Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 83 – Có thể bổ một nhát là một nhát
Giang Triết Hải không ngờ Triển Tiểu Liên sẽ cho gã một gậy, giống như Yến Hồi không ngờ Triển Tiểu Liên sẽ ra tay với hắn, Yến đại gia là người sợ chết biết bao? Nếu hắn biết Triển Tiểu Liên bảo hắn xoay người là vì tiện đánh hắn, hắn có thể vươn tay liền bóp chết Triển Tiểu Liên, có điều Yến đại gia tính sai, Yến đại gia bị cúm còn có chút tính trẻ con, cảm thấy chính mình bị cúm là nhóc béo làm hại, nhóc béo phải càng đối xử tốt với mình mới đúng. Kết quả, nhóc béo cho hắn một gậy.
Triển Tiểu Liên một gậy đập qua, thân hình vốn cũng không vững của Giang Triết Hải lập tức liền nằm sấp trên mặt đất, miệng còn phát ra một tiếng hét thảm, Triển Tiểu Liên một tay chống nạnh một tay xoay cánh tay hơi đau kia “vù vù”, miệng niệm: “Tôi vốn ấy à, là tính đánh ngã hắn giao cho ông, nhưng mà ông cũng quá độc ác, thật sự muốn làm tôi rơi chết? Đờ mờ ông, ông không coi tôi là người, tôi còn coi ông là cái thá gì?”
Giang Triết Hải đâu ngờ chính mình lại rơi vào nông nỗi này, gã nằm sấp trên mặt đất, chân thì đau tựa như bị gãy, đi về phía trước hai bước, kết quả không đi đặng, ngẩng đầu muốn nói chuyện với Triển Tiểu Liên, phát hiện trong tay Triển Tiểu Liên nắm cái gậy lớn kia, đi đến bên cạnh Yến Hồi, duỗi chân đạp xuống, lại quan sát bốn phía một cái, vươn tay ném cái gậy trong tay, sau đó giống như con chuột nhỏ nhảy đến một góc không bắt mắt, túm một cái ba lô học sinh hay đeo, từ bên trong móc ra một thứ dùng giấy báo bao lại, nhìn bộ dạng cô cầm trong tay, còn rất nặng. Mí mắt Giang Triết Hải giật giật, gã bây giờ hoàn toàn không rõ con nhóc này định làm cái gì, hành động phần sau hoàn toàn khác bọn họ trao đổi lúc trước, ít nhất, trong kế hoạch lúc trước của gã và Triển Anh, tuyệt đối không có mưu tính Triển Tiểu Liên sẽ đánh gãy chân Giang Triết Hải.
Triển Tiểu Liên vừa rất nhanh chạy về, vừa vươn tay xé giấy báo trên cái rìu xuống, nắm cái rìu nhỏ kia, đi đến đằng trước chân Yến Hồi, không nói hai lời, giơ rìu lên liền chém cổ chân hắn, lúc sắp hạ xuống cô nghĩ nghĩ, không đúng, anh Đầu Gỗ là cái chân khác bị thương, cho nên, cô không thể chém nhầm.
Duỗi chân đá đá, tách hai chân Yến Hồi, giơ rìu lên “rắc” một cái chém xuống, kết quả nghe thấy một tiếng “cạch” nặng nề, rìu gặp vật cản, nhưng không ảnh hưởng hiệu quả cuối cùng, bởi vì Triển Tiểu Liên nhìn thấy cái chân kia của Yến Hồi chảy máu.
Triển Tiểu Liên khom lưng kéo quần trên cổ chân Yến Hồi ra nhìn, vậy mới phát hiện Yến Hồi mặc là cái loại giày quân đội da trâu mũi cao đó, độ cao của mũi giày vừa vặn che cổ chân hắn, trong lớp kép của giày, hai chiếc dao găm nằm ngang. Một nhát vừa rồi của Triển Tiểu Liên ấy, bởi vì cánh tay bị thương phát lực không đủ, thế nhưng bản thân rìu đã có trọng lượng, lưỡi rìu và dao găm đặt ngang va chạm thành hình chữ thập, vừa vặn che cổ chân Yến Hồi, rìu thật ra không trực tiếp tổn thương được Yến Hồi, có điều, dao găm trong giày của chính Yến Hồi bởi vì lực đập vào lúc rìu hạ xuống xuyên thủng tầng bên trong kia, lõm vào trong da Yến Hồi, nếu không cũng không thể chảy máu.
Triển Tiểu Liên dám nói, Yến Hồi nếu lúc tỉnh bị trúng phát này của cô, tuyệt đối sẽ gào ra tiếng, bởi vì cô rõ ràng nhìn thấy vừa rồi Yến Hồi cử động, có điều bởi vì hôn mê, cho nên không bò dậy.
Triển Tiểu Liên đứng dậy, giơ rìu lên lại thêm cú nữa về phía cổ chân Yến Hồi, lần này Yến Hồi không nhúc nhích chút nào, đau ngất đi rồi. Mũi giầy đã bị chém hỏng, Triển Tiểu Liên đứng lên, lại quăng một rìu nữa, lần này tiếng rìu và dao đụng nhau vô cùng yếu ớt, Triển Tiểu Liên biết, cái dao đó nhất định là một nửa chọc vào trong thịt rồi. Chỗ dưới cái chân kia của Yến Hồi, gạch vụn ván gỗ xi măng đất, bị máu nhuộm đỏ cả tảng.
Giang Triết Hải nằm bò bên cạnh xem mà trợn mắt hốc mồm trợn mắt há hốc mồm, Triển Tiểu Liên sau ba nhát thở hổn hển đứng lên, nhấc rìu đi về phía Giang Triết Hải, trên cái rìu kia còn có vết máu, nhìn khỏi phải nói khủng bố biết bao nhiêu.
Giang Triết Hải bản năng lui về phía sau, kết quả chân gã không dùng được, vặn vẹo nửa ngày, thân thể cũng không di chuyển, Triển Tiểu Liên đứng yên bên cạnh thân thể gã, giậm giậm chân, khiêng rìu trên vai, bắt đầu nói chuyện: “Miếng Gừng phải không?”
Giang Triết Hải nửa há miệng: “Tiểu Liên…”
“Đờ mờ ông!” Triển Tiểu Liên nhấc chân một cái, giẫm thẳng ngang hông Giang Triết Hải, Giang Triết Hải bị cô giẫm một cái, nửa người trên không dễ dàng gì mới nâng lên được, “rầm” một tiếng nằm sấp trên mặt đất, Triển Tiểu Liên tiếp tục nói chuyện: “Giờ lại biết lôi kéo làm quen bà đây? Sự hung hăng lúc nãy ông sai người làm bà đây rơi chết đi đâu rồi? Ha! Còn lôi kéo làm quen với bà đây à? Ông cũng định đùa chết bà đây rồi, bà đây còn để ý ông cái thá gì?” Triển Tiểu Liên rút tay ra quạt gió cho mình mấy cái, bỏ chân xuống, miệng kêu gào: “Đến đến đến, tiết mục tiếp theo là ông hỏi tôi đáp, thời gian có hạn, chỉ có cơ hội một lần. Hài lòng tôi chém ông hai nhát, không hài lòng tôi chém ông bốn nhát, không trả lời tôi chém ông sáu nhát, giỡn mặt với bà đây, tôi trực tiếp chém cái chân kia của ông, vừa lúc Yến gia tìm chân đàn ông khắp nơi làm tiêu bản.”
Miệng Giang Triết Hải há to hơn nữa: “A!”
Triển Tiểu Liên đi đến bên chân Giang Triết Hải, lần này có kinh nghiệm rồi, vươn tay kéo ống quần gã lên trên, rìu nắm trong tay, nửa ngồi xổm, làm cái tư thế chuẩn bị chém người, miệng bắt đầu hỏi: “Miếng Gừng, chỉ có cơ hội trả lời một lần: Chân anh Đầu Gỗ của tôi, ông và bác tôi, có phải hẳn là chịu chút trách nhiệm hay không?”
Hỏi xong, Triển Tiểu Liên cũng không chờ Giang Triết Hải trả lời, quăng rìu hướng chân Giang Triết Hải “vù” một cái liền chém xuống, còn đặc biệt chém đùi phải, liên tục chém hai cái, cái chân kia của Giang Triết Hải lập tức rách da nát thịt máu tươi chảy ròng.
Giang Triết Hải chết cũng không ngờ Triển Tiểu Liên vừa hỏi xong đã ra tay, căn bản không cho gã cơ hội nói chuyện, chờ gã lấy lại tinh thần, hai nhát rìu của Triển Tiểu Liên cũng đã chém xong rồi. Giang Triết Hải đau trên mặt đều là mồ hôi, cổ họng kêu không ra tiếng, cuối cùng là từ yết hầu đẩy ra chút âm thanh: “Ngừng! Ngừng…”
Hai nhát của Triển Tiểu Liên chém xong, liền dừng lại, đi đến trước mặt Giang Triết Hải ngồi xổm xuống, “Nói như thế nào?”
Đầy mặt Giang Triết Hải là mồ hôi sắc mặt tái nhợt, giơ một ngón tay nói: “Là… Là… Là ý của Anh Đào…”
Triển Tiểu Liên chưa nói gì, trước đi đến bên chân Giang Triết Hải, lại thêm hai nhát về phía chân bị thương của gã, thật ra chính là nói cho Giang Triết Hải, cô không hài lòng với đáp án của gã. Chém xong, Triển Tiểu Liên hít nước mũi, lau lau giọt máu bắn lên mặt, duỗi chân giẫm lên cái chân bị chém máu tươi đầm đìa của Giang Triết Hải kia, Giang Triết Hải đau mắt cũng nhắm nghiền. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 83”