Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 63 – Bổ nhào mới là chân lý cốt yếu
Tiểu Đinh đến tuổi kết hôn, đối tượng trong lòng cô nhìn trúng chính là An Lý Mộc, người nhà đã giục cô mấy lần, nếu không sẽ sắp xếp xem mắt, tiểu Đinh đương nhiên không muốn, nhưng mà cô nhiều phen chủ động An Lý Mộc đều không có đáp lại, ngay cả trực ban tết cơ hội tốt như thế quan hệ hai người cũng chưa có thể tiến thêm một bước, tiểu Đinh không thể không hoài nghi An Lý Mộc có phải đã có bạn gái hay không, nếu không, một người đàn ông độc thân như anh sao lại chưa tìm bạn gái chứ? Ngược lại cả ngày ở cùng em gái mình, vậy cũng quá không bình thường.
Triển Tiểu Liên lại tìm An Lý Mộc, tai tiểu Đinh liền vươn dài ra, muốn thám thính chút tin tức. Nghe đồng nghiệp nói em gái nọ của An Lý Mộc lại tới nữa, tiểu Đinh để che giấu tai mắt người, đặc biệt xuống lầu mua một túi hoa quả đi tìm An Lý Mộc, đến cửa ký túc xá của An Lý Mộc bắt đầu nhẹ chân nhẹ tay, cẩn thận dán trên cửa nghe lén động tĩnh bên trong.
Cửa ký túc xá của An Lý Mộc là cái loại cửa gỗ bình thường, cũng không phải cái loại căn hộ nhỏ một phòng ngủ một phòng khách gì, chính là một phòng ký túc xá bình thường, sau khi đóng cửa phía dưới và mặt đất có một khe hở, lúc này lại vừa lúc có ánh nắng, chênh lệch độ sáng bên trong vẫn là rất lớn, nếu bên ngoài có người đứng, nhìn cẩn thận chút là hoàn toàn có thể thấy được bên ngoài có bóng cặp chân đứng chỗ đó.
Triển Tiểu Liên đang ôm An Lý Mộc làm nũng lắc lư, An Lý Mộc muốn bảo cô xuống dưới, Triển Tiểu Liên không xuống, An Lý Mộc liền thở dài, đang muốn nói chuyện, vô tình thấy bóng dáng ở cửa, không khỏi sửng sốt, vội vàng bảo Triển Tiểu Liên xuống dưới, anh tưởng rằng nhất định sẽ có người gõ cửa, kết quả chờ nửa ngày cũng không ai gõ cửa, nhưng mà cái bóng vẫn còn, An Lý Mộc liền cảm thấy không thích hợp. Anh đẩy đẩy Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên ban đầu còn tưởng rằng bảo cô xuống, ỳ ra không động đậy, kết quả phát hiện An Lý Mộc chỉ vào cửa không nói lời nào, cô lập tức từ trên người An Lý Mộc xuống dưới, vuốt vuốt tay áo, nhẹ chân nhẹ tay đi qua, kéo mạnh cửa ra, cười hì hì nói: “Chị tiểu Đinh, chị làm cái gì vậy? Cái này cũng làm em nhớ tới một thành ngữ, tai vách mạch rừng hay là cái gì? Dù sao chính là ý này…”
Tiểu Đinh căn bản không ngờ cửa sẽ bị đột nhiên kéo ra, còn vẫn giữ điệu bộ nghe lén, nghe Triển Tiểu Liên nói như vậy, lập tức xấu hổ vô cùng, vội vàng đưa hoa quả trong tay vào tay Triển Tiểu Liên: “Ừm… Chị nghe đồng nghiệp nói em qua đây tìm Đầu Gỗ, đem hoa quả qua đây cho em. Chị không biết bên trong có người hay không, thế nên mới nghe tiếng động…” Nói xong, tiểu Đinh lo lắng không yên rời đi.
Triển Tiểu Liên cúi đầu nhìn nhìn hoa quả trong tay, quay đầu nhìn An Lý Mộc: “Anh Đầu Gỗ, bà tám kia tuyệt đối là nghe lén.”
An Lý Mộc thò đầu nhìn chung quanh, sau đó mở cửa ra, nói: “Tiểu Liên đừng nói bừa, không phải đưa hoa quả tới cho em sao?”
An Lý Mộc lại không ngốc, trên miệng anh không cho Triển Tiểu Liên nói lung tung, nhưng trong lòng lại cũng nghĩ như vậy, vừa rồi phát hiện có người chính là anh, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy nhất định là tiểu Đinh nghi ngờ quan hệ của Triển Tiểu Liên với mình. Nghĩ vậy An Lý Mộc có chút đau đầu, Tiểu Liên năm nay mới mười bảy tuổi, lúc này mới bao lâu bên cạnh đã có đồng nghiệp hoài nghi, ba năm còn lại phải làm như thế nào mới có thể không bị bố mẹ của mình và Tiểu Liên phát hiện?
Bên này An Lý Mộc nghĩ mấy vấn đề này, bên kia Triển Tiểu Liên xắn tay áo lên, ồn ào muốn đánh tiểu Đinh răng rơi đầy đất, An Lý Mộc đương nhiên không thể nào để cho cô đi, thật vất vả trấn an xong tiểu ma đầu Triển Tiểu Liên, An Lý Mộc lại bắt đầu sầu về sau làm sao bây giờ, nếu lại bị bố cô phát hiện, anh không biết nên đối mặt bố cô như thế nào nữa, lúc trước anh đã hứa với bố cô sẽ không quấn lấy Tiểu Liên, kết quả anh vẫn là không nhịn được đi tìm cô.
Triển Tiểu Liên là bị An Lý Mộc dỗ đi, cô thầm thì nói là tiểu Đinh đang ngấp nghé anh Đầu Gỗ, muốn giành với cô, cho nên nhất định phải đi tìm tiểu Đinh quyết đấu, An Lý Mộc rất bất đắc dĩ, quyết đấu cái gì vậy? Cánh tay nhỏ cẳng chân nhỏ của cô kia làm được cái gì chứ? Từ bé thân thể đã không tốt, còn đánh nhau à, có mà cô bị đánh ấy.
Triển Tiểu Liên về trường cũng không có việc gì khác, một hơi chạy đến chỗ cho thuê sách thuê hơn mười quyển tiểu thuyết, phòng học cũng không đi, cả ngày nằm trên giường ký túc xá đọc sách, An Lý Mộc dịp này qua mấy lần, nghe Triển Tiểu Liên nói cô đọc sách ở ký túc xá, cũng không dám quấy rầy nhiều, rất sợ ảnh hưởng Triển Tiểu Liên ôn tập.
Kỳ thi đại học đến trong sự chờ đợi căng thẳng của toàn bộ học sinh lớp mười hai và phụ huynh, mẹ Triển Tiểu Liên vẫn nói muốn đi qua chăm sóc cô, Triển Tiểu Liên chết sống không cho, thi đại học hay là thi cấp ba đối với cô mà nói thật sự là không khác nhau nhiều lắm, Triển Tiểu Liên không muốn không được tự nhiên. Bố cô đợt này vẫn đang học lái xe, ông hoàn toàn tin tưởng con gái mình, đã sớm nói với Triển Tiểu Liên, cô đỗ đại học trong nhà sẽ mua xe.
Trên đầu Triển Tiểu Liên đội mũ che nắng, cùng một đám học sinh đứng bên ngoài chờ vào trường thi, thường thường ngáp một cái, cô thực sự là quá mệt, đều do quyển sách tối hôm qua kia rất hay, nếu không cô hôm nay sao lại buồn ngủ thế này. Đang đờ ra, liền nghe thấy có người gọi tên cô, quay đầu vừa thấy An Lý Mộc đang xách cặp lồng giữ nhiệt một mạch chạy chậm tới, “Tiểu Liên, cơm sáng ăn chưa?”
An Lý Mộc đến đối với Triển Tiểu Liên mà nói thật sự là bất ngờ ngoài ý muốn, mắt cô tỏa sáng với An Lý Mộc, “Anh Đầu Gỗ sao anh lại tới đây?”
An Lý Mộc mở cặp lồng giữ nhiệt, lấy bánh bao thịt và sữa bên trong ra đưa cho Triển Tiểu Liên: “Hôm nay anh phải trực ban, ở ngay cạnh bên đó, tiện thể mang chút đồ ăn cho em.” An Lý Mộc liền biết Triển Tiểu Liên chắc chắn sẽ không ăn cơm sáng, cô thích ngủ nướng, tuyệt đối sẽ không hy sinh thời gian ngủ nướng mua đồ ăn, An Lý Mộc thường xuyên lo lắng, cô nhóc đó nếu như không có anh thì làm sao bây giờ.
Triển Tiểu Liên khoái trá vừa ăn vừa nói chuyện với An Lý Mộc: “Anh Đầu Gỗ anh thực sự là người đàn ông tốt nhất trên đời, em biết anh đối xử với em là tốt nhất.”
An Lý Mộc lười để ý cô, dọn cặp lồng giữ nhiệt liền về trực ban, phụ huynh học sinh tới càng ngày càng nhiều, anh phải qua trợ giúp những đồng nghiệp khác duy trì trật tự: “Tiểu Liên, đợi lát vào trường thi đừng chen với người ta, nếu quá nhiều người em cứ chờ người ta gần đi vào hết em hẵng vào trong, dù sao thời gian còn kịp, đừng có vội, có biết hay không?”
Triển Tiểu Liên nhếch miệng cười với An Lý Mộc: “Biết rồi.”
An Lý Mộc không yên tâm lắm quay đầu nhìn cô mấy lần mới đi.
Cửa lớn trường học mở ra, tất cả thí sinh vào trường thi, Triển Tiểu Liên rất nghe lời lúc mọi người gần đi vào hết mới vào trong, tiếng chuông vang, giám thị phát giấy, bắt đầu thi, tất cả đều là rõ ràng từng bước như vậy.
Bên trong trường thi là học sinh vùi đầu làm bài thi, bên ngoài trường thi là phụ huynh thí sinh sốt ruột chờ đợi, lần thi đại học hằng năm chung quy trở thành tiêu điểm nhân dân trong nước quan tâm.
Môn thi văn đầu tiên, Triển Tiểu Liên làm xong câu khác, nhìn nhìn đề văn, bĩu môi, sau đó giơ tay, giám thị qua hỏi: “Có chuyện gì?”
Triển Tiểu Liên ngẩng đầu nhìn giám thị hỏi: “Thưa cô, có thể nộp bài thi hay không?”
Giám thị lập tức liếc nhìn giám thị chính, giám thị chính đi qua nhìn bài thi của Triển Tiểu Liên, chỉ vào đề văn nói: “Em không làm văn.”
Triển Tiểu Liên đương nhiên nói: “Không muốn viết. Thưa cô, em bây giờ có thể nộp bài thi hay không?”
Giám thị nhìn nhìn đồng hồ, đành phải nói: “Đợi hai mươi phút nữa đi, không thể nộp quá sớm.”
Vì thế, trong trường thi của Triển Tiểu Liên, học sinh khác viết khí thế ngất trời, Triển Tiểu Liên nằm bò trên bàn ngủ nước miếng chảy ròng, thiếu chút nữa làm ướt bài thi, vốn muốn ra khỏi trường thi sớm, kết quả bởi vì ngủ quá đà, vẫn ngủ đến lúc giám thị đánh thức cô cầm bài thi đi.
Triển Tiểu Liên ra khỏi trường thi, vừa đi vừa ngáp, khóe mắt lộ hai hai cục dử mắt, tựa như hút thuốc phiện, thật xa nhìn thấy Mục Hi phía trước, lập tức kêu: “Nhóc Ngốc! Nhóc Ngốc!”
Mục Hi nghe tiếng đứng lại chờ cô cùng đi, nhìn bộ dạng cô Mục Hi nhịn không được hỏi: “Băng Dính, cậu không phải là ngủ cả buổi sáng chứ? Bài thi có làm không vậy?”
Triển Tiểu Liên cố gắng mở to mắt, ngáp một cái mới nói: “Làm chứ, tớ nếu mà dám nộp giấy trắng, mẹ tớ dám chắc sẽ gọt tớ, tớ không làm văn, dù sao có thể đỗ đại học Bãi Yến là được, tớ lười phí đầu óc ấy.”
Mục Hi mắt trợn trắng chặc lưỡi: “Làm văn 30 điểm cậu cũng không cần à… Cậu buồn ngủ thành như vậy, sẽ không là đêm qua xem tiểu thuyết ngôn tình chứ?”
Triển Tiểu Liên vừa nghe, lập tức tinh thần phấn chấn muốn lại trao đổi trao đổi với Mục Hi, kết quả câu chuyện vừa mới kể, Mục Hi đã che tai chạy nhanh, buổi chiều còn phải thi, người ta căn bản không nghe.
Triển Tiểu Liên bất mãn hừ một tiếng, vươn tay cầm mũ quạt gió cho mình, Mục Hi vừa quay đầu liền thấy Triển Tiểu Liên bị cắt tóc ngắn, ngạc nhiên nói: “Băng Dính cậu cắt tóc?”
“Thế nào? Đẹp chứ?” Triển Tiểu Liên lập tức bày ra dáng quyến rũ, chìa tay vén vén tóc để khoe khoang kiểu tóc mới của mình, còn tại sao cắt tóc, nguyên nhân chỉ có mình Triển Tiểu Liên biết.
Buổi chiều thi toán, Triển Tiểu Liên nửa giờ sau liền đi ra, cái này không như môn văn, có thể rất nhanh viết xong. Giám thị vốn không cho nộp bài, kết quả Triển Tiểu Liên sớm hỏi thăm, nửa giờ sau khi bắt đầu thi là có thể nộp bài thi, nói với giám thị, giám thị đành phải cho cô ra khỏi trường thi.
Triển Tiểu Liên thi xong liền đi tìm An Lý Mộc khoe khoang, An Lý Mộc nhìn nhìn thời gian, đưa tay đỡ trán, “Tiểu Liên, em phải nghiêm túc thi, đây là thi đại học.”
Triển Tiểu Liên ôm trà sữa An Lý Mộc mua cho cô, ngoan ngoãn ngồi ở ven đường uống, rất vô tội trả lời: “Em nghiêm túc mà.”
Chỗ cách không xa bên kia là đoạn đường tiểu Đinh trực ban, vừa thấy hai người đó dính lấy nhau, liền rướn cổ lên nhìn, Triển Tiểu Liên liếc mắt một cái, hô một tiếng với tiểu Đinh: “Chị tiểu Đinh, chị sắp biến thành hươu cao cổ rồi!”
Cổ tiểu Đinh rụt lại, làm bộ không có nghe thấy, An Lý Mộc đứng ở bên kia cười gần chết.
Hôm qua sau khi Triển Tiểu Liên về, tiểu Đinh liền tới tìm An Lý Mộc, hỏi anh Triển Tiểu Liên rốt cuộc là em gái gì của anh, An Lý Mộc trả lời là em gái nhà bên thanh mai trúc mã.
Tiểu Đinh đứng lên cười lạnh: “Anh dứt khoát nói bạn gái anh đi, còn em gái nhà bên thanh mai trúc mã!”
An Lý Mộc thản nhiên đáp câu: “Bây giờ chính là em gái nhà bên thanh mai trúc mã, còn sau khi cô ấy trưởng thành, tôi sẽ lấy cô ấy làm vợ.”
Tiểu Đinh vừa hận lại ghen nhìn An Lý Mộc, nói: “Đầu Gỗ, em là đồng nghiệp của anh, quan hệ cũng không tệ lắm mới nói với anh, đối tượng thanh mai trúc mã của anh kia còn là một học sinh cấp ba, anh bao nhiêu? Phụ huynh người ta bây giờ là không biết, biết thì anh chính là dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên!” Thực ra lời này của tiểu Đinh cũng là thăm dò, cô chính là muốn biết trong nhà cô bé kia có thái độ gì, nếu nhà cô bé đó không đồng ý, bọn họ là lén lút, vậy bọn họ sau này dám chắc không thành.
An Lý Mộc đứng lên, đi đến cạnh cửa giữ cửa, nói: “Nhà cô ấy biết, bọn tôi là hàng xóm, còn những chuyện khác, tự tôi sẽ giải quyết, cảm ơn cô nhắc nhở.”
Động tác này của An Lý Mộc chính là nói cho tiểu Đinh anh hiện đang tức giận, mời tiểu Đinh ra ngoài. An Lý Mộc người này lúc nào cũng cho người ta thể diện, khi nào thái độ cũng là như vậy, dù cho tức giận cũng không thể nào nói nặng lời với người ta, có thể khiến anh làm hành vi chủ động đuổi người, tiểu Đinh cũng là người đầu tiên.
An Lý Mộc là nghĩ như thế nào? An Lý Mộc chính là chán ghét người khác lấy thái độ cái gì cũng biết cái gì cũng là suy nghĩ cho mình nói linh tinh về quan hệ của anh và Triển Tiểu Liên. Anh cảm thấy anh thích Triển Tiểu Liên, Tiểu Liên cũng thích anh, đây là chuyện của hai người bọn họ, còn về vấn đề phụ huynh, bọn họ nhất định có thể giải quyết. Bọn họ bây giờ đang cố gắng phát triển theo hướng bọn họ đã kế hoạch, kết quả tiểu Đinh vô duyên vô cớ lại đây nói mấy lời vớ vẩn, điều này làm cho An Lý Mộc cảm thấy tình yêu vốn là cẩn thận từng li từng tí của bọn họ phủ kín một tầng bóng mờ.
Tiểu Đinh lúc đó là nổi giận đùng đùng rời đi, cô ở đơn vị vẫn luôn là đối tượng được người ta theo đuổi, dù sao có một người bố có công quyền chính là không giống. Mọi người đều nói làm sếp không bằng làm quản lý, bố cô tốt xấu cũng là người đứng đầu đồn cảnh sát thành phố Bãi Yến, tương đương là trực tiếp quản hạt các khu vực khác của thành phố Bãi Yến, hơn nữa tiểu Đinh độc thân mọi người đều biết, một đám chen rách đầu đều muốn dựa vào cô, hy vọng có thể trở thành rể hiền của cục trưởng Đinh, kết quả, tiểu Đinh lại coi trọng An Lý Mộc bề ngoài tuấn lãng tính cách ôn hòa, cố tình An Lý Mộc còn không có đáp lại nửa phần.
An Lý Mộc đương nhiên biết tiểu Đinh là có ý gì, cũng biết lực ảnh hưởng của bố tiểu Đinh, chính là anh không ngờ những thứ trong ti vi tiểu thuyết có thể phản ánh chân thật tình cảnh xã hội ấy rơi vào mình, tốt xấu, anh cũng muốn để bản thân tin tưởng, trên đời này chung quy có cảm tình quan trọng hơn tiền bạc quyền thế.
Thu hồi suy nghĩ, An Lý Mộc dừng ánh mắt trên người Triển Tiểu Liên, trong miệng Triển Tiểu Liên ngậm ống hút, ngẩng đầu nhìn anh, lầu bầu nói: “Anh Đầu Gỗ, làm sao vậy?”
An Lý Mộc cười cười với cô: “Không có gì, nếu cảm thấy nhàm chán, em đi ký túc xá trước, anh còn phải đợi học sinh đều ra hết mới có thể dẫn em đi ăn cơm.”
Triển Tiểu Liên ước gì cả ngày đều có thể nhìn thấy An Lý Mộc ngồi ở tường bao quanh lan can sân thể dục trong trường, vừa uống trà sữa vừa nhìn An Lý Mộc, kiên quyết không trở về ký túc xá, chỉ nhìn thấy người đã vui vẻ.
Vì thế, lúc phụ huynh đưa con thi xong đi ăn cơm ngang qua, liền nhìn thấy một cô nhóc mũm mĩm bưng cốc trà sữa, mắt tỏa sáng, chảy nước miếng với một người đàn ông đẹp trai mặc đồng phục.
Ba ngày thi đại học trong sự chờ đợi tha thiết của các phụ huynh qua trong nháy mắt, Triển Tiểu Liên vừa thi xong liền hoàn toàn giải phóng, bố mẹ cô mặc kệ cô, cô liền tựa như hổ dữ sổng chuồng, viện cớ đi tìm bạn học chơi, cả ngày chạy qua Bãi Yến, thật ra là đi tìm An Lý Mộc hẹn hò.
Điểm thi đại học của Triển Tiểu Liên vẫn là An Lý Mộc nói cho cô, bố mẹ cô rạng sáng cô có điểm đã tra rồi, nhưng mà khi đó Triển Tiểu Liên ngủ như heo, căn bản không biết.
Sáng sớm ngày hôm sau, trời mới vừa sáng cô trang điểm tựa như tiểu yêu tinh chạy ra, bố mẹ cô cơ hội nói chuyện với cô cũng không có. An Lý Mộc là nhớ số báo danh thi của Triển Tiểu Liên, cũng tra tối hôm đó, Triển Tiểu Liên vừa đi tìm anh, anh rất vui mừng nói điểm thi đại học của Triển Tiểu Liên, sáu trăm năm mươi ba điểm, An Lý Mộc vừa nhìn điểm số này là biết điểm cao, nếu không có gì bất ngờ, hẳn là có thể đứng top ba thành phố.
Có điều lúc An Lý Mộc nhìn thấy váy ngắn trên người Triển Tiểu Liên mặt đen một nửa: “Tiểu Liên, sao lại mặc váy ngắn như vậy? Cái này có thể che cái gì?”
Triển Tiểu Liên xoay một vòng trước mặt An Lý Mộc, hoan hỉ hỏi: “Anh Đầu Gỗ, đẹp không?”
An Lý Mộc đen mặt, miệng càu nhàu bất mãn, nhưng mà mặc cũng đã mặc rồi, cũng không thể bảo cô cởi ra chứ, chỗ anh cũng không có quần áo cô có thể mặc, chỉ có thể tạm thời đè xuống không vui trong lòng, chịu đựng không nói.
Triển Tiểu Liên không quan tâm điểm số chút nào, nhưng mà vì anh Đầu Gỗ vui mừng cô mới vui mừng theo, không có tự giác mình là người tạo ra điểm số chút nào. Vì thưởng cho Triển Tiểu Liên thi tốt, An Lý Mộc còn đặc biệt xin nghỉ một ngày, chỉ cùng Triển Tiểu Liên đi chơi, chơi một lần tất cả chỗ có thể chơi của Bãi Yến.
Hai người chơi một mạch đến ba bốn giờ chiều, Triển Tiểu Liên la hét mỏi chân, An Lý Mộc liền đưa cô về ký túc xá, về sau vẫn là anh cõng, đồng nghiệp nhìn thấy đều nói An Lý Mộc chiều em gái như người yêu, An Lý Mộc chỉ cười cũng không nói, cứ như vậy cõng Triển Tiểu Liên về ký túc xá. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 63”