Thần phục – Chương 71

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 71 – Chụp ảnh nude gì gì khủng bố nhất

Rất rõ ràng, đám tình nhân nhỏ của Yến Hồi này đều đến có chuẩn bị, mặc dù mỗi một người đều không muốn thấy Triển Tiểu Liên, có điều sau khi cô kêu Yến gia không phản đối, cho nên mỗi người thật đúng là đứng lên nâng những thứ mình mang theo vào tay.

Người đẹp đưa đầu tiên tâm không cam tình không nguyện, dường như lễ vật của cô ta qua tay Triển Tiểu Liên thì sẽ hạ giá. Triển Tiểu Liên một phen túm lại, ngay trước mặt mọi người liền bắt đầu xé gói đồ, dưới ánh nhìn chăm chú tủi thân của người đẹp, Triển Tiểu Liên lục ra một cái kẹp cà vạt, thứ ấy vừa thấy chính là tinh phẩm, phỏng chừng cần không ít tiền. Triển Tiểu Liên lắc lư kẹp cà vạt trước mặt Yến Hồi: “Gia, quà này tặng không tốt!” Sau đó nhìn người đẹp kia bắt đầu dạy bảo: “Người đẹp cô nói xem, sao lại chỉ lớn người không lớn đầu óc tặng kẹp cà vạt vì sao không kèm âu phục? Cô xem xem bộ quần áo của gia chúng ta hiện tại đây phù hợp đeo không? Cô có ánh mắt không? Không phát hiện gia chúng ta đi chính là tuyến đường phóng khoáng, lão hắn là cái loại đàn ông ếch bốn mắt mặc âu phục đeo caravat sao? Gia không sợ giảm sức hấp dẫn của gia chúng ta.”

Người đẹp nhỏ lập tức nhìn về phía Yến Hồi, hai mắt đẫm lệ mông lung tủi thân vô cùng: “Gia.”

Kết quả, Yến đại gia vỗ vỗ vai Triển Tiểu Liên: “Nhóc béo nói có lý.”

Người đẹp nhỏ lập tức nước mắt chạy đi, cơ hội một lần đêm xuân thành danh cứ như vậy lỡ mất.

Triển Tiểu Liên liên tục mở mấy món quà, kết quả mỗi một cái đều bị cô phê bình xối xả, đến phiên cái thứ bảy, diễn viên nhỏ vừa mới ra mắt đang chuẩn bị đưa cho Triển Tiểu Liên, bỗng nhiên lại rụt về, ngửa đầu nhìn Triển Tiểu Liên: “Vậy của cô đâu? Nhìn của chúng tôi đều nói không tốt, lấy của cô ra.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe, vươn tay lấy túi, bắt đầu lục lọi: “Lấy thì lấy, tôi nhưng đến có chuẩn bị, tuyệt đối xứng với khí chất cao quý của gia chúng ta.”

Sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú của đám người đẹp, Triển Tiểu Liên từ một cái túi rách nhấc ra cái dây đeo di động kia, còn châm chích xoay một lượt trước mắt người ta: “Thấy chưa? Nhìn nó xem, ai dám nói không hợp với gia chúng ta?”

Mọi người tựa như gặp quỷ nhìn thứ đồ chơi kia, cả đám lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, Triển Tiểu Liên mặc kệ, nhấc cái đồ chơi ấy đưa đến trước mặt Yến Hồi, hỏi: “Gia, có cảm giác rất quen mắt hay không?” Sau đó cô lại sáp sáp bên người Yến Hồi, nói: “Gia, ngài lại nhìn kỹ xem, giống lúc lão ngài ngủ không?”

Ánh mắt thờ ơ của Yến Hồi dừng lại, sau đó lại tụ tầm mắt trên cái đồ chơi nhỏ kia, rất nhỏ, màu trắng, cái đầu rất lớn, cái đuôi rất nhỏ, nhìn như là bộ dạng cười, tổng thể nhìn giống một con sâu, Yến Hồi nhìn kỹ, chỉ vào con sâu đó hỏi: “Cưng nói lúc gia ngủ giống như con sâu này?”

Triển Tiểu Liên: “Ha?” Chạy Vội vàng đưa đưa cái dây đeo đó trước mặt Yến Hồi, giải thích: “Gia, lão ngài nhìn rõ nha, đây không phải sâu mà? Đây rõ ràng là một con cá heo nhỏ. Đây là bản hoạt hình, cho nên như thế. Ngài xem ngài xem, lúc lão ngài ngủ rất giống nó.”

Yến Hồi vươn tay, cầm vật kia vào tay nhìn nhìn, nhíu nhíu mày, con sâu nhỏ kia vẽ hai đường cong cong thay thế con mắt, toàn bộ đầu nhìn chính là mặt, xem chính là cười híp mắt, “Lúc gia ngủ chính là như vậy?”

Triển Tiểu Liên thuận miệng đáp tiếng: “Còn phải nói? Gia là chưa từng thấy bộ dạng khi mình ngủ phải không? Tôi xem xem tối hôm nay ai thị tẩm, bảo cô ta chụp bức mỹ nam ngủ cho gia lão ngài, ngài xem có được hay không?”

Yến Hồi nắm cái dây đeo ấy, không nói tiếp, mà là hỏi: “Vật này dùng làm gì?”

Triển Tiểu Liên lập tức lấy di động của mình ra, sau đó cài vật đó trên di động của mình, quơ quơ trước mặt Yến Hồi: “Dây di động mà, ngài xem, rất hợp phải không?”

Yến Hồi liếc xéo Triển Tiểu Liên một cái, cầm di động của Triển Tiểu Liên, bắt đầu vừa đập vừa gõ lên bàn, còn dùng sức kéo cái dây đeo nhỏ ấy, Triển Tiểu Liên gào khóc đi qua cướp di động: “Gia, lão ngài làm cái gì vậy hả? Di động tôi hỏng ngài mua mới cho tôi à?”

Yến Hồi chỉ vào cái dây đeo kia nói: “Cưng lấy xuống cho gia, nếu không gia đập di động cưng.”

Triển Tiểu Liên tức khuôn mặt nhỏ nhắn căng phồng, mặc dù vốn là tính lấy luôn, kết quả gã này lại vẫn muốn, một cái dây đeo di động rách mà thôi, đồ chơi đáng giá gì, hiếm lạ. Triển Tiểu Liên gỡ dây đeo xuống, vội vàng giấu di động của mình trong túi, đỡ bị hắn đập hỏng, biến thái đáng chết.

Yến Hồi lấy ra di động của mình, Triển Tiểu Liên nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ là muốn móc dây đeo di động vào, kết quả Yến Hồi cầm di động từ trên nhìn xuống dưới, cứ thế không tìm được lỗ nhỏ có thể đeo. Yến Hồi cau mày, lại từ đầu tới đuôi tìm một lần, vẫn là không tìm được, mặt lập tức âm u.

Triển Tiểu Liên ở bên cạnh trừng mắt nhìn, nửa ngày không kìm được, quay đầu che miệng, bắt đầu cười trộm “ha ha”.

Yến Hồi âm u ngước mắt nhìn cô một cái, Triển Tiểu Liên lập tức nghiêm trang bắt đầu tiếp tục nhận quà tặng của người đẹp, bên kia Yến Hồi ba lần không tìm được, duỗi tay ra, trực tiếp đập di động lên tường đối diện, dọa tiểu mỹ nhân cả phòng ôm đầu thét chói tai, không biết nguyên nhân gì Yến gia đột nhiên tức giận, người nào người nấy dồn lại một chỗ run lẩy bẩy.

Triển Tiểu Liên làm bộ không thấy, dù sao không phải cô chọc, tiếp tục nhận quà. Kết quả, vừa mở ra một cái hộp, Yến Hồi đột nhiên duỗi chân đạp cái bàn trước mặt, rét căm căm nói một chữ: “Cút!”

Triển Tiểu Liên hai lời chưa nói, tiện tay buông cái hộp trong tay, cầm lấy túi của mình xông về phía cửa, cô vừa xông, các người đẹp khác người nào người nấy buông quà tặng trong tay xuống, vội vàng cầm đồ đi ra ngoài theo.

Triển Tiểu Liên đi ra cửa thở dài một hơi, giao tiếp với cầm thú thật đúng là khảo nghiệm khả năng chịu đựng của trái tim, cô nhìn đồng hồ, cũng sắp mười giờ rồi, xem ra hoặc là ở khách sạn hoặc là đi nhà dì út, không qua nhà dì út lại muốn đi nhà bác phỏng chừng sẽ khó, dì út nếu biết cô là đi nhà bác thuận tiện ở nhà bác một đêm, chắc chắn không vui.

Triển Tiểu Liên xoa xoa huyệt thái dương, cô sao lại cứ khổ như vậy chứ? Đang suy nghĩ chọn một khách sạn nhỏ tạm một đêm đây, kết quả chiếc xe hôm nay đi đại học Bãi Yến đón cô đỗ bên cạnh cô, chú tài xế xuống xe kêu: “Cô Triển, cô đây là đi đâu? Gia còn đang chờ cô đấy.”

Triển Tiểu Liên trợn to mắt, “Ha?” Không phải vừa rồi đuổi tất cả ra ngoài sao? Sao lại bỗng nhiên sửa chủ ý? Trợn mắt tại chỗ, Triển Tiểu Liên xoay người lên xe, mắt thấy xe chạy qua quán bar vừa nãy, Triển Tiểu Liên vội vàng hỏi: “Chú ơi, đây là muốn đi đâu?”

Chú tài xế vừa lái xe vừa nói: “Gia nói hắn muốn đi gọt ngón tay người, nói cho hắn một cái di động hỏng, ngay cả cái lỗ cũng không có.”

Triển Tiểu Liên: “…” Quả nhiên tư duy của biến thái không phải người thường có thể hiểu, rõ ràng là kiểu di động không thích hợp đeo dây đeo di động được không? Di động của loại nữ sinh nhỏ như cô đeo đáng yêu, gã kia một đám ông lớn đeo cái gì mà đeo, lúc cô đi mua dây đeo di động nghĩ chính là như thế, dạt dào cho rằng cô có thể mua cho mình một cái dây đeo di động, kết quả cầm thú Yến động kinh.

Lúc Triển Tiểu Liên đi qua, cầm thú Yến đang đại náo một cửa hàng thương hiệu di động, đập bàn ghế quầy hàng của người ta, trong tay Yến Hồi nắm một cây gậy dính đầy vết máu, trên mặt đất quỳ một loạt nhân viên cửa hàng, chủ cửa hàng càng là bị đánh mặt mũi bầm dập, đầu tựa như một cái đầu heo, đang cẩn thận từng li từng tí nói tốt với Yến Hồi: “Gia, tôi giúp lão ngài đổi một bộ nhé, bộ vừa lúc hãng chúng tôi mới ra, bảo, bảo đảm có lỗ…”

Triển Tiểu Liên đỡ trán, cầm thú Yến ngoại trừ chiêu này thì không tìm được chiêu khác, cô duỗi ngón trỏ bắt đầu xoa huyệt thái dương, ngồi xuống cái ghế duy nhất vẫn còn đứng được trong cửa hàng chuyên doanh, một tay chống má, nghiêng đầu xem kịch.

Yến Hồi xoay người, vươn tay ném cây gậy trong tay đi, lập tức có người đưa qua khăn mặt màu trắng cho hắn, hắn vừa thong thả ung dung lau tay vừa mở miệng nói: “Dám đùa giỡn gia, gia xem chú mày là ăn gan hùm mật gấu rồi!”

Chủ cửa hàng tội nghiệp xin tha: “Gia, cũng không dám nữa, lần này là chúng tôi suy nghĩ không chu đáo, không ngờ gia sẽ có loại nhu cầu này…”

Yến Hồi xoay người đạp một cước, “Gia xem chú mày còn không có nhu cầu tìm đàn bà, có phải muốn gia thiến giúp chú mày hay không?”

Chủ cửa hàng trực tiếp bị đá lăn quay, lăn xong bò dậy lại quỳ tiếp, khóc nước mắt nước mũi rơi xuống: “Gia, ngài tạm tha chúng tôi lần này đi…”

Triển Tiểu Liên nhìn bội phục muốn chết, người dầu gì cũng ba bốn mươi tuổi, sao lại tựa như cháu trai rùa quỳ xuống cho một người thoạt nhìn trẻ tuổi hơn hắn chứ? Triển Tiểu Liên 囧 cái mặt tròn, gáy Yến Hồi liền tựa như mọc mắt, không quay đầu là biết cô đã đến đây, đi qua đá đá chân cô: “Đứng dậy.”

Triển Tiểu Liên đứng dậy, Yến Hồi ngồi luôn lên cái ghế đó, một cước đạp chân bàn đang đổ trên mặt đất, không kiên nhẫn nói: “Đều đã chết? Sao ngay cả thở cũng không có? Mau mau lấy ra, có phải muốn gia tự mình bắt tay đi lấy hay không?”

Chủ cửa hàng phỏng chừng bị đánh mơ hồ rồi, quỳ thẳng đờ trên mặt đất ngẩn ra, Yến Hồi vươn tay liền ném khăn mặt trong tay qua, Triển Tiểu Liên chịu không nổi mắt trợn trắng, sau đó đá đá cái bàn bên cạnh: “Không muốn bị chặt tay chân thì mau mau đi lấy, gia chúng ta chờ xem kiểu dáng mới đấy, dựng bàn lên!”

Mấy nhân viên cửa hàng đang quỳ vừa nghe, lộn nhào dậy, trong nháy mắt liền thu dọn sạch sẽ ổn thỏa chỗ Yến Hồi ngồi, chủ cửa hàng cũng khẩn cấp từ nhà kho ôm tới chừng mười cái di động kiểu dáng mới, đặt từng cái trước mặt Yến Hồi: “Gia, ngài xem xem những cái này thế nào?”

Triển Tiểu Liên ghét bỏ liếc nhìn chủ cửa hàng, đầu giống đầu heo thì thôi, trước mặt còn có máu gì gì đó, khắp nơi, cô đứng ra sau, nhịn không được hỏi: “Ông chủ, nhà các ông có em gái trông xinh đẹp một chút hay không? Như ông gia chúng ta nhìn trong lòng chán ghét?”

Chủ cửa hàng vẻ mặt đáng thương, xoay người lại nhìn nhìn nhân viên cửa hàng của mình người nào cũng kinh hoàng khiếp sợ, yên lặng cúi đầu.

Yến Hồi vươn tay lôi kéo Triển Tiểu Liên, “Nhóc béo, gia liền nhìn cưng thuận mắt, cưng chọn đi.”

Triển Tiểu Liên không giống Mục Hi, Mục Hi đối với đồ điện ngốc muốn chết, Triển Tiểu Liên thì ngược lại, đồ tới tay sờ một lần là hiểu, hồi bé ở nhà không có việc gì, cô có thể tháo đồ có thể sờ có thể di chuyển trong nhà một lần sau đó lắp lại nguyên xi, bố mẹ cô còn phát hiện không được.

Yến Hồi bảo cô chọn di động, cô trực tiếp tìm một cái di động góc có lỗ, nói: “Gia, cái này không tệ nha, màu đen, thích hợp với khí chất lãnh diễm cao quý của gia biết bao, hơn nữa màu đen cũng không lỗi mốt, cái này không tệ, mấu chốt nhất là, chỗ này có lỗ. Nếu không gia, tôi giúp ngài đeo?”

Yến Hồi không để ý cô, chính mình cầm qua nhìn nhìn, cuối cùng cũng khai ân: “Liền đổi cái này.”

Chủ cửa hàng không có ý kiến gì, chỉ ước gì hắn đi nhanh lên: “Yến gia ngài đi thong thả…”

Nói là đổi, thật ra cầm thú Yến vẫn là nghênh ngang cầm đi cả di động cũ của hắn, chẳng khác nào bức hiếp cướp một cái di động mới của người ta.

Triển Tiểu Liên đi theo đằng sau Yến Hồi, vừa đi vừa cảm khái: “Xã hội pháp chế này ấy à! Ôi, tôi nhìn thế nào chính là xã hội pháp chế trong miệng gia ngài chứ?”

Yến Hồi liếc xéo Triển Tiểu Liên cười tà: “A nhóc béo, đây là bất bình?”

Triển Tiểu Liên tình ý giả dối chắp tay với hắn: “Nào dám chứ, tôi đây là cảm khái thế lực của Yến gia.”

Yến Hồi chờ cô đi đến trước mặt mình, vươn tay đè lên bả vai cô: “Biết thì ngoan ngoãn, đừng đùa bỡn gì với gia.” Nói xong, trực tiếp kéo mở cửa xe, đẩy cô, “Lên xe.”

Triển Tiểu Liên giật giật khóe miệng, ngoan ngoãn ngồi xuống, Yến Hồi từ bên kia lên xe, cánh tay dài chân dài duỗi ra bên ngoài, Triển Tiểu Liên bị chen đến góc, “Gia, ngài đây là ăn hiếp tứ chi tôi ngắn nhỏ có phải hay không? Tôi cũng sắp bị ngài chen thành bánh nhân thịt rồi.”

Yến Hồi vươn cánh tay móc một cái, Triển Tiểu Liên trực tiếp bị hắn kéo đến bên cạnh, Yến Hồi nâng cằm cô lên, gặm hàm dưới cô, cắn một lúc dường như cảm thấy không đã ghiền, móng vuốt đê tiện liền bắt đầu mò về phía dưới váy Triển Tiểu Liên, sau đó hắn ngẩng đầu, vừa đẩy váy Triển Tiểu Liên lên trên, vừa kéo quần lót cô, Triển Tiểu Liên cúi đầu nhìn tay hắn đang kéo lung tung, nhịn không được mở miệng hỏi: “Gia đây là tính chơi rung xe với tôi à?”

Yến Hồi duỗi tay ra ôm cả người Triển Tiểu Liên cưỡi trên chân mình, nhìn cô hỏi: “Có ý kiến?”

Triển Tiểu Liên vẻ mặt đương nhiên, giòn tan trả lời: “Đương nhiên không có, tôi nằm mơ cũng mơ việc này đấy, chẳng qua là vẫn không có gan, không ngờ gia nhưng thật ra giúp tôi giải mộng.”

Mắt Yến Hồi híp lại, vừa muốn tiếp tục ra tay, Triển Tiểu Liên lại mở miệng : “Nhưng mà, nói như vậy có phải sẽ không thể giúp gia chụp bức mỹ nam ngủ hay không? Hay là gia đã tìm được người đẹp khác hỗ trợ?”

Yến Hồi vươn tay nắm cằm cô, bốn mắt nhìn nhau, Triển Tiểu Liên cố gắng mở đôi mắt to tròn trịa, đột nhiên phồng miệng nhỏ, hai bên khuôn mặt nhỏ nhắn tròn phúng phính tựa như nhét quả trứng gà, toàn bộ khuôn mặt nhỏ đều biến hình, Yến Hồi nhìn cô nửa ngày, đột nhiên cười “phì” một tiếng, tay sờ trong đùi Triển Tiểu Liên từ từ rút ra, sau đó đá chân trên chỗ ngồi tài xế: “Lái xe, trở về.”

Hơi phồng lên trong miệng Triển Tiểu Liên bị chính cô phun ra, khuôn mặt nhỏ nhắn khôi phục nguyên dạng, cúi đầu thò tay kéo cái váy bị đẩy lên của mình xuống, lôi áo phông trên người xuống, bò sang bên cạnh ngồi yên, kiên quyết không nói lời nào.

Cả người Yến Hồi bá chiếm hai phần ba chỗ ngồi phía sau, hai tay trải trên đỉnh ghế ngồi xe, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước, hiếm thấy mà không chọc ngoáy Triển Tiểu Liên.

Hai người vốn nên vừa chạm mặt là ầm ĩ gà bay chó sủa, đột nhiên không can thiệp chuyện của nhau hài hòa chung đụng, điều này khiến tài xế lái xe và bảo tiêu đi cùng xe hết sức không thích ứng, Yến gia không nên là chuyên túm bím tóc cô bé kia, sau đó cưỡng bức dụ dỗ xem cô ấy ứng phó như thế nào sao? Sao lần này hai bên đều tự chấm dứt chiến tranh chứ?

Xe đến mục đích, Triển Tiểu Liên tự động tự giác đẩy cửa xuống xe, Yến Hồi đột nhiên nắm cánh tay cô, âm thanh trầm trầm mở miệng: “Nhóc béo, cưng nói, gia nếu có một ngày vì phụ nữ chẳng màng ăn uống đòi chết đòi sống, người khác sẽ nhìn gia thế nào?”

Một chân Triển Tiểu Liên rơi trên mặt đất, dường như gặp quỷ nhìn Yến Hồi: “Yến gia lão ngài đây là đang nói đùa phải không?” Hắn vì phụ nữ chẳng màng ăn uống đòi chết đòi sống? Trừ phi Nữ Oa nương nương một lần nữa tạo người, bằng không cũng đừng nghĩ nhìn được lúc đó.

Bản thân Yến Hồi cũng cười giễu một tiếng, “Gia đột nhiên nhớ tới một người.”

Triển Tiểu Liên xuống xe đóng cửa, miệng nói một câu: “Người gia nói này tên là Lý Tấn Dương phải không?”

Động tác xuống xe của Yến Hồi khựng lại, quay đầu nhìn Triển Tiểu Liên đang vòng qua đây: “A nhóc, cái này cưng cũng biết?”

Triển Tiểu Liên không để ý bĩu môi: “Tôi làm sao không biết? Mục Hi là bạn tốt cấp hai của tôi, hồi cấp hai chú đẹp trai đã biểu hiện như sói, Nhóc Ngốc ngốc hết chỗ chê, cái gì cũng nói với tôi, tôi đương nhiên biết.” Triển Tiểu Liên vừa đi về phía cửa, vừa nói: “Gia còn nhớ đống đồ ăn vặt gia bảo tôi mua ấy không? Có một nửa vào bụng tôi, Nhóc Ngốc ngóng trông đưa vào tay tôi, tôi đương nhiên biết.”

Yến Hồi đụng vào cửa ngay sau, đi theo phía sau Triển Tiểu Liên, nâng âm điệu tính chọn lọc cường điệu một danh từ: “Chú đẹp trai?”

Triển Tiểu Liên dừng bước, xoay người gật đầu, “Đúng vậy, chính là Lý Tấn Dương, hồi cấp hai chú ấy thường xuyên tới trường tìm Mục Hi, nữ sinh trường chúng tôi đều gọi như vậy, lại nói, tôi thầm mến chú ấy một khoảng thời gian dài đấy, có điều suy nghĩ chồng bạn không thể lừa, cho nên tôi liền nhịn đau buông tha. Ôi!”

Yến Hồi chậm rì rì đi đến trước mặt Triển Tiểu Liên, vẻ mặt cười tà tiến tới trước mặt cô: “Nếu gia không có nghe nhầm… Thầm mến?”

Triển Tiểu Liên nhìn hắn một cái giống như nhìn thằng ngốc, “Đúng vậy, lúc ấy say đắm muốn chết, chú ấy thế nhưng dẫn tới náo động tại trường tôi, không biết bạch mã hoàng tử trong cảm nhận bao nhiêu nữ sinh chính là giống như chú đẹp trai…”

Yến Hồi cười càng sâu, cười xuân về hoa nở nói ba chữ: “Cưng chờ đấy!”

Triển Tiểu Liên im miệng, vô tội nhìn Yến Hồi, “Gia, tôi không nói cái gì chứ?”

Yến Hồi cao cao tại thượng liếc xéo cô một cái, Triển Tiểu Liên rụt rụt cổ, trong lòng suy nghĩ có phải gã này cảm thấy chú đẹp trai có người thầm mến, cho nên hâm mộ đố kỵ hận rồi?

Hai người đứng ở cửa thang máy chờ thang máy, cố tình thang máy chuyên dụng vẫn dừng ở phía trên, cũng không biết ai đi, Yến Hồi đột nhiên tiến lên, “bịch bịch” đạp hai cái vào cửa thang máy, “Ai ở bên trong? Gia muốn chém chân hắn!”

Triển Tiểu Liên vẻ mặt khinh bỉ nhìn cầm thú Yến điên cuồng, vui giận thất thường mưa nắng thất thường chân chính ha. Có người cười chính là cười, tức giận chính là tức giận, có người cười là tức giận, mặt lạnh là cao hứng, cố tình gã này không giống người khác, lúc hắn cười có thể là cao hứng cũng có thể là mất hứng, căn bản không ai có thể mò chuẩn tính tình hắn, cứ biến thái như vậy, ai bị hắn đùa người nấy xui xẻo, tỷ như cô bây giờ.

Thang máy rất nhanh hạ xuống, vừa nhìn là có người đang điều khiển, một lát một người trông như quản lý chạy tới: “Gia, thang máy đang kiểm tu định kỳ…”

Yến Hồi không nói cái gì, đi thẳng vào, sau đó xoay người thẳng tắp nhìn Triển Tiểu Liên còn đứng bên ngoài, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nhóc béo, cưng nếu không tiến vào cưng liền bò lên tầng hai mươi.”

Triển Tiểu Liên “ngao” một tiếng vọt vào.

Thang máy đến mục đích dừng lại, Triển Tiểu Liên cảm thấy mình chính là đến làm chuyện đó với cầm thú Yến, từ Bãi Yến đến Thanh Thành, mục đích duy nhất tới đây chính là việc này, cô sao lại cảm thấy cô tựa như gái gọi chứ? Cứ kêu là đến, mấu chốt là người ta làm như vậy có tiền, cô đây chính là làm không công.

Vào phòng, Triển Tiểu Liên nằm lên sô pha, ôm gáy nhìn trần nhà, Yến Hồi đá cửa, cùng qua đây đè luôn lên người cô, Triển Tiểu Liên còn chưa chuẩn bị, cầm thú Yến đã tiến quân thần tốc, Triển Tiểu Liên đau thiếu chút nữa kêu ra tiếng.

Yến Hồi thở hổn hển, một tay nâng mông cô lên liều mạng ấn dán lên thân thể mình, một tay nắm tóc cô ép hỏi: “Nói, gia với Lý Tấn Dương, ai khiến cưng thoải mái hơn?”

Triển Tiểu Liên cắn môi dưới, nhất thời nói không ra lời, trì hoãn nửa ngày, mới khẽ run vươn tay ôm cổ Yến Hồi, “Gia đây nói cái gì, ngài bây giờ không phải đang khiến tôi thoải mái sao? Lý Tấn Dương? Lý Tấn Dương là ai nha? Gia…” Nói xong, Triển Tiểu Liên nâng một chân lên, chủ động vòng quanh eo Yến Hồi.

Yến Hồi nhìn chằm chằm ánh mắt cô, con ngươi vốn đen nhánh ngày càng lộ ra như mực, tay nắm tóc Triển Tiểu Liên dùng sức, Triển Tiểu Liên bị đau hít một hơi khí lạnh, sau đó cắn môi dưới nhìn trả, Yến Hồi như trước nhìn chằm chằm cô, hai người dùng loại phương thức cực kỳ kỳ dị này đối diện, đối diện, vẫn là đối diện.

Triển Tiểu Liên không có dời ánh mắt, mà là chủ động nhấc toàn bộ hai chân lên, thân thể Yến Hồi không tự chủ được trầm xuống, sau đó, trong miệng hắn phun ra hai chữ: “Tiện nhân!”

Triển Tiểu Liên vươn tay kéo cổ hắn xuống, cắn một miếng trên trái cổ hắn, đáp một câu: “Anh cũng tốt không được đến đâu…”

Chuyện giường chiếu mỗi lần của hai người này còn hung tàn kịch liệt hơn kẻ thù đánh nhau, vốn dầu gì vẫn còn ở trên sô pha, kết quả không biết làm thế nào, lăn luôn trên mặt đất, Triển Tiểu Liên bị ngã đầu váng mắt hoa, cố tình hành vi cầm thú của cầm thú kia còn không có ngừng, Triển Tiểu Liên bị ép nóng nảy bắt đầu cắn lung tung, kết quả cắn cũng vô dụng, hoàn toàn không có phản ứng, lần này Triển Tiểu Liên mở rộng phạm vi cắn, từng miếng hạ xuống không chảy máu không nhả ra.

Chờ xong việc, hai người đều mệt gần chết, Triển Tiểu Liên trèo lên giường, kéo ga giường lên đi ngủ, kết quả cầm thú Yến tắm rửa xong qua đây, một cước đá Triển Tiểu Liên xuống giường: “Đi tắm cho gia!”

Triển Tiểu Liên biết chứng sợ bẩn biến thái của gã kia không định kỳ mà tới, kéo thân thể đi xối nước, sau đó giống như con chó nằm bò trên giường không dậy nổi, lúc nửa đêm cô tỉnh một lần, quay đầu liếc nhìn cầm thú Yến, thật đúng là đang ngủ, cầm lấy di động tách một cái về phía mặt hắn, ném lên trên bàn tiếp tục ngủ, mặc kệ chụp có được không, dù sao có thể báo cáo kết quả là được.

Ngày hôm sau tỉnh, Triển Tiểu Liên chưa mở mắt đã nghe tiếng “tách tách”, vừa mở mắt, phát hiện cầm thú Yến đang cầm máy ảnh chụp về phía cô, Triển Tiểu Liên duỗi tay sờ, hợ, cầm thú Yến đang chụp là ảnh nude của cô!

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s