Nắm tay chàng
- Tác giả: Gia Diệp Mạn
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Tứ
Sau khi hôi phi yên diệt còn có thể lại tụ liễm hồn thể, nghìn năm qua Tống Anh lần đầu cảm giác mình vẫn còn phúc khí.
Đạo sĩ hoàng bào kia đích xác tạo thành thương tổn không thể vãn hồi đối với nàng, trong nháy mắt sau khi giết người Tống Anh còn có chút hối hận, nếu không phải chấp nhất với báo thù, lại tu một trăm tám mươi năm nữa, nàng cũng có thể thành một tiểu quỷ tiên. Nhưng thấy mình vất vưởng lâu nhường ấy, còn là một phàm thai tục tử, không bỏ ân oán tình cừu này xuống được.
Trong hoàng cung Biện Tấn trân bảo vô số, khối cốt ngọc hiện nay Tống Anh sống nhờ hồn phách là một trong số đó. Ngọc tính âm nhu, lại thêm khối ngọc này là di cốt của một vị nữ tiên biến thành, âm khí tràn đầy, rất thích hợp dưỡng một khô hồn như Tống Anh.
Khi thần thức của Tống Anh quay lại suýt nữa bị một đôi mắt tràn đầy tơ máu hù chết. Định thần nhìn lại, trong lòng nàng đau xót, đây không phải là tiểu Trọng Trọng của nàng sao, vì sao lại sa sút tới mức này! Nhìn thấy nàng còn không có khí phách mà rơi nước mắt, nào có chút uy nghi của đế vương?
Năm đó ở trên núi, đôi cha con Tống Anh cứu chính là tể tướng vương triều Biện Tấn. Tư Mã Tuân là lão công thần của triều Biện, đương nhiên nhận ra biển tên đeo trên cổ Trọng Viêm là đặc biệt trong hoàng thất. Từ xưa hoàng thất đấu đá, không ít hoàng tử vừa sinh ra đã chịu khổ độc thủ, Tư Mã Tuân liền nhớ lại Huệ phi mười lăm năm trước nghe nói là sinh hạ quái thai bị ban chết, lại nhìn đến tướng mạo Trọng Viêm có bảy tám phần tương tự với Huệ phi, liền biết mình gặp được hoàng tử. Biện Tấn khi đó đã vô cùng mục nát, Tư Mã Tuân luôn luôn ngay thẳng, đắc tội gian thần đang nắm quyền, suýt nữa rơi vào cảnh cửa nát nhà tan. Tư Mã Tuân nhìn ra tình ý của Trọng Viêm đối với Tống Anh, lấy công hiệu của cốt ngọc dụ Trọng Viêm bằng lòng xuống núi.
Tim Trọng Viêm chỉ ở trên khối cốt ngọc kia, mà dân chúng Biện Tấn sớm đã chịu đủ cuộc sống thê thảm nước sôi lửa bỏng. Cái gọi là quân đội bi phẫn tất thắng, vương triều Biện Tấn mục nát nhanh chóng sụp đổ.
Năm đó? Không sai, cách Tống Anh thành tro rồi trở về, đã qua năm năm. Biện Tấn lúc này ca múa thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp.
Mà Trọng Viêm, cũng đã trở thành đế vương trẻ tuổi cơ trí.
Hồn phách của Tống Anh vẫn chưa hoàn toàn tụ tập, linh lực bây giờ thua xa lúc trước, không thể rời cốt ngọc quá lâu. Tiếp tục đọc “Nắm tay chàng – Phần 4”