết Yến Hồi, nhìn thấy hắn khách khí tựa như nhìn thấy bố ruột, Triển Tiểu Liên cũng không biết nói cái gì, chờ cơ hội hỏi hắn: “Gia, xem bộ dáng lão ngài quen việc dễ làm ha, sẽ không là thường xuyên dẫn người đến đây chứ? Không thể không nói, lão ngài quả thật khẩu vị nặng…”
Yến Hồi vươn tay đẩy, đẩy Triển Tiểu Liên xông về phía trước hai bước, sau đó nói với hai hộ sĩ: “Nhóc béo giao cho các người, nhớ rõ vá chắc chút cho gia.”
Triển Tiểu Liên: “…” Anh làm như vá quần áo ấy à? Còn vá chắc chút.
Phẫu thuật không tốn bao lâu, Triển Tiểu Liên cảm giác chính là ngủ một giấc, đương nhiên, tư thế có chút chịu nhục và mùi vị dê con đợi làm thịt ấy cũng không dễ chịu, chẳng qua bị cô nuốt vào trong bụng, lúc Triển Tiểu Liên đi ra sắc mặt không được dễ coi, cô đây chính là chịu khổ vô nghĩa.
Triển Tiểu Liên sau khi đi ra liền sầu muộn, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi, cô ngày kia là phải đi học, nghỉ ngơi làm sao?
Yến Hồi đã đi rồi, nhưng mà bên ngoài còn có người của hắn chờ, thấy Triển Tiểu Liên đi ra, trực tiếp mời cô lên trên xe đưa đến trước mặt Yến Hồi, Yến Hồi chỉ chỉ căn phòng, ý bảo Triển Tiểu Liên đi vào, trong tay còn cầm điện thoại đang nói: “… Ôi Mộ Dung, gia biết chú bảo vệ chủ, nhưng mà có bảo vệ chủ cũng phải cho gia cơ hội phải không? Đề nghị gia lần trước cho chú thế nào? Anh Dương cho chú điều kiện gì, gia thêm gấp đôi, ui da này, đừng lạnh lùng như thế mà, đau lòng gia biết mấy… Đây là nói cái gì, gia chính là thích một thân cơ bắp của chú, theo gia chú có thể ăn ngon uống cay, thuận tiện còn có thể đưa chú mười tám con đàn bà, muốn loại hình gì cũng có, gia có thể bạc đãi chú sao… Không có ý nghĩa, Mộ Dung chú thật đúng là uổng phí một tấm chân tình của gia đối với chú…”
Triển Tiểu Liên nghe rét run một trận, nghe nội dung đối phương hẳn là đàn ông, cô vẫn thật không ngờ cầm thú Yến cũng cảm thấy hưng phấn với người cơ bắp, đừng là lưỡng tính nhé? Triển Tiểu Liên lại một trận rét run, rất buồn nôn, biến thái đáng chết. Triển Tiểu Liên tuân theo lời dặn của bác sĩ, ngoan ngoãn nằm xuống nghỉ ngơi, có thể không động thì tận lực bất động, chính là đang sầu thứ hai đi học làm sao.
Yến Hồi bên kia răng rắc cúp điện thoại, vươn tay gãi gãi đầu: “Mộ Dung Khai à Mộ Dung Khai, Lý Tấn Dương cho chú mày chỗ tốt gì, sao lại cứ khăng khăng một mực thế chứ?”
Yến Hồi đẩy cửa vào phòng, Triển Tiểu Liên bên kia kêu: “Gia, thương lượng chuyện này, bác sĩ nói tôi đây phải nghỉ ngơi một tuần, chuyện đó một tháng về sau mới có thể làm, có thể tìm người đưa tôi về trường không? Ở đây chung quy không hay, ngài nói phải không?”
Yến Hồi quay một vòng tại chỗ: “Cái trường học này cưng nhất định phải đi? Không đi sẽ chết?”
Triển Tiểu Liên mở to mắt: “Đương nhiên phải đi, không đi bố tôi nhất định sẽ đánh chết tôi, với cả, tôi bây giờ không đi học thì làm gì? Cũng không thể không học tử tế chạy đi làm công chứ?”
Yến Hồi xoay xoay cổ, đương nhiên nói: “Có cái gì tốt, một đống con mọt sách cùng một chỗ, trên đời người không đi học nhiều như vậy, không một ai chết cả, sao đến phiên cưng thì không được?”
Triển Tiểu Liên vừa nghe: “Vậy làm sao giống nhau? Nếu người nào cũng không đến trường, còn không phải người người đều biến thái giống như anh? Chém tay chân cắt tai người gì gì đó,” cô chỉ chỉ chính mình, nói tiếp: “Hơn nữa bệnh yêu xử, cả thế giới đều lộn xộn có được hay không?”
Yến Hồi mắt lé nhìn cô: “Nhóc béo, cưng nói lại lần nữa cho gia xem?”
Triển Tiểu Liên khoát tay: “Đừng, thân thể tôi bây giờ không tiện, vốn rất tốt, chính là bị vá thành ngốc rồi, vẫn là không cãi nhau với anh. Gia anh phải tìm người chăm sóc tôi, tôi tốt xấu là vì phúc lợi của anh mới chịu tội như thế, anh nếu bây giờ thú tính cưỡng bức tôi, còn không bằng để tôi chết quên đi, phụ nữ vá màng không chịu được bị thương nha…”
Yến Hồi hai bước đi đến bên giường ngồi xuống, đùi bắt chéo, lại bắt đầu xoa ngực Triển Tiểu Liên, “Gia lại không thiếu phụ nữ, có bụng đói ăn quàng gia sẽ không lúc này chọn cưng. Đúng rồi, nhóc béo, giảm béo nhưng đừng giảm nơi này, quá nhỏ không có ý nghĩa.”
Triển Tiểu Liên đau nhe răng trợn mắt: “Anh nhẹ chút sẽ chết à? Nói bao nhiêu lần đang phát dục đang phát dục, thế nào cũng phải để tôi mắng chửi người mới được có phải hay không hả?”
Yến Hồi không bóp ngực lại bắt đầu bóp mặt cô, tiếp tục nói chuyện đến trường: “Đi học cái gì? Gia không đi học mấy ngày cũng như thường có hôm nay, đi học có năng lực thế nào?”
Triển Tiểu Liên vừa nghe, gã này thật đúng là coi là chuyện để nói, cô lập tức nghiêm túc: “Vậy người với người có thể giống nhau sao? Ăn xin ven đường gia từng thấy chứ? Sao có ngày hôm nay bọn họ chính là số ăn xin?” Triển Tiểu Liên chỉ chỉ đầu mình: “Nói thật, nơi này của gia không giống người ta, không có đầu óc ấy sẽ không có số ấy, đây là chuyện không có cách nào. Lại nói tôi đi, trấn Nam Đường mọi người nói tôi là thần đồng, thần cái gì đồng chứ? Bản thân tôi còn không biết chính mình sao? Tôi nếu như không có bố mẹ tôi ra sức dạy dỗ hồi bé, tôi bây giờ chính là một kẻ bất tài. Gia, anh bảo tôi nếu như không đọc sách, tôi bây giờ nhất định là làm công trong nhà máy, tôi còn có thể có cơ hội đụng phải gia sao? Gia, ngài nói đúng không?”
Yến Hồi từ trên cao nhìn xuống cô, Triển Tiểu Liên bĩu môi, “Thật ra tôi đi học cũng không làm phiền gia cái gì, học phí là tôi tự mình trả, tiền ăn bố mẹ tôi trả, gia lão ngài chính là được lời.”
Yến Hồi nhíu mày: “Cưng có tiền?”
Triển Tiểu Liên vẻ mặt đắc ý nói: “Tôi ở trường học chính là sinh viên toàn diện, vào đại học Bãi Yến chính là thành tích hạng nhất năm, có học bổng, giao học phí gì gì đó vẫn là rất dễ dàng, hơn nữa bố tôi là giáo sư đại học Bãi Yến, học phí của tôi giảm phân nửa nha!” Đổi thành bình thường, Triển Tiểu Liên nhất định sẽ cảm thấy khoe khoang với người khác như thế rất ngớ ngẩn, có điều lần này không thể, cô phải để cầm thú Yến biết cô không thể không đi học nha, vạn nhất cầm thú Yến động kinh chính là không cho cô đọc sách, cô phải làm sao bây giờ?
Yến Hồi mắt lạnh nhìn cô, sau đó âm u nói câu: “Gia ghét mọt sách.”
Triển Tiểu Liên nghe xong xoay xoay người, nghiêng đến trước mặt Yến Hồi, “Ha? Gia, đừng không phải chính anh trước đây không thích học bài, liền chán ghét người học giỏi chứ? Hay là gia, ngài trước đây từng bị học sinh ưu tú đả kích?” Triển Tiểu Liên sờ cằm, dáng vẻ thám tử, “Dựa theo tình huống gia bây giờ thích người đẹp như thế xem, gia nên không phải là từng bị người đẹp thành tích ưu tú đả kích…”
Yến Hồi quay đầu nhìn cô: “Nhóc béo, cưng muốn chết?”
“Ha, ha, ha!” Triển Tiểu Liên đắc ý, cười thả cửa trên nỗi đau của người khác.
Yến Hồi “vù” một cái đè Triển Tiểu Liên lại, ánh mắt quét cô một lần từ trên xuống dưới, “Nhóc béo, cưng nói gia bây giờ liền muốn phá xử của cưng, cưng nói sẽ thế nào?”
Triển Tiểu Liên lập tức thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm trang nói: “Gia, bác sĩ nói, sẽ nhiễm trùng sẽ sưng viêm, sẽ có nguy hiểm tính mạng. Tôi vừa rồi không nói gì hết, tôi mất trí nhớ rồi.” Nói xong, Triển Tiểu Liên lập tức nhắm mắt lại, giả chết.
Yến Hồi thu tay, cười tà: “Gia chính là thích bộ dáng giả đứng đắn thật đáng yêu này của cưng.”
Trong lòng Triển Tiểu Liên mắng câu đáng yêu cái đầu anh, chết sống nhắm mắt lại giả chết. Kết quả, vừa nhắm liền ngủ thật, mãi cho đến tối mới tỉnh, xem như vậy hôm nay khẳng định là trở về không được, ngày mai lại thương lượng một chút với cầm thú Yến. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 73”