Khúc ballad của tử thần. – Quyển 1 – Chương 1

Khúc ballad của tử thần.

  • Tác giả: HASEGAWA K-Ske
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương một

— Keng.

Tiếng chuông.

Vang lên rất khẽ.

Mở mắt ra, cậu nhìn thấy ba đứa nhóc học tiểu học hoạt bát chạy tới trước mặt.

Lá bùa buộc trên ba lô một đứa nhóc, lắc lư theo nhịp bất quy tắc.

Xem ra, hình như mình vừa chợp mắt.

Trái tim cũng đập theo nhịp ấy, xe điện phát ra tiếng vang ình ình.

Tiếng vang khi đi trên đường ray đã định và khoảng thời gian đã định.

Vẫn là bầu không khí bất biến.

Vẫn là tiếng cười làm người ta buồn nôn.

Vẫn là những con người ngủ gà gật cau mày với vẻ mệt mỏi.

Vẫn là phong cảnh bất biến.

Vẫn là bản thân ấy.

Đã quen, sớm đã quen rồi.

Còn mấy ga nữa mới về đến nhà, nhưng trong xe đã liên tục phát ra thông báo về ga kế tiếp.

Nghe thấy tiếng phát thanh cứng nhắc không có âm điệu như thế, cho dù là ai chắc cũng sẽ cảm thấy căng thẳng khó thở.

Chí ít Ikuma Daiki cảm thấy như vậy.

Tàu điện chậm lại tốc độ, đi vào nhà ga. Theo quán tính, cơ thể bị một lực không thể nhìn thấy kéo ra.

Daiki đứng dậy, đi đến trước cửa xe.

Ngoài cửa sổ sắc trời vẫn sáng, cách hoàng hôn còn một khoảng thời gian.

Trong xe tràn ngập bầu không khí khó thở uể oải. Song khi cửa xe vừa mở ra, cái lạnh tháng hai dường như có thể làm người ta tỉnh táo phất quá hai má. Tiếp tục đọc “Khúc ballad của tử thần. – Quyển 1 – Chương 1”

Advertisement

Khúc ballad của tử thần. – Quyển 1 – Khúc mở đầu

Khúc ballad của tử thần.

  • Tác giả: HASEGAWA K-Ske
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Overture – Close your eyes

Nơi đó có một cô gái.

Cô gái đi đôi giày đỏ.

Nhưng, cô không biết vì sao mình đi giày đỏ.

Vì cô không có ký ức.

Nhưng cô mang một sứ mệnh.

Giải thoát linh hồn của con người.

— Lấy đi.

Đó là sứ mệnh của một cô gái sinh ra từ nước mắt.

Quản lý cái chết.

Sứ giả bóng tối.

Vì sao mình lại sinh ra?

Vì sao lại ở nơi này?

Vì thế, cô quyết định đi về phía trước.

Để tìm kiếm chính mình.

Màu trắng cô độc trong bóng đêm.

Màu trắng, sinh ra từ nước mắt.

Để tìm kiếm nguyên nhân.

Chỉ với con mắt màu đen của mình, nhìn thẳng vào thế giới này.

Chắc chắn sẽ có một ngày cô hiểu ra tất cả.

Bởi vậy, cô quyết định đi đôi giày đỏ và bước đi.