Thần phục – Chương 83

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 83 – Có thể bổ một nhát là một nhát

Giang Triết Hải không ngờ Triển Tiểu Liên sẽ cho gã một gậy, giống như Yến Hồi không ngờ Triển Tiểu Liên sẽ ra tay với hắn, Yến đại gia là người sợ chết biết bao? Nếu hắn biết Triển Tiểu Liên bảo hắn xoay người là vì tiện đánh hắn, hắn có thể vươn tay liền bóp chết Triển Tiểu Liên, có điều Yến đại gia tính sai, Yến đại gia bị cúm còn có chút tính trẻ con, cảm thấy chính mình bị cúm là nhóc béo làm hại, nhóc béo phải càng đối xử tốt với mình mới đúng. Kết quả, nhóc béo cho hắn một gậy.

Triển Tiểu Liên một gậy đập qua, thân hình vốn cũng không vững của Giang Triết Hải lập tức liền nằm sấp trên mặt đất, miệng còn phát ra một tiếng hét thảm, Triển Tiểu Liên một tay chống nạnh một tay xoay cánh tay hơi đau kia “vù vù”, miệng niệm: “Tôi vốn ấy à, là tính đánh ngã hắn giao cho ông, nhưng mà ông cũng quá độc ác, thật sự muốn làm tôi rơi chết? Đờ mờ ông, ông không coi tôi là người, tôi còn coi ông là cái thá gì?”

Giang Triết Hải đâu ngờ chính mình lại rơi vào nông nỗi này, gã nằm sấp trên mặt đất, chân thì đau tựa như bị gãy, đi về phía trước hai bước, kết quả không đi đặng, ngẩng đầu muốn nói chuyện với Triển Tiểu Liên, phát hiện trong tay Triển Tiểu Liên nắm cái gậy lớn kia, đi đến bên cạnh Yến Hồi, duỗi chân đạp xuống, lại quan sát bốn phía một cái, vươn tay ném cái gậy trong tay, sau đó giống như con chuột nhỏ nhảy đến một góc không bắt mắt, túm một cái ba lô học sinh hay đeo, từ bên trong móc ra một thứ dùng giấy báo bao lại, nhìn bộ dạng cô cầm trong tay, còn rất nặng. Mí mắt Giang Triết Hải giật giật, gã bây giờ hoàn toàn không rõ con nhóc này định làm cái gì, hành động phần sau hoàn toàn khác bọn họ trao đổi lúc trước, ít nhất, trong kế hoạch lúc trước của gã và Triển Anh, tuyệt đối không có mưu tính Triển Tiểu Liên sẽ đánh gãy chân Giang Triết Hải.

Triển Tiểu Liên vừa rất nhanh chạy về, vừa vươn tay xé giấy báo trên cái rìu xuống, nắm cái rìu nhỏ kia, đi đến đằng trước chân Yến Hồi, không nói hai lời, giơ rìu lên liền chém cổ chân hắn, lúc sắp hạ xuống cô nghĩ nghĩ, không đúng, anh Đầu Gỗ là cái chân khác bị thương, cho nên, cô không thể chém nhầm.

Duỗi chân đá đá, tách hai chân Yến Hồi, giơ rìu lên “rắc” một cái chém xuống, kết quả nghe thấy một tiếng “cạch” nặng nề, rìu gặp vật cản, nhưng không ảnh hưởng hiệu quả cuối cùng, bởi vì Triển Tiểu Liên nhìn thấy cái chân kia của Yến Hồi chảy máu.

Triển Tiểu Liên khom lưng kéo quần trên cổ chân Yến Hồi ra nhìn, vậy mới phát hiện Yến Hồi mặc là cái loại giày quân đội da trâu mũi cao đó, độ cao của mũi giày vừa vặn che cổ chân hắn, trong lớp kép của giày, hai chiếc dao găm nằm ngang. Một nhát vừa rồi của Triển Tiểu Liên ấy, bởi vì cánh tay bị thương phát lực không đủ, thế nhưng bản thân rìu đã có trọng lượng, lưỡi rìu và dao găm đặt ngang va chạm thành hình chữ thập, vừa vặn che cổ chân Yến Hồi, rìu thật ra không trực tiếp tổn thương được Yến Hồi, có điều, dao găm trong giày của chính Yến Hồi bởi vì lực đập vào lúc rìu hạ xuống xuyên thủng tầng bên trong kia, lõm vào trong da Yến Hồi, nếu không cũng không thể chảy máu.

Triển Tiểu Liên dám nói, Yến Hồi nếu lúc tỉnh bị trúng phát này của cô, tuyệt đối sẽ gào ra tiếng, bởi vì cô rõ ràng nhìn thấy vừa rồi Yến Hồi cử động, có điều bởi vì hôn mê, cho nên không bò dậy.

Triển Tiểu Liên đứng dậy, giơ rìu lên lại thêm cú nữa về phía cổ chân Yến Hồi, lần này Yến Hồi không nhúc nhích chút nào, đau ngất đi rồi. Mũi giầy đã bị chém hỏng, Triển Tiểu Liên đứng lên, lại quăng một rìu nữa, lần này tiếng rìu và dao đụng nhau vô cùng yếu ớt, Triển Tiểu Liên biết, cái dao đó nhất định là một nửa chọc vào trong thịt rồi. Chỗ dưới cái chân kia của Yến Hồi, gạch vụn ván gỗ xi măng đất, bị máu nhuộm đỏ cả tảng.

Giang Triết Hải nằm bò bên cạnh xem mà trợn mắt hốc mồm trợn mắt há hốc mồm, Triển Tiểu Liên sau ba nhát thở hổn hển đứng lên, nhấc rìu đi về phía Giang Triết Hải, trên cái rìu kia còn có vết máu, nhìn khỏi phải nói khủng bố biết bao nhiêu.

Giang Triết Hải bản năng lui về phía sau, kết quả chân gã không dùng được, vặn vẹo nửa ngày, thân thể cũng không di chuyển, Triển Tiểu Liên đứng yên bên cạnh thân thể gã, giậm giậm chân, khiêng rìu trên vai, bắt đầu nói chuyện: “Miếng Gừng phải không?”

Giang Triết Hải nửa há miệng: “Tiểu Liên…”

“Đờ mờ ông!” Triển Tiểu Liên nhấc chân một cái, giẫm thẳng ngang hông Giang Triết Hải, Giang Triết Hải bị cô giẫm một cái, nửa người trên không dễ dàng gì mới nâng lên được, “rầm” một tiếng nằm sấp trên mặt đất, Triển Tiểu Liên tiếp tục nói chuyện: “Giờ lại biết lôi kéo làm quen bà đây? Sự hung hăng lúc nãy ông sai người làm bà đây rơi chết đi đâu rồi? Ha! Còn lôi kéo làm quen với bà đây à? Ông cũng định đùa chết bà đây rồi, bà đây còn để ý ông cái thá gì?” Triển Tiểu Liên rút tay ra quạt gió cho mình mấy cái, bỏ chân xuống, miệng kêu gào: “Đến đến đến, tiết mục tiếp theo là ông hỏi tôi đáp, thời gian có hạn, chỉ có cơ hội một lần. Hài lòng tôi chém ông hai nhát, không hài lòng tôi chém ông bốn nhát, không trả lời tôi chém ông sáu nhát, giỡn mặt với bà đây, tôi trực tiếp chém cái chân kia của ông, vừa lúc Yến gia tìm chân đàn ông khắp nơi làm tiêu bản.”

Miệng Giang Triết Hải há to hơn nữa: “A!”

Triển Tiểu Liên đi đến bên chân Giang Triết Hải, lần này có kinh nghiệm rồi, vươn tay kéo ống quần gã lên trên, rìu nắm trong tay, nửa ngồi xổm, làm cái tư thế chuẩn bị chém người, miệng bắt đầu hỏi: “Miếng Gừng, chỉ có cơ hội trả lời một lần: Chân anh Đầu Gỗ của tôi, ông và bác tôi, có phải hẳn là chịu chút trách nhiệm hay không?”

Hỏi xong, Triển Tiểu Liên cũng không chờ Giang Triết Hải trả lời, quăng rìu hướng chân Giang Triết Hải “vù” một cái liền chém xuống, còn đặc biệt chém đùi phải, liên tục chém hai cái, cái chân kia của Giang Triết Hải lập tức rách da nát thịt máu tươi chảy ròng.

Giang Triết Hải chết cũng không ngờ Triển Tiểu Liên vừa hỏi xong đã ra tay, căn bản không cho gã cơ hội nói chuyện, chờ gã lấy lại tinh thần, hai nhát rìu của Triển Tiểu Liên cũng đã chém xong rồi. Giang Triết Hải đau trên mặt đều là mồ hôi, cổ họng kêu không ra tiếng, cuối cùng là từ yết hầu đẩy ra chút âm thanh: “Ngừng! Ngừng…”

Hai nhát của Triển Tiểu Liên chém xong, liền dừng lại, đi đến trước mặt Giang Triết Hải ngồi xổm xuống, “Nói như thế nào?”

Đầy mặt Giang Triết Hải là mồ hôi sắc mặt tái nhợt, giơ một ngón tay nói: “Là… Là… Là ý của Anh Đào…”

Triển Tiểu Liên chưa nói gì, trước đi đến bên chân Giang Triết Hải, lại thêm hai nhát về phía chân bị thương của gã, thật ra chính là nói cho Giang Triết Hải, cô không hài lòng với đáp án của gã. Chém xong, Triển Tiểu Liên hít nước mũi, lau lau giọt máu bắn lên mặt, duỗi chân giẫm lên cái chân bị chém máu tươi đầm đìa của Giang Triết Hải kia, Giang Triết Hải đau mắt cũng nhắm nghiền. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 83”

Thần phục – Chương 82

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 82 – Đánh ngất xỉu hẵng nói

Thật ra trong lòng Triển Tiểu Liên không sợ như vậy, tiếng thét chói kia của cô hoàn toàn là kêu cho người ở dưới nghe, dù sao trong lòng Triển Tiểu Liên, Giang Triết Hải phía dưới là bác trai cô, bọn họ nhưng là một phe, hơn nữa Yến Hồi có thể đi đến nơi này, không thể nói là cô trực tiếp đưa tới, nhưng tuyệt đối có tác dụng lửa cháy thêm dầu của cô, giữa đường cô hơi chút đổi lí do thoái thác khác, Yến Hồi có thể quay đầu.

Có điều khi cái cần cẩu lớn kia hạ xuống theo đường thẳng không có chiều hướng ngừng lại chút nào, Triển Tiểu Liên liền hiểu, gã đàn ông cô gọi một tiếng bác kia, không phải không coi cô là cháu gái, mà căn bản không coi cô là người.

Phía sau Triển Tiểu Liên, Lôi Chấn trói ngược sau lưng Triển Tiểu Liên cử động một cái phía sau Triển Tiểu Liên, cuối cùng rống lên một câu với cô: “Rụt chân!”

Triển Tiểu Liên “au” một tiếng co bản thân lại thành một cục, lần này cũng không để ý có mệt hay không, dù sao có thể rụt ngắn bao nhiêu thì rụt ngắn bấy nhiêu.

Lôi Chấn phía sau rống với Triển Tiểu Liên xong, trong nháy mắt còn có động tác, một bàn tay bị trói, tay kia thì giãy giụa một lúc, sau đó đột nhiên rút khỏi dây thừng trói ngược, không đếm xỉa trên tay vết máu loang lổ vết thương chi chít, nhanh chóng đưa đến bên miệng, dùng miệng cắn ống tay áo, chỗ cổ tay lộ ra một công cụ nhỏ dùng để bắn, tay vừa nhấc, công cụ nhỏ kia rất nhanh bắn ra một cái bóng màu đen, đánh thẳng vào nhân viên điều khiển ngồi ở đầu cần cẩu khống chế, lập tức người ngồi trên ghế lái ngả người ra mất tri giác, bộ điều khiển bị hắn khống chế trong tay mất đi thao tác của chủ nhân, đầu cần cẩu hạ thấp rất nhanh đột ngột dừng lại.

Triển Tiểu Liên nhắm hai mắt đang rụt chân, liền cảm giác chính mình quay một vòng trong không trung, chờ cô mở mắt ra, phát hiện mặt đất ngay trước mắt mình, cô nếu không phải bởi vì rụt chân, phỏng chừng hiện tại nửa người dưới hoặc là cắm trên mặt đất, hoặc là bị ngã thành bụi phấn rồi.

Một màn mạo hiểm này chỉ phát sinh trong mấy giây ngắn ngủi, đám người Giang Triết Hải hoàn toàn không dự đoán được Lôi Chấn sẽ có thủ đoạn đó, Lôi Chấn cắn răng dùng công cụ đeo lưỡi dao trên cổ tay hai phát quẹt đứt dây thừng, Triển Tiểu Liên tội nghiệp kêu hắn: “Anh Lôi Chấn, anh cũng thả tôi đi.” Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 82”

Thần phục – Chương 81

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 81 – Con tin không đáng giá

Đừng nhìn ngồi xe chỉ cần ba năm phút là đến, đất bằng này đi bộ nhưng rất tốn thời gian, một đám người đi, chậm rì rì tựa như ốc sên đang ngọ nguậy. Trước mặt lại tới một nhóm người nghênh đón Yến Hồi, như sao quanh trăng sáng làm nổi bật Yến Hồi ở chính giữa, Triển Tiểu Liên vừa đi theo dòng người vừa nhìn bốn phía, Yến Hồi bên kia hắt xì, Triển Tiểu Liên vội vàng đưa khăn mặt trong tay qua: “Gia, lau nước mũi.”

Yến Hồi lườm cô một cái, Triển Tiểu Liên làm bộ không thấy, trong lòng nghĩ, đợi lát xem tôi chém anh hay không.

Chỗ thật xa nhìn thấy có một đám người chờ ở nơi đó, nhìn đến Yến Hồi đi qua, cả đám cung kính chào, giữa vườn hoa bày cái bàn dài, phía trên còn để một vài đồ ăn trái cây vân vân, Triển Tiểu Liên nhìn thấy có con heo sữa quay, vụng trộm hỏi Yến Hồi một câu: “Gia, con heo kia có thể ăn không?”

Yến Hồi vừa đi vừa đáp một câu: “Cưng ăn nó, gia sẽ quay cưng lên ăn.”

Triển Tiểu Liên “chậc” một tiếng, kéo ba lô trên người lên, kết quả cánh tay sáng sớm bị Yến Hồi nắn đau muốn chết, cô dùng một cánh tay xoa xoa, thực sự là cảm giác đau nhức đau nhức, còn hơi run run, cầm cái khăn mặt cũng có chút tốn sức.

Người tới lễ mừng rất nhiều, có công ty tổ chức sự kiện chuyên nghiệp sắp xếp, tiết mục cắt băng bố trí đầu tiên, ngoại trừ Yến Hồi, còn có không ít người có thân phận có địa vị tham gia, pháo chiêng trống vân vân cùng vang, thật sự là cái gì cần có đều có, xem mà Triển Tiểu Liên ngẩn tò te, cảm thấy một buổi lễ khánh thành làm rêu rao như thế, cũng chỉ gã kia có thể nghĩ ra được. Lúc Yến Hồi cùng đám người kia cắt băng, Triển Tiểu Liên thì ôm một đống khăn mặt chờ bên cạnh, kéo hạ xuống, cô nhân viên tổ chức dáng người yểu điệu bưng banh vải nhiều màu lui qua một bên, bầu không khí hài hòa vui mừng tiếp tục tiến hành. Yến Hồi ngẩng đầu quét mắt bốn phía, nhíu nhíu mày, sau đó ngoắc tay một bảo tiêu phía sau. Triển Tiểu Liên lén lút đi theo, liền nghe Yến Hồi hỏi: “Đi xem chuyện gì xảy ra, đám Lôi Chấn sao lâu như vậy còn chưa có quay lại?”

Trong lòng Triển Tiểu Liên nhảy dựng, phải, Lôi Chấn và sáu bảy người cùng đi, nhưng đến bây giờ chưa một ai quay lại.

Bảo tiêu kia mang theo hai người đi hướng vừa rồi, hoạt động bên này vẫn còn tiếp tục, đủ loại biểu diễn lần lượt tiến hành, mục đích Yến Hồi tới hình như chính là vì tham gia việc này, hoạt động biểu diễn sau đó hắn căn bản không có hứng thú, mà là nói chuyện với những người tới tham gia cắt băng, Triển Tiểu Liên vẫn đi theo đằng sau hắn, trong lòng còn đang suy nghĩ bác và bác trai bước tiếp theo định làm như thế nào, nhiều người như vậy, thấy thế nào cũng không dễ dàng ra tay. Sau khi một loạt hoạt động kết thúc, MC buổi lễ tuyên bố Họa Phảng Trì đợt một chính thức khánh thành, lễ mừng xem như kết thúc.

Trong lúc Yến Hồi nói chuyện với người khác vẫn luôn dùng khăn che mặt, nhìn cũng không thất lễ, khách mời theo buổi lễ kết thúc lục tục rời đi, Yến Hồi lập tức gọi đốc công vừa rồi dẫn bọn họ qua đây lại: “Gia hỏi chú mày, người vừa rồi gọi người đi qua khuân đồ là ai?”

Đốc công cười theo “hì hì”: “Gia, bọn tôi phân công khác nhau, không can thiệp chuyện của nhau, cho nên qua lại cũng không quen thuộc, chỉ biết bọn họ là của công trường này, cái khác căn bản không rõ lắm.”

Yến Hồi lấy khặn bưng miệng mũi xuống, khẽ ho một tiếng: “Nói như vậy, người đó chú cũng không biết?”

Đốc công lắc đầu: “Cũng không phải không biết, người đó là về sau mới tới, chuyện tuyển người cũng không phải tôi quản, tôi thực sự không biết.”

Yến Hồi “hừ” một tiếng, một lần nữa che miệng mũi, nhấc chân liền đi về hướng ban nãy, vừa đi vừa dặn bảo: “Gọi điện thoại cho Lôi Chấn, điều người từ trung tâm thành phố, trong vòng mười phút phải đến, ngoài ra, mở tất cả máy quay bên ngoài đợt một, gia sao lại cảm thấy có trò đùa chứ?”

Triển Tiểu Liên đứng tại chỗ, gã này đã cảm thấy không được bình thường, hơn nữa, còn hoàn toàn không có cảm giác hoang mang, rốt cuộc là hắn quá mức tự tin hay là quá mức tự phụ?

Bảo tiêu phía sau lập tức đuổi kịp Yến Hồi: “Gia, chúng ta vẫn là chờ ở trong này tốt hơn, vạn nhất chỗ anh Lôi đi…”

Yến Hồi chậm rãi lấy khăn che miệng mũi xuống, tiện tay ném vào thùng rác bên cạnh, “Chờ? Gia chưa từng đụng phải chuyện chờ chết. Lôi Chấn tốt nhất cầu nguyện hắn có một giải thích hợp lý, nếu không gia sẽ tự tay giết chết hắn.”

Tóc vàng vẫn đi theo đằng sau Yến Hồi, Yến Hồi xoay người nhìn Triển Tiểu Liên một cái, ngoắc ngón tay với cô: “Nhóc béo, lại đây.”

Triển Tiểu Liên chạy chậm tới, “Gia, chuyện gì?”

Yến Hồi búng trán cô: “Óc heo, cho gia khăn mặt!”

“À há!” Triển Tiểu Liên vội vàng đưa khăn mặt qua, nhìn nhìn sắc mặt hắn, cẩn thận hỏi: “Gia, có phải xảy ra chuyện gì hay không?”

Yến Hồi cười nhạo, “Có thể có chuyện gì? Chẳng qua là trò hề, yên tâm, gia cũng không phải lần một lần hai đụng phải, đi qua cùng gia xem diễn? Hay là trước quay về trong xe chờ?”

Triển Tiểu Liên vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt: “Ở cạnh gia, tôi còn sợ gì chứ? Dù thế nào, gia cũng sẽ không lấy phụ nữ làm lá chắn chứ?”

Yến Hồi nhẹ bay lướt cô một cái, vừa đi vừa cười tà nói: “Vậy thì nói không biết chừng, chỉ cần có thể đỡ đạn, phụ nữ hay là băng ghế, huống chi, cưng tròn hơn người khác, nếu đỡ đạn còn an toàn chút, thế nào cũng có thể lấy tới dùng một chút.”

Khuôn mặt tròn nhỏ của Triển Tiểu Liên lập tức biến sắc, “Gia, tôi còn coi lão ngài là đại anh hùng độc nhất vô nhị đấy, vậy mà lại không phúc hậu như thế. Vậy nếu thực sự có gì, còn không lấy tôi làm lá chắn thịt chứ?”

Yến Hồi chịu không nổi khoát tay: “Nhóc béo, gia nếu rơi vào tình thế xấu ấy, cũng phí công lăn lộn.” Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 81”

Thần phục – Chương 80

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 80 – Yến gia cũng sẽ cảm cúm

“Anh mới là gà mái xù lông!” Triển Tiểu Liên bốn móng vuốt cùng sử dụng bò dậy, tức mà trái tim nhỏ nhảy theo, sau đó dùng sức kéo dây kéo áo lông trên người cô đến đầu: “Gia, nói thật với anh, tổn thương tự tôn rồi, ngài thích cắn thì cắn, đi đây.” Nói xong, Triển Tiểu Liên nhấc chân bước đi.

Kết quả, tay Yến Hồi duỗi ra, tóm túi cô kéo cô lại, miệng còn nói thêm câu: “Cái túi này không lớn, trọng lượng lại không nhẹ.”

Triển Tiểu Liên một phen kéo ba lô nhỏ của mình xuống, tức giận nói câu: “Đựng rìu chém anh.”

Yến Hồi tà khí cười một tiếng: “Được ha, vậy gia chờ.”

Triển Tiểu Liên tức thở phì phò: “Vậy anh cứ đợi đấy!”

Yến Hồi vươn tay móc một cái, cánh tay dài vòng qua cổ Triển Tiểu Liên treo đến bên kia vai cô, đè ép cô đi về phía ngoài cửa, Triển Tiểu Liên phẫn nộ: “Gia, xương cốt của ngài đi đâu vậy? Anh lớn như vậy nằm sấp trên người tôi, thân thể nhỏ này của tôi có thể chịu được sao? Phiền đi đường tử tế có được hay không?”

Yến Hồi không biết xấu hổ tiến đến bên tai Triển Tiểu Liên: “Gia đè cưng một đêm cũng chịu được, chỉ mấy bước này đã không chịu nổi?”

Triển Tiểu Liên quay đầu trợn mắt, cấp bậc lưu manh rõ ràng cao hơn Yến Hồi: “Ấy không thể so có được không? Đầu tiên diện tích chịu lực đã không giống nhau, vả lại, người đè làm vận động cũng không phải tôi. Tôi bây giờ là cõng anh còn dùng hai cái chân đứng, có thể so sánh sao?”

Yến Hồi vẻ mặt chịu không nổi vươn tay nhéo mặt cô: “Nhóc, gia sao lại cảm thấy cưng là người nổi bật trong nữ lưu manh?”

Triển Tiểu Liên vẻ mặt “lười để ý anh”: “Anh tự đi, đừng dựa vào tôi, để người ta nhìn thấy còn tưởng rằng tôi là người nào của anh, đến lúc đó kẻ thù của anh giết không chết anh tìm tôi báo thù cho hả giận, vậy thì hay rồi.”

Yến Hồi “ha” một tiếng, miệng còn nói: “Gia cảm thấy chú ý này không tệ nha, nhóc béo, cưng cảm thấy thế nào?”

Triển Tiểu Liên trợn to mắt: “Gia, chẳng lẽ anh thật đúng là có suy nghĩ này? Tôi với anh có thù sâu hận lớn gì anh muốn đùa tôi như vậy?”

Yến Hồi vươn tay ra dấu một động tác tay kéo dài dây thừng, cười tà nói: “Nhóc béo, có loại cảm giác cưng với gia là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng hay không?”

Trên khuôn mặt tròn nhỏ của Triển Tiểu Liên tràn đầy biểu cảm tức giận, đỉnh đầu chỉ thiếu bốc khói, cô vẻ mặt oán giận nói: “Hoàn toàn không có, nhưng thật ra có loại bị cảm giác bị người lôi lên thuyền giặc!”

Yến Hồi lập tức phát ra một trận cười biến thái, vừa đá xuống cửa, vừa nhéo mặt Triển Tiểu Liên: “A nhóc béo, khuôn mặt nhỏ cũng bị dọa trắng bệch rồi? Cưng cho rằng ai cũng có thể bị xếp vào danh sách bị truy sát?”

Người ngoài cửa nghe thấy tiếng đập cửa vội vàng mở cửa ra, Yến Hồi đè Triển Tiểu Liên bước đi thất tha thất thểu ra cửa, Triển Tiểu Liên phồng miệng: “Gia, có lời này của lão ngài tôi yên tâm rồi, cũng đừng khiến tối chết không rõ ràng, tôi còn trẻ mà, bây giờ cũng chưa muốn chết.”

Yến Hồi cười nhạo: “Nhóc béo, nếu thực sự có một ngày cưng bị người truy sát, vậy thì chứng tỏ cưng đáng chết, nếu không, giết cưng không có ý nghĩa gì. Cưng cho rằng giết một người dễ dàng như vậy? Một cái đầu người đắt biết bao? Đầu người không có ý nghĩa ai cần? Vừa mới nói chính mình thông minh? Gia dù nhìn thế nào, nhóc đây chính là có một khuôn mặt nhóc ngốc ấy?”

Triển Tiểu Liên nắm tay: “Gia, lão ngài nếu không muốn tự dưng ăn một đấm, tốt nhất cách tôi xa một chút!”

Yến Hồi cười xấu xa: “Gia chờ thưởng thức tiêu bản tay phụ nữ làm thành.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe, ngoan ngoãn buông quả đấm nhỏ của cô xuống, “Gia, tôi cũng chờ thưởng thức nha, ánh mắt gia tuyệt đối sẽ không tệ.”

“A nhóc béo, thật biết điều.” Yến Hồi nghiêng đầu, mạnh mẽ tiến tới khuôn mặt Triển Tiểu Liên, hôn “chụt” một cái, vừa đi vừa hỏi: “Đúng rồi nhóc béo, rửa mặt chưa?”

Triển Tiểu Liên lập tức trả lời: “Rửa rồi nha, còn đã khử trùng bằng 84 đấy, gia ngài cứ yên tâm dũng cảm hôn thêm mấy cái đi.”

Một nam một nữ này anh một lời tôi một chữ ra khỏi cổng Dạ cung, ngồi lên xe chờ ở bên ngoài, quay về khách sạn Yến Hồi thường ở.

Triển Tiểu Liên tự động tự giác đi theo Yến Hồi vào phòng hắn, chuyện đầu tiên chạy đi bật điều hòa, sau đó ngồi xếp bằng trên sô pha xem ti vi, chuyện đầu tiên của Yến Hồi là đi tắm, lườm cô một cái, “Nhóc, cưng còn rất tự giác.”

Triển Tiểu Liên mắt không nhìn, căn bản lười quan tâm, tiếp tục xem phim tình cảm cẩu huyết tuổi trẻ Hàn Quốc của cô, Yến đại gia bị coi thường tỏ vẻ rất mất hứng, đi qua đá chân cô, “Nhóc béo, cưng đi mở nước tắm cho gia đi.”

Triển Tiểu Liên rụt chân về phía sau, ngồi bất động: “Ai tắm người đấy mở.”

Yến đại gia ngồi xuống sô pha, cởi giày dùng sức đạp cô: “Mau mau đi, nếu không gia chặt chân cưng làm tiêu bản.”

Triển Tiểu Liên mím môi, tức giận hừ một tiếng, giẫm dép lê dùng một lần đi phòng vệ sinh mở nước tắm cho Yến đại gia, bật hệ thống sưởi hơi, sau đó mở nước, chờ cái bồn tắm siêu cấp lớn kia đầy nước, cô đứng ở cửa hô tiếng: “Gia, nước đầy rồi.” Trước khi đi ra còn thuận tay mở vòi sen cho gia.

Yến Hồi đi tắm, Triển Tiểu Liên tiếp tục ngồi xếp bằng trên sô pha xem ti vi, vừa xem còn vừa dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên trong, kết quả Yến Hồi đi vào chưa được một phút, bên trong truyền ra tiếng gầm giận dữ: “Nhóc béo! Cưng vào đây cho gia!”

Triển Tiểu Liên lề mề xông vào, không chút do dự vặn mở cửa với đầu xem, miệng còn phối hợp hỏi câu: “Gia, sao thế?”

Ngang hông Yến Hồi quấn khăn tắm, vòi sen bị đóng, đang chỉ vào nước trong bồn tắm hỏi: “Cưng mở nước gì cho gia? Có thể tắm à? Cưng định đông chết gia có phải hay không? Hắt xì— “

Triển Tiểu Liên vẻ mặt vô tội đi vào, làm bộ làm tịch thò tay thử thử nước: “A? Gia, tôi sai rồi, lần đầu tiên dùng thứ cao cấp như vậy, tôi không hiểu, biết gia sợ vi khuẩn, cho nên không dám thò tay thử nước ấm, gia, người không biết không có tội, lão ngài tạm tha tôi đi.”

Yến Hồi vừa muốn mở miệng, lại hắt xì tiếp cái nữa, Triển Tiểu Liên không nói hai lời, lao ra cầm cái chăn tiến vào, “Gia, lão ngài mau mau quấn cái này trước, tôi suy xét lại mở nước cho ngài. Đúng rồi gia, khăn tắm này cũng thấm nước rồi, ngài cởi đi…”

Triển Tiểu Liên nói còn chưa dứt lời, Yến Hồi một phen vỗ cái tay mưu đồ kéo khăn tắm của mình xuống: “Bỏ cái móng vuốt đê tiện của cưng ra cho gia, đừng tưởng rằng… Ắt xì!… Đừng tưởng rằng gia không biết tâm tư bẩn thỉu của cưng… Ắt xì!”

Triển Tiểu Liên ngượng ngùng lùi tay về: “Không cho xem thì thôi, tôi còn lạ gì.”

Yến Hồi đi đến cạnh cửa, chỉ vào Triển Tiểu Liên nói: “Cưng mau đi ra cho gia… Gia nhìn thấy cưng là đau mắt… Đi tìm một người phụ nữ tới, tùy tiện tìm ai cũng được, cưng cách phòng vệ sinh xa một chút cho gia!”

Triển Tiểu Liên thò đầu rống lên một tiếng ở cửa: “Yến gia tìm phụ nữ, mau chút đưa một người xinh đẹp qua đây!”

Yến Hồi vươn tay ấn huyệt thái dương, vừa hắt xì vừa xoa xoa, dùng sức rống lên một tiếng: “Nhóc béo cưng vào đây cho gia!”

Triển Tiểu Liên đành phải đi vào, Yến Hồi thò tay bấm điện thoại: “Bảo Đồng nhi qua đây.”

Lúc Đồng nhi tới, còn mang theo một bác sĩ nam, cuối cùng kết quả là, Yến đại gia bị cảm! Yến đại gia chưa bao giờ sinh bệnh, chưa bao giờ uống thuốc bởi vì Triển Tiểu Liên mở nước lạnh, vừa bỏ chân vào hai giây đã lấy ra, hong ở buồng vệ sinh chừng một phút, liền bị cảm.

Đồng nhi thiếu chút nữa cầm dao làm thịt Triển Tiểu Liên: “Cô rốt cuộc là hầu hạ gia thế nào? Cô còn là phụ nữ à? Gia thích tắm bồn nước nóng cô cũng không biết? Vậy mà làm gia sinh bệnh?!”

Triển Tiểu Liên kẹp đuôi, cúi đầu không hé răng, bác sĩ lấy thuốc cho Yến Hồi, “Gia sức khỏe tốt, chính là nhất thời bị cảm lạnh, trước khi ngủ nhớ để gia uống thuốc này.” Dừng một chút, bác sĩ nam cúi đầu dặn dò câu: “Tối hôm nay gia đi ngủ sớm một chút, những chuyện khác đợi cơ thể khỏe hẵng làm.”

Yến Hồi nằm dạng trên sô pha, chỉ vào Triển Tiểu Liên nói: “Cưng chờ đó cho gia… Ắt xì!”

Triển Tiểu Liên yên lặng đưa qua một tờ giấy, nghiêng đầu nhìn sang một bên: “Gia, phiền lão ngài lau nước mũi trước, cũng qua sông rồi.”

“Cưng chết xa một chút!” Yến Hồi đưa tay xì xì mũi, vê cục giấy đập Triển Tiểu Liên, giọng cũng hơi thay đổi: “Gia nhìn cưng mắt đau.”

Triển Tiểu Liên tiếp tục yên lặng thay đổi vị trí, ngồi vào bên kia, “Vậy tôi đổi vị trí ngồi.”

Bác sĩ nam cũng không dám nói lời nào, xếp thuốc đặt trên bàn lại căn dặn Triển Tiểu Liên: “Cô Triển, nhất thiết phải nhớ để gia uống, nếu không có gì bất ngờ, ngày mai sẽ đỡ.”

Đồng nhi cảm thấy Triển Tiểu Liên rất không đáng tin, lo lắng: “Gia, nếu không buổi tối đổi người đi.”

Yến Hồi hung tợn chỉ vào Triển Tiểu Liên: “Gia cứ muốn cô ấy!”

Đồng nhi không có cách nào, đành phải cùng bác sĩ nam đi. Chờ hai người kia đi không còn bóng dáng, Triển Tiểu Liên vội vàng đi rót cốc nước, đi theo phía sau Yến Hồi nói: “Gia, uống thuốc trước đã. Bác sĩ cũng đã nói, bây giờ uống một chút, đêm lại dậy uống một đợt…”

Kết quả, Yến Hồi trực tiếp đứng dậy vào phòng ngủ, trước khi đóng cửa, kiêu ngạo ngửa đầu ném ba chữ với Triển Tiểu Liên: “Gia không uống!”

Triển Tiểu Liên một tay đang cầm thuốc, một tay bưng cái cốc bị hắn nhốt ngoài phòng ngủ.

Triển Tiểu Liên chống má nhìn thuốc trên bàn, quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ, thử thăm dò vặn cửa, kết quả cửa thật đúng là mở. Yến Hồi nằm trên giường, trên người còn quấn thảm và khăn tắm, Triển Tiểu Liên mất sức chín trâu hai hổ mới dịch hắn nằm tử tế đắp chăn lên, quỳ trên giường nhìn hắn nói: “Yến đại gia, ngài nếu không uống thuốc, tôi sẽ phải ra tay đổ. Tôi hồi bé không uống thuốc bố tôi đều là đổ cho tôi uống, cảm giác ấy rất đau khổ, bóp mũi đổ vào miệng, lão ngài bây giờ rất khó chịu phải không? Ngài vẫn là ngoan ngoãn uống đi, ban đêm còn có một đợt nữa đấy.”

Yến Hồi yếu ớt khoát tay: “Không uống…”

Triển Tiểu Liên khinh thường xí một tiếng: “Một đại lão gia còn sợ uống thuốc, còn không bằng Tiểu Phỉ nhà dì út tôi.”

Triển Tiểu Liên ra ngoài lấy thuốc, nhìn thuốc viên trong lòng bàn tay, là cái loại tựa như bao con nhộng này, cô cắn cắn môi, quay đầu liếc nhìn phòng ngủ, cầm thuốc và nước đi vào phòng vệ sinh, rất nhanh tách vỏ ngoài một bao con nhộng trong đó ra, sau đó đổ ra hơn phân nửa thuốc trong bể nước, lại đổ nửa kia thuốc bột trong bao con nhộng vào trong bát, vậy chẳng khác nào dược hiệu của viên thuốc này ít đi hơn phân nửa, cô sau đó tiếp tục đổ phân nửa thuốc khác, tất cả hòa cùng một chỗ, đưa tay vặn vòi nước vào bột thuốc, bưng cả nước thuốc và nước súc miệng vào phòng: “Gia, nước cũng lạnh hết đợt này sang đợt khác rồi, nếu tôi nhớ không lầm, lão ngài sáng sớm ngày mai còn có việc phải không? Nếu là vì việc này làm không được, ấy nhưng lợi bất cập hại.”

Yến Hồi dường như giật giật, Triển Tiểu Liên nhìn hắn không ngọ ngoạy dậy, đi qua kéo hắn, đưa tay vỗ vỗ mặt hắn: “Gia, lão ngài như bây giờ nhìn rất buồn cười, sống dở chết dở. Mau mau uống thuốc, uống xong ngài giải thoát tôi cũng giải thoát phải không? Đến đến đến, tôi vừa hòa nửa ngày, lão ngài trực tiếp mở miệng uống vào là được, không cần nuốt thuốc viên, tôi hồi bé uống thuốc chính là như vậy, tới thử thử, độ ấm bảo đảm vừa vặn.”

Yến Hồi nhắm mắt mở miệng, Triển Tiểu Liên vốn đang trông ngóng chính hắn bưng bát uống, xem ra là trông ngóng cô rồi, đặt thuốc bên miệng hắn, cho hắn uống vào, lại cho hắn uống nước, chờ Yến Hồi nằm xuống mới thở phào một hơi: “Hầu hạ người cũng thật không phải là việc tôi làm, mệt chết tôi.”

Triển Tiểu Liên ở bên ngoài xem ti vi đến mười hai giờ, thấy thời gian xấp xỉ, lại cầm đợt thuốc thứ hai đi phòng vệ sinh,đổ phân nửa bột thuốc bên trong, cho Yến Hồi uống đợt thuốc thứ hai, trực tiếp ôm chăn mền từ trong tủ, ném thẳng lên sô pha, vừa xem ti vi vừa ngủ, ti vi mở cả đêm, cô cũng ngủ không biết trời trăng gì. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 80”

Thần phục – Chương 79

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 79 – Diễn người mèo

Yến Hồi lắc lắc lư lư đi đến bên cạnh Triển Tiểu Liên, vươn tay ôm lấy bả vai cô, kéo vào lòng, đè thân thể hắn về phía trước: “Gia cũng là dân lành, dân lành cực kỳ, dân lành với dân lành, có thể làm chuyện xấu gì? Gia không phải là nhằm trí nhớ cưng tốt giúp gia nhìn mấy người ư? Cho dù là chuyện xấu việc chỉ nhìn người thôi, cũng xấu không được đến đâu chứ?”

“Nhưng mà gia…” Triển Tiểu Liên bị Yến Hồi đè đi về phía trước, vẻ mặt nghi nghi hoặc hoặc.

Yến Hồi trực tiếp đáp một câu: “Nói thêm một chữ nữa gia sẽ nhổ lưỡi cưng.”

Triển Tiểu Liên ngoan ngoãn câm miệng.

Đi đến bên cạnh một cánh cổng hai bên đều đứng người đẹp, Yến Hồi một cước đá văng một cánh cửa, giơ tay lên cà lơ phất phơ chào hỏi người đầy phòng: “A, Ngưu Quai Quai đã lâu không gặp, hôm nay sao lại nghĩ đến gia? Chao ôi, chú mày thật sự là không lương tâm, lúc gia nhớ chú mày chú mày chính là không để ý tới người ta, gia cũng sắp quên chú mày, chú mày trái lại đến đây…”

Triển Tiểu Liên trước khi vào cửa mắt liếc hai người đẹp, mặc dù trang điểm đậm, song Triển Tiểu Liên vẫn nhận ra, một là Đồng nhi một là cô chưa từng thấy, hai người ăn mặc ngực ấy tựa như sắp nổ tung, khiến Triển Tiểu Liên rất là lo lắng. Vào cửa liền nghe thấy lời Yến Hồi, bất giác rùng mình một cái, quá biến thái, thật sự là quá biến thái, cô chưa từng thấy thứ biến thái hơn hắn.

Thật ra không chỉ là Triển Tiểu Liên, đám đại lão gia khí thế đáng sợ trong phòng kia đều đồng loạt rùng mình một cái, gã cơ bắp bị Yến Hồi gọi là Ngưu Quai Quai, càng là rùng mình rất rõ ràng, chẳng qua rùng mình xong gã nhịn nổi da gà toàn thân cúi đầu với Yến Hồi: “Gia!”

Yến Hồi buông Triển Tiểu Liên ra, một đường lắc lư đến trước mặt gã cơ bắp, vểnh tay hoa, nhẹ nhàng chọc một cái vị trí cơ ngực gã cơ bắp, “Gia không hài lòng với lễ vật của chú một chút nào, thế nào, ngày hôm nay là định hiến bản thân cho gia?”

Gã cơ bắp không tự chủ được lui về sau một bước, tay Yến Hồi treo giữa không trung, giật giật ngón tay, nói: “Ôi chao, vậy phải làm sao bây giờ? Gia sợ bẩn! Ngưu Quai Quai, trước khi chú tới đã tắm rửa chưa?”

Gã cơ bắp kéo kéo miệng: “Tắm, tắm rồi…”

“A,” Yến Hồi tà khí lên tiếng, chậm rì rì quay đầu nhìn Triển Tiểu Liên, giơ tay hắn, “Mắt mù? Không nhìn thấy gia đầy tay vi khuẩn?”

Triển Tiểu Liên “ha” một tiếng, lập tức gân cổ rống lên một tiếng về phía ngoài cửa: “Yến gia muốn khử trùng!”

Sau đó, cửa bị đẩy ra, một dàn người đẹp tiến vào, trong tay đều là giơ khay, trong khay đặt một cái đĩa màu trắng, trong cái đĩa để một cái khăn lông trắng còn bốc hơi nóng, Triển Tiểu Liên đếm, ước chừng có sáu người đẹp và sáu cái khăn mặt.

Yến Hồi nghiêng đầu nhìn Triển Tiểu Liên: “Gia thấy đôi tròng mắt kia của cưng là không cần nữa.”

Triển Tiểu Liên lập tức xắn tay áo qua, đeo bao tay, cầm lấy khăn mặt lau tay cho cầm thú Yến, lau xong, khăn lông trắng sạch sẽ bị cô ném xuống đất, cái thứ hai lau xong tiếp tục ném, cái thứ ba, cái thứ tư… Lau xong rồi, Triển Tiểu Liên quan sát tay Yến Hồi, nói: “Gia, tuy rằng lau đủ sáu lần, có điều, vẫn là đề nghị lão ngài đợi sau khi trở về khử trùng toàn thân, để phòng vi khuẩn lây bệnh.”

Yến Hồi nhìn nhìn tay mình, thờ ơ đáp câu: “Nói rất có lý, có điều gia bây giờ còn có khách quý phải đón, tạm thời chịu đựng.” Sau đó, Yến Hồi ngẩng đầu nhìn gã cơ bắp kia, trên khuôn mặt gã đàn ông pha trộn phẫn nộ sau khi chịu nhục và sợ hãi sa vào tuyệt cảnh, gã nuốt nước miếng thật mạnh: “Gia, em lần sau nhất định nhớ tắm rửa.”

“Ha!” Yến Hồi ngửa đầu, cười còn kiều mị hơn hoa ngày xuân ba phần, hắn chậm rì đi tới chủ tọa, vô cùng thoải mái ngồi nghiêng xuống, “Lần sau? Gia lần này nếu không hoàn toàn gột rửa giúp chú, lần sau gia nói không chừng đã bị vi khuẩn ăn mòn, độc chết.” Dừng một chút, Yến Hồi đột nhiên hỏi câu: “Nhóc, nước khử trùng nào có tác dụng nhất?”

Triển Tiểu Liên đứng phía sau Yến Hồi xoa bóp vai cho hắn, không dám dùng nhiều sức, thình lình nghe thấy Yến Hồi hỏi cô, lập tức đưa tay ra dấu tám và bốn, miệng còn nói thêm câu: “Nhà bọn tôi dùng là là 84, nhãn hiệu xưa nhất, giá rẻ, nhưng dễ dùng.”

Yến Hồi nghe vậy, vỗ tay một cái: “Được, vậy dùng nước khử trùng này.”

Vừa dứt lời, mấy người đẹp vừa mới bưng khay ấy đưa khay tới tay người đẹp cuối cùng, mấy người khác lắc mông đi đến trước mặt gã cơ bắp, nhu nhu mì mì: “Ngài Ngưu, gia bọn tôi nói mời ngài đi qua khử khử trùng, xin mời, ngài yên tâm, người tới đều là khách, mấy chị em chúng tôi… nhất định sẽ rất dịu dàng… Ngài Ngưu nhưng phải thương tiếc nha.”

Lời này của người đẹp nói vô cùng có tính ám chỉ, nghe mà đám người vốn lặng ngắt như tờ trong phòng phát ra một đợt tiếng cười mập mờ, Triển Tiểu Liên mắt liếc mấy người đẹp đó, người cuối cùng chính là Đồng nhi, Triển Tiểu Liên âm thầm bĩu môi, sao trong cảm giác của cô, có Đồng nhi hồ ly tinh kia ở đây, sẽ không có chuyện tốt chứ?

Đàn ông trong phòng nhìn theo một đám người đẹp vây quanh gã đàn ông kia ra cửa, trong phòng nháy mắt khôi phục yên lặng. Yến Hồi bắt chéo chân, đoán chừng là rung mệt rồi, “bộp” một cái kê trên bàn trà màu cà phê truớc mặt, chậm rì rì mở miệng: “Chuyện gia nhiều người đẹp, nhìn trúng người nào gia có thể đóng gói đưa lên trên giường mọi người.” Trong mắt các gã đàn ông phân tán xung quanh lộ ra ánh sáng rục rịch, Yến Hồi cười cười tà khí, sau đó đứng lên, đi qua lại trong phòng: “Có điều ấy à… Có việc gia phải nhấn mạnh một chút, năm ngày trước lúc đi đường, có con chuột trong cống ngầm không cẩn thận đụng xe gia, trong lòng gia liền thấy ghét vô cùng, gia ghét nhất thứ tràn đầy vi khuẩn, cho nên, gia liền chặt một cái móng vuốt của con chuột đó. Đến đến đến, mọi người qua xem, gia tìm người tóm con chuột kia làm thành tiêu bản, chào mừng tới tham quan.”

Yến Hồi nói xong, mũi giày khều một cái, nắp của cái hộp màu đen vốn đặt trên bàn lập tức bị khều ra. Cái hộp kia vẫn luôn đặt trên bàn, có điều bởi vì bên ngoài khắc hoa văn tinh xảo, thoạt nhìn vô cùng giống đồ trang trí, cho nên vẫn không có ai chú ý, nay bị Yến Hồi khều ra, ánh mắt mọi người lập tức nhìn qua, lập tức người nào người nấy sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán túa ra, tiêu bản trong hộp là tay đàn ông hình dạng đẹp đẽ, đứt tới chỗ cổ tay, trên cổ tay có cái bệ, để nâng cái tay kia vững chắc, trên ngón giữa đeo một cái nhẫn hắc bảo thạch, chỗ gan bàn tay còn có một hình xăm mắt ưng cực kỳ rõ ràng.

Chính là chiếc nhẫn và hình xăm này, khiến rất nhiều người ngay tại trận nhận ra chủ cái tay này là ai: “Tay bắn tỉa Mắt Ưng Hắc Sát!”

Yến Hồi vỗ tay “bộp” một cái: “A, thì ra tên là Hắc Sát! Gia trúng ý cái tay này, cho nên, gia liền làm cánh tay này thành tiêu bản, như vậy gia có thể bảo tồn vĩnh cửu, không uổng gia thích một lần.”

Người xung quanh biến sắc, Triển Tiểu Liên nhìn một vòng, cũng hiếu kỳ sáp vào xem thử, vốn đang tưởng mô hình hoặc là nhựa gì gì đó, kết quả phát hiện lại là tiêu bản tay người thực sự, lập tức quay sang bên cạnh bắt đầu nôn khan, Yến Hồi vươn tay đẩy đầu cô ra một cái: “Cách gia xa một chút, không biết còn tưởng rằng mang thai.”

Triển Tiểu Liên lười mở miệng, đổi chỗ cách Yến Hồi xa một chút bắt đầu nôn, quá buồn nôn, trên đời sao còn có loại người ham mê biến thái loại này chứ, tiêu bản tay người… Ọe!

Yến Hồi tựa về phía sau một cái, ung dung thong thả nhìn phản ứng của người một phòng, sau đó chậm rãi đeo cái găng tay đặt bên cạnh, lấy tiêu bản trong hộp ra, giơ lên chỗ cao, tựa như khoe khoang nói: “Nhìn xem, có phải vô cùng đẹp mắt hay không? Gia liền thích thứ có cá tính, bây giờ ngẫm lại gia còn thiếu một thứ.”

Mọi người trong phòng kẹp mông, nửa ngày có một người gan lớn cẩn thận hỏi: “Không biết gia còn thiếu thứ gì, bọn tôi có thể giúp hay không.”

Yến Hồi hí hoáy tiêu bản trong tay, nói: “Chân.” Buông thứ trong tay tựa như bảo vệ của báu, thuận miệng nói: “Nhưng mà gia không biết chân ai đẹp mắt hơn, quá xấu gia không coi trúng… A! Đúng rồi, nếu có cơ hội lần sau, gia mời mọi người ngâm suối nước nóng, thế nào?”

Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng, chậc, gã này không phải rõ ràng nói cho đám người đây, hắn muốn lần lượt xem chân bọn họ trông đẹp mắt hay không ư? Đẹp mắt dự đoán cũng bị hắn lưu lại làm tiêu bản chân người.

Đám người này cũng không ngu ngốc, vừa nghe Yến Hồi nói muốn mời bọn họ ngâm suối nước nóng, một đám sợ đến đổ mồ hôi lạnh, bảy miệng tám lưỡi bắt đầu nói chuyện: “Gia, ngâm suối nước nóng cái gì quá lãng phí thời gian của lão ngài, thời gian của lão ngài thật là vô cùng quý giá, từng giây từng phút đều là vào sổ sách, bọn tôi nào dám dùng thời gian của lão ngài?”

Còn có một người lập tức tỏ thái độ: “Yến gia, biết lão ngài lão không thích thứ nhiều vi khuẩn, bọn tôi lần này đều đã khử trùng, Ngưu tên kia kiến thức hạn hẹp không thức thời, đến bây giờ còn không biết sở thích của lão ngài, là nên bị khử khử trùng. Gia, lão ngài yên tâm, vào Thanh Thành tất qua Thanh sơn, Hắc tôi về sau nhất định canh một cửa thay Yến gia, giảm bớt loại chuột không sạch sẽ vi khuẩn khắp người gì gì đó này bẩn mắt lão ngài!”

Cũng có người nói tiếp: “Gia, về sau nếu lại có loại này lộ ra, lão ngài ném luôn cho tôi, tôi giúp lão ngài đào tổ tông mười tám đời hắn ra đánh thi thể!” Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 79”