Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 80 – Yến gia cũng sẽ cảm cúm
“Anh mới là gà mái xù lông!” Triển Tiểu Liên bốn móng vuốt cùng sử dụng bò dậy, tức mà trái tim nhỏ nhảy theo, sau đó dùng sức kéo dây kéo áo lông trên người cô đến đầu: “Gia, nói thật với anh, tổn thương tự tôn rồi, ngài thích cắn thì cắn, đi đây.” Nói xong, Triển Tiểu Liên nhấc chân bước đi.
Kết quả, tay Yến Hồi duỗi ra, tóm túi cô kéo cô lại, miệng còn nói thêm câu: “Cái túi này không lớn, trọng lượng lại không nhẹ.”
Triển Tiểu Liên một phen kéo ba lô nhỏ của mình xuống, tức giận nói câu: “Đựng rìu chém anh.”
Yến Hồi tà khí cười một tiếng: “Được ha, vậy gia chờ.”
Triển Tiểu Liên tức thở phì phò: “Vậy anh cứ đợi đấy!”
Yến Hồi vươn tay móc một cái, cánh tay dài vòng qua cổ Triển Tiểu Liên treo đến bên kia vai cô, đè ép cô đi về phía ngoài cửa, Triển Tiểu Liên phẫn nộ: “Gia, xương cốt của ngài đi đâu vậy? Anh lớn như vậy nằm sấp trên người tôi, thân thể nhỏ này của tôi có thể chịu được sao? Phiền đi đường tử tế có được hay không?”
Yến Hồi không biết xấu hổ tiến đến bên tai Triển Tiểu Liên: “Gia đè cưng một đêm cũng chịu được, chỉ mấy bước này đã không chịu nổi?”
Triển Tiểu Liên quay đầu trợn mắt, cấp bậc lưu manh rõ ràng cao hơn Yến Hồi: “Ấy không thể so có được không? Đầu tiên diện tích chịu lực đã không giống nhau, vả lại, người đè làm vận động cũng không phải tôi. Tôi bây giờ là cõng anh còn dùng hai cái chân đứng, có thể so sánh sao?”
Yến Hồi vẻ mặt chịu không nổi vươn tay nhéo mặt cô: “Nhóc, gia sao lại cảm thấy cưng là người nổi bật trong nữ lưu manh?”
Triển Tiểu Liên vẻ mặt “lười để ý anh”: “Anh tự đi, đừng dựa vào tôi, để người ta nhìn thấy còn tưởng rằng tôi là người nào của anh, đến lúc đó kẻ thù của anh giết không chết anh tìm tôi báo thù cho hả giận, vậy thì hay rồi.”
Yến Hồi “ha” một tiếng, miệng còn nói: “Gia cảm thấy chú ý này không tệ nha, nhóc béo, cưng cảm thấy thế nào?”
Triển Tiểu Liên trợn to mắt: “Gia, chẳng lẽ anh thật đúng là có suy nghĩ này? Tôi với anh có thù sâu hận lớn gì anh muốn đùa tôi như vậy?”
Yến Hồi vươn tay ra dấu một động tác tay kéo dài dây thừng, cười tà nói: “Nhóc béo, có loại cảm giác cưng với gia là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng hay không?”
Trên khuôn mặt tròn nhỏ của Triển Tiểu Liên tràn đầy biểu cảm tức giận, đỉnh đầu chỉ thiếu bốc khói, cô vẻ mặt oán giận nói: “Hoàn toàn không có, nhưng thật ra có loại bị cảm giác bị người lôi lên thuyền giặc!”
Yến Hồi lập tức phát ra một trận cười biến thái, vừa đá xuống cửa, vừa nhéo mặt Triển Tiểu Liên: “A nhóc béo, khuôn mặt nhỏ cũng bị dọa trắng bệch rồi? Cưng cho rằng ai cũng có thể bị xếp vào danh sách bị truy sát?”
Người ngoài cửa nghe thấy tiếng đập cửa vội vàng mở cửa ra, Yến Hồi đè Triển Tiểu Liên bước đi thất tha thất thểu ra cửa, Triển Tiểu Liên phồng miệng: “Gia, có lời này của lão ngài tôi yên tâm rồi, cũng đừng khiến tối chết không rõ ràng, tôi còn trẻ mà, bây giờ cũng chưa muốn chết.”
Yến Hồi cười nhạo: “Nhóc béo, nếu thực sự có một ngày cưng bị người truy sát, vậy thì chứng tỏ cưng đáng chết, nếu không, giết cưng không có ý nghĩa gì. Cưng cho rằng giết một người dễ dàng như vậy? Một cái đầu người đắt biết bao? Đầu người không có ý nghĩa ai cần? Vừa mới nói chính mình thông minh? Gia dù nhìn thế nào, nhóc đây chính là có một khuôn mặt nhóc ngốc ấy?”
Triển Tiểu Liên nắm tay: “Gia, lão ngài nếu không muốn tự dưng ăn một đấm, tốt nhất cách tôi xa một chút!”
Yến Hồi cười xấu xa: “Gia chờ thưởng thức tiêu bản tay phụ nữ làm thành.”
Triển Tiểu Liên vừa nghe, ngoan ngoãn buông quả đấm nhỏ của cô xuống, “Gia, tôi cũng chờ thưởng thức nha, ánh mắt gia tuyệt đối sẽ không tệ.”
“A nhóc béo, thật biết điều.” Yến Hồi nghiêng đầu, mạnh mẽ tiến tới khuôn mặt Triển Tiểu Liên, hôn “chụt” một cái, vừa đi vừa hỏi: “Đúng rồi nhóc béo, rửa mặt chưa?”
Triển Tiểu Liên lập tức trả lời: “Rửa rồi nha, còn đã khử trùng bằng 84 đấy, gia ngài cứ yên tâm dũng cảm hôn thêm mấy cái đi.”
Một nam một nữ này anh một lời tôi một chữ ra khỏi cổng Dạ cung, ngồi lên xe chờ ở bên ngoài, quay về khách sạn Yến Hồi thường ở.
Triển Tiểu Liên tự động tự giác đi theo Yến Hồi vào phòng hắn, chuyện đầu tiên chạy đi bật điều hòa, sau đó ngồi xếp bằng trên sô pha xem ti vi, chuyện đầu tiên của Yến Hồi là đi tắm, lườm cô một cái, “Nhóc, cưng còn rất tự giác.”
Triển Tiểu Liên mắt không nhìn, căn bản lười quan tâm, tiếp tục xem phim tình cảm cẩu huyết tuổi trẻ Hàn Quốc của cô, Yến đại gia bị coi thường tỏ vẻ rất mất hứng, đi qua đá chân cô, “Nhóc béo, cưng đi mở nước tắm cho gia đi.”
Triển Tiểu Liên rụt chân về phía sau, ngồi bất động: “Ai tắm người đấy mở.”
Yến đại gia ngồi xuống sô pha, cởi giày dùng sức đạp cô: “Mau mau đi, nếu không gia chặt chân cưng làm tiêu bản.”
Triển Tiểu Liên mím môi, tức giận hừ một tiếng, giẫm dép lê dùng một lần đi phòng vệ sinh mở nước tắm cho Yến đại gia, bật hệ thống sưởi hơi, sau đó mở nước, chờ cái bồn tắm siêu cấp lớn kia đầy nước, cô đứng ở cửa hô tiếng: “Gia, nước đầy rồi.” Trước khi đi ra còn thuận tay mở vòi sen cho gia.
Yến Hồi đi tắm, Triển Tiểu Liên tiếp tục ngồi xếp bằng trên sô pha xem ti vi, vừa xem còn vừa dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên trong, kết quả Yến Hồi đi vào chưa được một phút, bên trong truyền ra tiếng gầm giận dữ: “Nhóc béo! Cưng vào đây cho gia!”
Triển Tiểu Liên lề mề xông vào, không chút do dự vặn mở cửa với đầu xem, miệng còn phối hợp hỏi câu: “Gia, sao thế?”
Ngang hông Yến Hồi quấn khăn tắm, vòi sen bị đóng, đang chỉ vào nước trong bồn tắm hỏi: “Cưng mở nước gì cho gia? Có thể tắm à? Cưng định đông chết gia có phải hay không? Hắt xì— “
Triển Tiểu Liên vẻ mặt vô tội đi vào, làm bộ làm tịch thò tay thử thử nước: “A? Gia, tôi sai rồi, lần đầu tiên dùng thứ cao cấp như vậy, tôi không hiểu, biết gia sợ vi khuẩn, cho nên không dám thò tay thử nước ấm, gia, người không biết không có tội, lão ngài tạm tha tôi đi.”
Yến Hồi vừa muốn mở miệng, lại hắt xì tiếp cái nữa, Triển Tiểu Liên không nói hai lời, lao ra cầm cái chăn tiến vào, “Gia, lão ngài mau mau quấn cái này trước, tôi suy xét lại mở nước cho ngài. Đúng rồi gia, khăn tắm này cũng thấm nước rồi, ngài cởi đi…”
Triển Tiểu Liên nói còn chưa dứt lời, Yến Hồi một phen vỗ cái tay mưu đồ kéo khăn tắm của mình xuống: “Bỏ cái móng vuốt đê tiện của cưng ra cho gia, đừng tưởng rằng… Ắt xì!… Đừng tưởng rằng gia không biết tâm tư bẩn thỉu của cưng… Ắt xì!”
Triển Tiểu Liên ngượng ngùng lùi tay về: “Không cho xem thì thôi, tôi còn lạ gì.”
Yến Hồi đi đến cạnh cửa, chỉ vào Triển Tiểu Liên nói: “Cưng mau đi ra cho gia… Gia nhìn thấy cưng là đau mắt… Đi tìm một người phụ nữ tới, tùy tiện tìm ai cũng được, cưng cách phòng vệ sinh xa một chút cho gia!”
Triển Tiểu Liên thò đầu rống lên một tiếng ở cửa: “Yến gia tìm phụ nữ, mau chút đưa một người xinh đẹp qua đây!”
Yến Hồi vươn tay ấn huyệt thái dương, vừa hắt xì vừa xoa xoa, dùng sức rống lên một tiếng: “Nhóc béo cưng vào đây cho gia!”
Triển Tiểu Liên đành phải đi vào, Yến Hồi thò tay bấm điện thoại: “Bảo Đồng nhi qua đây.”
Lúc Đồng nhi tới, còn mang theo một bác sĩ nam, cuối cùng kết quả là, Yến đại gia bị cảm! Yến đại gia chưa bao giờ sinh bệnh, chưa bao giờ uống thuốc bởi vì Triển Tiểu Liên mở nước lạnh, vừa bỏ chân vào hai giây đã lấy ra, hong ở buồng vệ sinh chừng một phút, liền bị cảm.
Đồng nhi thiếu chút nữa cầm dao làm thịt Triển Tiểu Liên: “Cô rốt cuộc là hầu hạ gia thế nào? Cô còn là phụ nữ à? Gia thích tắm bồn nước nóng cô cũng không biết? Vậy mà làm gia sinh bệnh?!”
Triển Tiểu Liên kẹp đuôi, cúi đầu không hé răng, bác sĩ lấy thuốc cho Yến Hồi, “Gia sức khỏe tốt, chính là nhất thời bị cảm lạnh, trước khi ngủ nhớ để gia uống thuốc này.” Dừng một chút, bác sĩ nam cúi đầu dặn dò câu: “Tối hôm nay gia đi ngủ sớm một chút, những chuyện khác đợi cơ thể khỏe hẵng làm.”
Yến Hồi nằm dạng trên sô pha, chỉ vào Triển Tiểu Liên nói: “Cưng chờ đó cho gia… Ắt xì!”
Triển Tiểu Liên yên lặng đưa qua một tờ giấy, nghiêng đầu nhìn sang một bên: “Gia, phiền lão ngài lau nước mũi trước, cũng qua sông rồi.”
“Cưng chết xa một chút!” Yến Hồi đưa tay xì xì mũi, vê cục giấy đập Triển Tiểu Liên, giọng cũng hơi thay đổi: “Gia nhìn cưng mắt đau.”
Triển Tiểu Liên tiếp tục yên lặng thay đổi vị trí, ngồi vào bên kia, “Vậy tôi đổi vị trí ngồi.”
Bác sĩ nam cũng không dám nói lời nào, xếp thuốc đặt trên bàn lại căn dặn Triển Tiểu Liên: “Cô Triển, nhất thiết phải nhớ để gia uống, nếu không có gì bất ngờ, ngày mai sẽ đỡ.”
Đồng nhi cảm thấy Triển Tiểu Liên rất không đáng tin, lo lắng: “Gia, nếu không buổi tối đổi người đi.”
Yến Hồi hung tợn chỉ vào Triển Tiểu Liên: “Gia cứ muốn cô ấy!”
Đồng nhi không có cách nào, đành phải cùng bác sĩ nam đi. Chờ hai người kia đi không còn bóng dáng, Triển Tiểu Liên vội vàng đi rót cốc nước, đi theo phía sau Yến Hồi nói: “Gia, uống thuốc trước đã. Bác sĩ cũng đã nói, bây giờ uống một chút, đêm lại dậy uống một đợt…”
Kết quả, Yến Hồi trực tiếp đứng dậy vào phòng ngủ, trước khi đóng cửa, kiêu ngạo ngửa đầu ném ba chữ với Triển Tiểu Liên: “Gia không uống!”
Triển Tiểu Liên một tay đang cầm thuốc, một tay bưng cái cốc bị hắn nhốt ngoài phòng ngủ.
Triển Tiểu Liên chống má nhìn thuốc trên bàn, quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ, thử thăm dò vặn cửa, kết quả cửa thật đúng là mở. Yến Hồi nằm trên giường, trên người còn quấn thảm và khăn tắm, Triển Tiểu Liên mất sức chín trâu hai hổ mới dịch hắn nằm tử tế đắp chăn lên, quỳ trên giường nhìn hắn nói: “Yến đại gia, ngài nếu không uống thuốc, tôi sẽ phải ra tay đổ. Tôi hồi bé không uống thuốc bố tôi đều là đổ cho tôi uống, cảm giác ấy rất đau khổ, bóp mũi đổ vào miệng, lão ngài bây giờ rất khó chịu phải không? Ngài vẫn là ngoan ngoãn uống đi, ban đêm còn có một đợt nữa đấy.”
Yến Hồi yếu ớt khoát tay: “Không uống…”
Triển Tiểu Liên khinh thường xí một tiếng: “Một đại lão gia còn sợ uống thuốc, còn không bằng Tiểu Phỉ nhà dì út tôi.”
Triển Tiểu Liên ra ngoài lấy thuốc, nhìn thuốc viên trong lòng bàn tay, là cái loại tựa như bao con nhộng này, cô cắn cắn môi, quay đầu liếc nhìn phòng ngủ, cầm thuốc và nước đi vào phòng vệ sinh, rất nhanh tách vỏ ngoài một bao con nhộng trong đó ra, sau đó đổ ra hơn phân nửa thuốc trong bể nước, lại đổ nửa kia thuốc bột trong bao con nhộng vào trong bát, vậy chẳng khác nào dược hiệu của viên thuốc này ít đi hơn phân nửa, cô sau đó tiếp tục đổ phân nửa thuốc khác, tất cả hòa cùng một chỗ, đưa tay vặn vòi nước vào bột thuốc, bưng cả nước thuốc và nước súc miệng vào phòng: “Gia, nước cũng lạnh hết đợt này sang đợt khác rồi, nếu tôi nhớ không lầm, lão ngài sáng sớm ngày mai còn có việc phải không? Nếu là vì việc này làm không được, ấy nhưng lợi bất cập hại.”
Yến Hồi dường như giật giật, Triển Tiểu Liên nhìn hắn không ngọ ngoạy dậy, đi qua kéo hắn, đưa tay vỗ vỗ mặt hắn: “Gia, lão ngài như bây giờ nhìn rất buồn cười, sống dở chết dở. Mau mau uống thuốc, uống xong ngài giải thoát tôi cũng giải thoát phải không? Đến đến đến, tôi vừa hòa nửa ngày, lão ngài trực tiếp mở miệng uống vào là được, không cần nuốt thuốc viên, tôi hồi bé uống thuốc chính là như vậy, tới thử thử, độ ấm bảo đảm vừa vặn.”
Yến Hồi nhắm mắt mở miệng, Triển Tiểu Liên vốn đang trông ngóng chính hắn bưng bát uống, xem ra là trông ngóng cô rồi, đặt thuốc bên miệng hắn, cho hắn uống vào, lại cho hắn uống nước, chờ Yến Hồi nằm xuống mới thở phào một hơi: “Hầu hạ người cũng thật không phải là việc tôi làm, mệt chết tôi.”
Triển Tiểu Liên ở bên ngoài xem ti vi đến mười hai giờ, thấy thời gian xấp xỉ, lại cầm đợt thuốc thứ hai đi phòng vệ sinh,đổ phân nửa bột thuốc bên trong, cho Yến Hồi uống đợt thuốc thứ hai, trực tiếp ôm chăn mền từ trong tủ, ném thẳng lên sô pha, vừa xem ti vi vừa ngủ, ti vi mở cả đêm, cô cũng ngủ không biết trời trăng gì.
Sáng ngày hôm sau, Triển Tiểu Liên mở mắt ra phát hiện trong phòng im ắng, lòng cô chợt lạnh, nghĩ Yến Hồi cũng đừng đi rồi, đi cạnh cửa nhìn một cái, phát hiện giày gã kia vẫn còn, cô chậm rì rì đi tới bên cạnh phòng ngủ, tay vừa vặn, cửa mở, trong chăn trên giường phòng ngủ lồi ra một khối, bên trong rất rõ ràng còn nằm một đống.
Nhẹ chân nhẹ tay đi qua, Triển Tiểu Liên đưa tay kéo chăn: “Gia?!”
Chẳng ngờ người vừa rồi vẫn không có chút động tĩnh nào đột nhiên vén chăn tóm tay Triển Tiểu Liên, “Ai?!”
Chỗ cánh tay Triển Tiểu Liên bị hắn tóm “răng rắc” một tiếng, Triển Tiểu Liên “au” hét thảm một tiếng thiếu chút nữa tung nóc nhà. Yến Hồi vừa thấy là Triển Tiểu Liên, tay buông lỏng, ngã nhào thẳng xuống giường, mũi phát ra âm mũi đậm đặc, đưa tay ấn huyệt thái dương: “Nhóc, bình thường giọng không phải rất lớn? Đột nhiên lén lén lút lút tựa như biến thái, tôi còn tưởng là sát thủ…”
Triển Tiểu Liên ôm cánh tay khóc nước mũi nước mắt rơi xuống: “Chính anh là biến thái còn không biết xấu hổ nói tôi là biến thái? Tôi không phải là muốn xem thử anh đã tỉnh hay chưa sao? Tôi đấy là rón ra rón rén, thành ngữ học thế nào? Lén lén lút lút cái gì… Đau chết tôi rồi, cánh tay tôi gãy rồi…”
Yến Hồi ngồi xuống, ngoắc ngoắc ngón tay với Triển Tiểu Liên: “Sát lại đây.”
Triển Tiểu Liên vừa khóc vừa ôm cánh tay đi qua, Yến Hồi vươn tay, sờ bả vai cô, sau đó kéo cánh tay cô đẩy mạnh một cái, Triển Tiểu Liên lại kêu thảm thiết ra tiếng: “Au—!” Sau đó khóc kêu: “Yến Hồi! Anh muốn làm tôi chết nói thẳng! Tôi nếu như chết, làm quỷ cũng sẽ không tha cho anh…”
Yến Hồi nằm về phía sau, kéo chăn lên che lỗ tai, bức bối nói câu: “Lại kêu tiếng nữa gia liền cắt lưỡi cưng.”
Triển Tiểu Liên nằm bò trên giường, mềm nhũn, cô khẽ run bò dậy, kết quả tư thế không khống chế tốt, thiếu chút nữa ngã xuống, cô theo bản năng vươn tay nắm chăn, chờ đứng vững vàng, cô mới phát hiện cánh tay kia mặc dù còn đau, nhưng có thể cử động rồi, vừa rồi cánh tay ấy lắc lư, cứ như không phải của chính cô, Triển Tiểu Liên sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói câu: “Ừm… Tôi đi nói với người ta, gia hôm nay sinh bệnh, không đi đâu cả…”
Yến Hồi “vụt” vươn một cánh tay ngăn cản, “Gia hôm nay có việc.”
Trong lòng Triển Tiểu Liên nhảy dựng, miệng nói: “Nhưng mà gia, cũng bị bệnh rồi.”
Yến Hồi ngồi xuống, cảm thấy huyệt thái dương sắp nổ, hắn vừa xoa miệng vừa niệm: “Gia muốn giết chết Tào Khang, lang băm kia…”
Triển Tiểu Liên cười trên nỗi đau của người khác: “Phải rồi phải rồi, tôi ban đêm đợi đến một giờ, chờ gia uống thuốc xong mới ngủ đấy, lang băm kia, hại thảm tôi. Gia anh bây giờ có phải huyệt thái dương vô cùng đau, mũi còn nghẹt, cổ họng cũng đau không? Chiếu theo kinh nghiệm cảm cúm từ nhỏ đến lớn của tôi, đây chính là từ cảm lạnh đến cảm cúm nặng, Tào Khang kia thật sự là lang băm nha lang băm, rất vô lý…”
Lúc ăn cơm sáng Tào Khang vội vội vàng vàng tới, mồ hôi trán từng giọt rơi xuống, vừa đo nhiệt độ cho Yến Hồi vừa hỏi Triển Tiểu Liên tình hình uống thuốc, Triển Tiểu Liên lẽ thẳng khí hùng: “Uống rồi đêm hôm qua hai đợt, không bỏ đợt nào, anh xem gia chúng ta bệnh thành thế nào? Như một con gà bệnh, đây đều là anh làm hại, gia nói lát nữa còn có việc, anh chịu trách nhiệm như thế nào?”
Yến gà bệnh âm u nhìn Triển Tiểu Liên một cái: “Cưng muốn chết?”
Triển Tiểu Liên hắng giọng một cái, làm bộ không có nghe thấy, ngẩng đầu nhìn trời, không nói lời nào.
Tào Khang không ngờ vậy mà nặng hơn, anh cảm thấy hẳn không phải, nhưng tình trạng hiện tại của Yến Hồi chính là nghiêm trọng.
Đặt một đống thuốc trước mặt Yến Hồi, ngón tay chốc chốc gõ mặt bàn, Tào Khang thấp thỏm đứng bên cạnh, dè dặt nhìn Yến Hồi một cái: “Gia, lão ngài nếu uống những thuốc này, lại nghỉ ngơi một chút, đến giữa trưa có thể đỡ hơn…”
Yến Hồi duỗi chân đá anh một cái: “Lỗ tai điếc? Gia hôm nay có việc, nghỉ ngơi thế nào? Chú mày chờ gia quay về xử chú mày.”
Tào Khang bị dọa sắc mặt tái nhợt, chân cũng bắt đầu run: “Gia…”
Triển Tiểu Liên đi qua đạp Tào Khang một cước: “Anh bị ngu à? Còn không đi nghiên cứu nghiên cứu làm sao mau chóng khiến gia bình phục? Thật đúng là tính chờ gia quay về xử anh?”
Tào Khang vừa nghe, vội vàng “dạ dạ” hai tiếng, lộn nhào mà chạy, chạy mấy bước lại quay đầu dặn dò: “Thuốc, nhất định phải uống đúng hạn!”
Yến Hồi đá mông anh một cước: “Cút!”
Triển Tiểu Liên lấy thuốc đến trước mặt Yến Hồi: “Gia, uống đi, uống không chừng đến giữa trưa sẽ khỏi.”
Yến Hồi nhìn chằm chằm đống thuốc viên màu sắc khác nhau đó, biểu tình trên mặt cực kỳ khủng bố, nghẹn nửa ngày mới nói: “Không uống!”
Triển Tiểu Liên buông cốc, tận tình khuyên nửa ngày, kết quả Yến đại gia chính là không uống, Triển Tiểu Liên thở dài, bất đắc dĩ nói: “Gia, ngài đã qua lứa tuổi làm nũng không uống thuốc, ngài như vậy, tôi cảm giác tựa như dỗ con tôi uống thuốc, cũng đừng vặn.”
Yến Hồi vươn tay níu chặt mấy cọng tóc của Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên đau muốn chết, dùng sức kéo về, Yến Hồi hắt xì hai cái liền, sau đó nói: “Gia chính là không uống! Cưng có thể làm sao?”
Triển Tiểu Liên quả thực là nổi giận, vừa nhìn giờ, cũng sắp mười giờ rồi, lại kéo nữa chắc chắn không được, cô trực tiếp cầm bát, đổ bột thuốc của mấy viên thuốc kia vào trong bát, cho nước vào khuấy tan, bưng đến trước mặt Yến Hồi, “Gia, như vậy lão ngài trực tiếp uống là được, coi như uống nước.”
Ngay sau đó, Yến Hồi bưng nước uống thuốc, Triển Tiểu Liên trợn tròn mắt xem hiểu được, gã này không thích uống thuốc, nhưng mà hòa vào nước chịu uống.
Hầu hạ xong tổ tông này, Yến Hồi mang theo một đám người ra cửa, Triển Tiểu Liên biết, đây là muốn đi công trường bên Họa Phảng Trì, Triển Tiểu Liên đứng ở cửa giẫm chân hỏi: “Gia, nếu không có việc gì, tôi có phải có thể về hay không?”
Yến Hồi chậm rì rì đi về, vươn tay nhéo mặt cô lắc lắc, “Lời gia nói ngày hôm qua đã quên? Cùng đi với gia.”
Triển Tiểu Liên đi đến góc cầm ba lô nhỏ cô ném xuống đất đeo lên người, vừa đổi giày vừa nói: “Biết rồi biết rồi, tôi nếu không đi anh lại muốn nói chém chân tôi làm tiêu bản.”
Từ khách sạn đến dãy biệt thự kia lái xe qua mất nửa giờ, Triển Tiểu Liên quét mắt người Yến Hồi mang theo, phỏng chừng là ở bản địa Thanh Thành, người mang theo không nhiều người bằng hắn đi Bãi Yến, tổng cộng năm chiếc xe, trên mỗi chiếc xe kể cả lái xe có bốn người, như vậy tính có khoảng hai mươi người, xe Lôi Chấn vẫn đi theo phía sau xe Yến Hồi, xem ra là người bảo vệ chủ yếu, cái xe đó là gã tóc vàng lái, Yến Hồi vừa khéo ở giữa.
Yến Hồi cho dù sinh bệnh cũng là kẻ áp bức người, xe chạy hắn liền dạng tứ chi, bộ dạng muốn chết muốn sống, Triển Tiểu Liên cũng sắp bản thân nằm bò trên kính xe làm áp phích rồi, bị ép nóng nảy rống lên: “Gia, dầu gì tôi cũng là tròn, ngài lại chen nữa, tôi sẽ bị bẹp! Ai lại bắt nạt người ta như vậy chứ?”
Yến Hồi mở mắt ra, cánh tay vốn dạng trên ghế xe kéo một cái, Triển Tiểu Liên bị hắn kéo đến bên cạnh hắn, Triển Tiểu Liên còn không có phản ứng kịp, kết quả đầu Yến Hồi nghiêng một cái, cái đầu to trực tiếp chôn trong cổ áo hơi hé của Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên cảm thấy ngực mình bị hắn đè đau muốn chết, dậy thì, cô đương dậy thì ngực mà!
“Gia…” Triển Tiểu Liên vừa mở miệng, liền nghe Yến Hồi từ trước ngực cô lên tiếng: “Nhóc béo, gia bị bệnh, là cưng làm hại, nếu còn dám nhì nhèo câu nữa, gia cắt ngực cưng rán dầu nhắm rượu…”
Triển Tiểu Liên lập tức tự động tự giác câm miệng.
Xe đến mục đích, Triển Tiểu Liên xuống xe theo, quan sát xung quanh, diện tích Họa Phảng Trì vô cùng lớn, công trình đợt một đã xong ven đường gần nhất, cảnh vật chung quanh rất đẹp, cây cối hoa cỏ các thứ xanh hóa sắp xếp cũng không tệ, ngay cả phòng bảo vệ của khu biệt thự cũng vô cùng đẳng cấp, nhìn rất chính quy, vừa nhìn chính là khu biệt thự hạng sang. Triển Tiểu Liên một đường đi một đường xem, phía trước đã được quét tước, nhìn rất sạch sẽ, phía sau đi ra một đám người, nhìn thấy Yến Hồi cũng rất cung kính chào hỏi, nói lễ mừng hoàn thành đợt một bố trí bên vườn hoa núi giả, bọn họ sang mời Yến gia đi qua.
Triển Tiểu Liên đi theo đằng sau Yến Hồi, thường thường chuyển khăn mặt cho hắn, thật ra chính là để hắn dùng lau nước mũi, đừng nhìn Yến Hồi tựa như không phải người, nhưng mà sinh bệnh bị cảm nên chảy nước mũi vẫn là chảy nước mũi, bộ dạng chảy nước mũi cũng lau như người thường, cái loại cảm giác tựa như thần tiên ca ca bình thường đó bởi vì động tác lau nước mũi của hắn mất ráo. Trong lòng Triển Tiểu Liên cũng không biết cười trên nỗi đau của người khác bao nhiêu lần, bảo anh vẫn giả vờ giả vịt, được rồi nhá, anh có giả bộ bị cảm cũng phải uống thuốc nhá? Chảy nước mũi cũng phải lau nhá? Còn tưởng rằng gã này chảy nước mũi cũng phong độ, kết quả còn không phải cần cầm đồ lau?
Đám người đi được một nửa, có người chạy tới cúi đầu khom lưng nói chuyện với Yến Hồi, dùng còn là tiếng miền Bắc đậm phương ngôn: “Gia, tôi là đốc công đợt một, ừm hôm nay phần lớn nhân công đều nghỉ, đám người đợt một bọn tôi đều ở bên kia chờ lễ mừng, có thể xin người của lão ngài giúp cái việc hay không? Bên kia có một thiết bị qua đây, chừng mười người cũng chuyển không được mấy bước, vô cùng trọng, có thể mượn vài chàng trai cường tráng chút khiêng giúp không?”
Tròng mắt Triển Tiểu Liên xoay một vòng, xem thường đáp câu: “Gia chúng ta cũng không phải làm từ thiện, các anh chuyển không được tự mình nghĩ cách, người của gia không phải là dễ mượn. Đợt một đợt hai, liên quan gì đến gia chúng ta?”
Khăn mặt trong tay Yến Hồi che mũi, phất phất tay: “Nhóc béo đi một bên, Lôi Chấn chú mang vài người qua khiêng giúp, hôm nay tất cả mọi thứ ở đây đều phải hoàn thiện…”
Lôi Chấn do dự một chút, sau đó tùy tay chọn vài người: “Mấy người các chú lại đây.”
Triển Tiểu Liên đếm số người, ít đi bảy, còn lại mười ba.