Na là một cơn điên – Băng giáp lá cà

Na là một cơn điên

  • Tác giả: Tạ Na
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Băng giáp lá cà

Tôi lấy thành tích xém trượt thi đỗ cấp ba, tự mình cảm thấy tiền đồ xa vời vợi, không biết sau này có thể làm gì. Trong quãng thời gian này, tôi say mê một loại hoạt động cực ngầu — trượt patin.

Lúc ấy chính là lúc Lâm Chí Dĩnh hát “Mùa mưa tuổi mười bảy” nổi khắp Trung Quốc. Bạn bè trong lớp cũng vì “Lâm Chí Dĩnh với Quách Phú Thành ai đẹp trai hơn” chia làm hai phe, cả ngày võ mồm thiếu tí nữa là vung tay. Tôi là fan cứng của Lâm Chí Dĩnh, cho nên không chút do dự gia nhập đoàn khẩu chiến, vì bảo vệ thần tượng của tôi mỗi ngày ra sức chém giết bên địch. Lúc đó nguyện vọng lớn nhất của tôi chính là có thể thấy Lâm Chí Dĩnh một lần. Mà không lâu sau tôi với “Lâm mê” khác đã phát hiện ở chỗ sân trượt băng của chúng tôi, thường xuyên xuất hiện một anh chàng đẹp trai siêu siêu siêu siêu siêu cấp nhìn hơi giống Trương Tín Triết, mà tóc cực giống Lâm Chí Dĩnh! Càng quá xá chính là, anh ấy trượt băng cực kỳ ngầu!

(Nhạc đệm, mê trai: Luôn muốn thổ lộ với người ~ Tâm tình tôi hào hùng biết mấy ~ Luôn muốn nói hết với người ~ Tôi nhiệt tình biết mấy với cuộc sống này ~ (1))

Mọi người dùng đầu gối nghĩ tí là sẽ biết, từ đó về sau tôi chắc chắn sẽ ngâm tại sân trượt băng! Một là trượt băng khi đó quả thực tương đối ngầu, nguyên nhân nhiều hơn chính là tôi hy vọng có thể dùng loại chiến thuật “ngồi xổm” này tóm lấy trai đẹp Lâm Chí Dĩnh hư hư thực thực đó. Một đám bạn tốt của tôi cũng đi sân trượt băng trượt băng, cũng đồng thời trở thành fan siêu cấp của “Lâm Chí Dĩnh hư hư thực thực”. Mỗi khi thấy “Lâm Chí Dĩnh hư hư thực thực” ở đằng kia trượt ngang trượt dọc trượt xiên, đám đoàn fan bọn tôi đây sẽ rít lên một tiếng. Đáng tiếc anh ấy hình như không thích sự quan tâm của bọn tôi tẹo nào, bọn tôi kêu cháy cả cổ họng anh ấy cũng không liếc thêm bọn tôi một cái.

Không đồi bại trong phóng túng, thì sẽ biến hóa trong trầm mặc! Cuối cùng có một ngày, bọn tôi cảm thấy không nên trầm mặc nữa, nhất định phải để cho “Lâm Chí Dĩnh hư hư thực thực” biết sự tồn tại của bầy fan bọn tôi đây, thế là quyết định đề cử một nữ sinh đi nói cho anh ấy biết: Bọn tôi sẽ vẫn lặng lẽ ủng hộ anh ấy! Chọn tới chọn lui, một nữ sinh đầu nhỏ gan khá lớn bị bọn tôi bầu ra. Bọn tôi nghiêm khắc dặn dò cô ấy: Nhất định phải nói cho anh ấy biết tên mấy người bọn tôi, không thể chỉ nói một mình cậu! Cô ấy đầy ắp tinh thần chủ nghĩa hiến thân cách mạng quả quyết gật gật đầu, đi một bước mà ngoái đầu ba lần! Bọn tôi cũng rơm rớm nước mắt vẫy tay với cô ấy…

(Nhạc đệm, thâm tình: Tiễn chiến hữu ~ Đạp hành trình ~ Lặng lẽ không nói lệ hai mắt ~ Bên tai truyền đến tiếng trượt băng ~~ (2))

Không ngờ, lần tiễn này, sẽ tiễn đứt luôn tiền đồ tốt đẹp của mấy đứa bọn tôi tiếp cận “Lâm Chí Dĩnh hư hư thực thực”. Bởi vì bọn tôi mỗi lần chuyển lời đều để nữ sinh đầu nhỏ kia đi, kể cả kem que mua cũng để cô ấy đưa đi, bọn họ thông qua nhiều lần tiếp xúc có thiện cảm với nhau, lại trở thành “một đôi” ai ai cũng biết! Lúc biết được tin này, mấy đứa bọn tôi giống như sét đánh ngang đầu, trong đó có một hai cô gái năng lực tiếp nhận tâm lý không mạnh còn khóc lóc nghẹn ngào!

(Nhạc đệm, bi thương: Nước mắt ai đang bay ~~ Liệu có phải ~~ Nước mắt sao băng ~~ (3))

Về sau nghĩ cũng biết, mọi người đều cô lập cô gái đó. Nhưng tôi luôn cho rằng, không đáng phải thế, bởi vì cũng đích xác là bọn tôi đẩy cô ấy về phía cạm bẫy hạnh phúc này mà! Thông qua một phen khai thông của “phe hai mặt” tôi đây, dần dà, mọi người cũng cảm thấy bọn họ đến bên nhau là chuyện đương nhiên, đã nối lại bang giao với cô gái đó, thế là, cô gái đó “thu hoạch được cả bạn bè lẫn người yêu”, cũng coi là một kết thúc có hậu, ha ha.

Chú thích
(1) câu hát trong “Bước vào thời đại mới”
(2) câu hát gốc trong bài “Lục lạc” là “Tiễn chiến hữu, đạp hành trình. Lặng lẽ không nói lệ hai mắt, bên tai văng vẳng tiếng lục lạc”
(3) câu hát trong “Nước mắt ai đang bay”

Tòa án nhận định Tạ Na Trương Kiệt mua nhà không tồn tại bỏ qua trung gian

Tháng 2 năm ngoái vợ chồng Tạ Na Trương Kiệt có một vụ scandal khá lớn, ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng hai vợ chồng. Mọi chuyện bắt đầu từ việc có một người môi giới đăng bài tố vợ chồng Tạ Na bùng tiền trung gian mua nhà, đồng thời kèm theo các hình ảnh người này lén chụp vợ chồng Tạ Na.

Ngay lập tức luật sư của hai vợ chồng đã đăng văn bản thông báo sự việc trên là sai sự thật và sẽ dùng con đường luật pháp để giải quyết việc này. Tuy vậy phần lớn cư dân mạng nghe tin vẫn tiếp tục xỉa xói hai vợ chồng, kêu giỏi thì cứ kiện đi.

Vào tháng 2 năm nay, một vụ kiện có liên quan đến sự kiện này đã có phán quyết nhất thẩm, và phán quyết mới được công khai vào đầu tháng 4 vừa rồi. Theo kết quả phán quyết thì không tồn tại việc vợ chồng Tạ Na bùng tiền. Tuy nhiên không biết vì lý do gì mà không một trang Cbiz nào ở Việt Nam đưa tin này, nên đến giờ vẫn rất nhiều người tin vào lời bịa đặt của môi giới kia. Vì thế, nay mình sẽ dịch một bài báo xâu chuỗi sự kiện, kèm theo bài viết của một chuyên gia bất động sản, đồng thời cả phán quyết từ phía tòa án để các bạn tham khảo. Qua đó các bạn có thể tự đưa ra đánh giá cho riêng mình nhé.

———-

1. Xâu chuỗi sự kiện (Nguồn: Redian新闻)

Theo biểu thị của APP Thiên Nhãn Tra, ngày 10 tháng 4, tòa án nhân dân quận Kim Sơn thành phố Thượng Hải tống đạt bản sao đơn kiện và trát hầu tòa cho công ty quản lý bất động sản Nhã Loan Thượng Hải, Hoắc XX, bên nguyên là Tạ Na, Trương Kiệt, nguyên nhân vụ án liên quan đến tranh chấp quyền danh dự. Vụ án này vốn dự định mở phiên tòa xét xử vào tháng 8 năm 2022, bởi một vài nguyên nhân dời ngày đến bây giờ.

Văn thư thể hiện, 30 ngày từ ngày thông cáo sẽ xem như đã tống đạt, đồng thời quyết định 10 giờ 15 phút sáng ngày thứ 3 sau khi hết kỳ thông cáo mở phiên tòa xét xử không công khai tại tòa án thứ năm cùng viện.

Ngày 11 tháng 4 năm 2023, phóng viên thông qua Thiên Nhãn Tra phát hiện, vụ án tranh chấp quyền riêng tư kể trên quả thực có dời ngày mở phiên tòa.

Tư liệu Thiên Nhãn Tra biểu thị, số hiệu án có liên quan đến thông cáo tống đạt là (2022) Hỗ 0116 dân sơ 3182. Tra theo chuyên mục thông cáo mở phiên tòa của bất động sản Nhã Loan, 14 giờ ngày 17 tháng 8 năm 2022, vụ án tranh chấp quyền riêng tư nguyên cáo Tạ Na, Trương Kiệt khởi tố bị cáo công ty hữu hạn quản lý bất động sản Nhã Loan Thượng Hải, Hoắc XX, Hạng XX sẽ mở phiên tòa xét xử tại tòa án nhân dân thứ năm quận Kim Sơn thành phố Thượng Hải.

(Chú thích: Số hiệu phán quyết được hiểu như sau
2022 = năm thụ lí
Hỗ = chữ Hán của tên tỉnh, Hỗ có nghĩa là Thượng Hải
0116 = mã số của tòa án nhân dân quận Kim Sơn thành phố Thượng Hải
dân = dân sự
sơ = sơ thẩm
3182 = mã số phán quyết)

Thông cáo mở phiên tòa lúc đó còn biểu thị, trừ tranh chấp quyền riêng tư ra, nguyên cáo cũng đề cập tới tố tụng tranh chấp quyền danh dự. 15 giờ 15 phút ngày 17 tháng 8 năm 2022, vụ án tranh chấp quyền danh dự nguyên cáo Tạ Na, Trương kiệt khởi tố bị cáo công ty hữu hạn quản lý bất động sản Nhã Loan Thượng Hải, Hoắc XX, Hạng XX sẽ mở phiên tòa xét xử tại tòa án nhân dân thứ năm quận Kim Sơn thành phố Thượng Hải, số hiệu vụ án này là (2022) Hỗ 0116 dân sơ 3212.

Nhìn lại sự kiện này là vì ngày 4 tháng 4 công khai văn thư dân sự nhất thẩm tranh chấp hợp đồng môi giới giữa công ty hữu hạn quản lý bất động sản Nhã Loan Thượng Hải và (liên doanh trách nhiệm hữu hạn) trung tâm quản lý kinh doanh tài sản Tư Hòa Thượng Hải.

Ngày 7 tháng 2 năm 2022, một người môi giới biệt hiệu là H đăng bài bày tỏ, vợ chồng Trương Kiệt và Tạ Na trong hai ngày là 21 và 22 tháng 6 năm 2019 đã đi xem nhà do mình giới thiệu, nhưng hai người trước mặt mình lại giả vờ tỏ vẻ không có ý định mua nhà, sau đó tự mình điều tra phát hiện, vợ chồng Trương Kiệt và Tạ Na đã bỏ qua mình trực tiếp lén ký hợp đồng với chủ nhà này. Loại chuyện mua nhà không qua trung gian đó khiền môi giới này bất mãn hết sức, vì thế đăng bài tố cáo.

Vợ chồng Trương Kiệt và Tạ Na đã hồi đáp về việc này, ủy thác văn phòng luật sư ra tuyên bố, trong tuyên bố cũng đưa ra giải thích với vấn đề mua nhà không qua trung gian, phủ nhậnviệc bản thân bùng tiền trung gian, cho rằng môi giới H nghi ngờ bịa đặt phỉ báng hơn nữa tỏ vẻ sẽ lựa chọn đi theo trình tự tư pháp để chứng minh trong sạch.

Tòa án xét xử cho rằng, dưới tình huống không có chứng cứ chứng minh như thoả thuận tương ứng, không thể xác nhận giữa công ty Nhã Loan và Tạ X chỉ dựa vào việc đưa đi xem nhà là thành lập quan hệ hợp đồng môi giới, càng không thể xác nhận Tạ X trước hoặc sau đó biết sẽ chịu hậu quả pháp lý sau khi đưa đi xem nhà ủy thác môi giới khác, giữa Tạ X và trung tâm Tư Hòa không có hành vi đồng mưu bỏ qua trung gian. Cuối cùng, tòa án quyết định bác bỏ toàn bộ yêu cầu tố tụng của nguyên cáo.

(Chú thích: Link phán quyết)

Đáng lưu ý chính là, tư liệu công khai biểu thị, công ty môi giới liên quan tới sự việc là công ty hữu hạn quản lý bất động sản Nhã Loan Thượng Hải thành lập vào tháng 7 năm 2018, Hoắc XX là người đại diện theo pháp luật, giám đốc điều hành đồng thời sở hữu toàn bộ cổ phiếu.

Hiện nay, công ty này và Hoắc XX bởi vì nhiều vụ án tranh chấp hợp đồng bị công ty hữu hạn quản lý bất động sản Bách Đình Thượng Hải yêu cầu hạn chế tiêu phí, Hoắc XX còn bị hạn chế xuất cảnh.

Ngoài ra, công ty hữu hạn quản lý bất động sản Bách Đình Thượng Hải đã yêu cầu tiến hành thẩm tra phá sản đối với bất động sản Nhã Loan, tòa án hiện đã thụ lí vụ án thanh lý phá sản này.

———-

2. Bài viết của chuyên gia bất động sản Vương Nghị Mẫn

Tạ Na Trương Kiệt không tồn tại bỏ qua trung gian

Bản chất là không có hoàn thành đưa đi xem. Thứ nhất môi giới đưa đi xem không phục vụ nổi loại khách hàng lớn này, thường gọi là quăng luôn khách hàng.

Chính tôi có công ty quản lý có tư cách quản lý bất động sản chính quy, trong án này liên quan đến mấy công ty, công ty phát triển (trung tâm quản lý kinh doanh tài sản Tư Hòa Thượng Hải), công ty đại lý tiêu thụ hạng mục (công ty hữu hạn B Thượng Hải), công ty quản lý cung cấp khách hàng phân phối (công ty Savills, Nhã Loan), chúng tôi đều từng đóng vai trò của các nhân vật tập trung này, hơn nữa bây giờ đang làm nghiệp vụ về mặt này. Tôi dùng góc độ chuyên nghiệp giải thích một chút.

Một, chi phí này vốn không do Tạ Na Trương Kiệt chi. Trong quá trình tiêu thụ nhà mới, bên phát triển hoặc là công ty đại lý độc quyền (công ty hữu hạn B Thượng Hải) để hoàn thành nhiệm vụ tiêu thụ tốt hơn, sẽ cấp chi phí thúc đẩy doanh số (dẫn khách) nhất định cho công ty phân phối cung cấp khách hàng. Các loại môi giới hiện tại, bao gồm tự truyền thông tương đương với (công ty Savills, Nhã Loan), khi đưa khách hàng đi xem nhà thường hay nói, sẽ không tăng giá mua nhà của người mua nhà, cũng không cần một xu chi phí của người mua nhà, thậm chí còn phát sinh tình huống môi giới, tự truyền thông hoàn phí cho người mua nhà. Cho nên trong án này Tạ Na Trương Kiệt không tồn tại hành vi trốn phí môi giới.

Hai, mấy công ty liên quan đến án này, trung tâm Tư Hòa là nhân vật bên phát triển, công ty hữu hạn B Thượng Hải là công ty đại lý tiêu thụ độc quyền, công ty con của công ty hữu hạn B Thượng Hải là công ty quản lý có tư cách phụ trách ký hợp đồng, công ty Savills và Nhã Loan là công ty dẫn khách phân phối. Án này bản chất là vụ kiện pháp lý công ty đại lý tiêu thụ độc quyền hoàn phí cho công ty dẫn khách phân phối mà phát sinh.

Ba, công ty Mi Khai Nhãn Tiếu là người mua nhà thực tế, Tạ Na La X là cổ đông công ty Mi Khai Nhãn Tiếu, Tạ Na khống chế 99% cổ phần, La X là mẹ Trương X. Tạ Na, Trương Kiệt và La X đều đã xem nhà với môi giới thứ nhất. Án này tranh chấp sự phân biệt của bên phát triển với khách hàng và vấn đề cấp phát tiền hoa hồng dẫn khách cho hai công ty quản lý dẫn khách.

Bốn, hành vi chụp ảnh của môi giới. Hành vi chụp ảnh của môi giới thứ nhất là yêu cầu của nghiệp vụ “dẫn khách”. Hiện tại công ty phát triển để xác nhận nguồn gốc dẫn khách của khách hàng, đều yêu cầu cung cấp ảnh cùng xuất hiện khách hàng và nhân viên tiêu thụ tại hiện trường tiêu thụ. Cũng không loại trừ môi giới dẫn khách hiếu kỳ mà chụp thêm vài tấm ảnh cá nhân. Dự đoán chính là bởi vì việc này chọc giận Tạ Na Trương Kiệt, dẫn đến cảm thấy môi giới phục vụ không tốt.

Năm, môi giới đưa đi xem nhất định là sớm biết yêu cầu không thể chụp ảnh, minh tinh hay người nổi tiếng khẳng định có giao ước quyền riêng tư, quyền hình ảnh cao hơn, môi giới nên sớm giao tiếp với bên phát triển phương thức xác thực khách hàng rõ ràng hữu hiệu hơn, mà không nên trực tiếp chụp ảnh giống như đối phó khách hàng bình thường (khách hàng bình thường trực tiếp chụp ảnh cũng là không nên). Vì việc này chọc tức khách hàng, khẳng định là không đúng.

Sáu, biện pháp dùng công ty mua nhà, môi giới đưa đi xem thứ nhất nhất định là biết, cũng nên nói cho Tạ Na Trương Kiệt La X, còn có tiêu thụ tại hiện trường cũng khẳng định nói cho Tạ X, Trương X. Chung quy đây là một thường thức tránh né giới hạn mua bất động sản, tất cả nhân viên liên quan tới ngành bất động sản đều biết. Chỉ cần thanh toán toàn bộ, tất cả đều dễ nói. Nhưng, chi tiết thiết lập công ty cụ thể, vẫn còn một ít bí quyết, công ty lớn hoặc là công ty chính quy, nhất định là có đề nghị tốt hơn. Tạ Na Trương Kiệt khẳng định không muốn để người ngoài biết những tình hình cụ thể và tỉ mỉ này, cho nên Tạ Na Trương Kiệt tìm công ty lớn để thu xếp thao tác cụ thể đăng kí công ty mua nhà, cũng là có nguyên nhân.

Bảy, nguồn nhà này về bản chất là của bên phát triển, tiêu thụ công khai với xã hội. Không tồn tại cách nói nguồn nhà độc quyền. Bất kể thao tác như thế nào, về bản chất là một giao dịch nhà mới, không phải một giao dịch nhà đã qua sử dụng. Hoặc là nói, Tạ Na Trương Kiệt mua trên thực tế là một căn nhà mới.

Tám, đơn đưa khách hàng đi xem môi giới thứ nhất (Nhã Loan) không lấy ra được, dự đoán cũng liên quan tới việc Tạ Na Trương Kiệt không muốn ký tên. Bình thường khách hàng xem khu nhà cao cấp khẳng định có hành vi ký tên xác nhận, nhưng minh tinh tai to mặt lớn khẳng định có yêu cầu riêng tư cao hơn, khẳng định không muốn ký tên, hoặc là ký tên cũng là tùy tiện tìm một người thay thế. Cho nên lần này hành vi đưa đi xem (dẫn khách) của Nhã Loan, bản thân cũng là có tì vết. Môi giới này (Nhã Loan) muốn kiếm được khoản tiền đó là rất không thể.

Chín, về bản chất mà nói, công ty quản lý môi giới đưa đi xem thứ nhất, không có năng lực phục vụ khách hàng minh tinh như Tạ Na, Trương Kiệt. Hoặc là nói, không có năng lực phục vụ người nổi tiếng, cán bộ cao cấp, tai to mặt lớn, không có năng lực phục vụ khách hàng là công ty mua nhà, không có năng lực giao tiếp đầy đủ với bên phát triền từ trước, yêu cầu bên phát triển cung cấp con đường xem nhà đặc thù. Nhìn từ tình huống sau này, lấy ảnh cá nhân để uy hiếp Tạ Na Trương Kiệt, cũng chứng tỏ bọn họ không có sẵn năng lực về mặt này. Đức không xứng vị, ắt có tai ương. Còn trở thành con nợ có thể trả tiền nhưng không chịu trả, đó là thiếu sót đạo đức cá nhân.

Mười, phục vụ khách hàng, tôn trọng khách hàng, thỏa mãn nhu cầu khách hàng, nâng cao trình độ phục vụ, là một bài học muôn thuở.

Nhắc nhở chúng ta, làm công ty quản lý bất động sản, làm môi giới bất động sản, nâng cao sự vô giới hạn của bản thân, vô giới hạn phục vụ khách hàng.

Na là một cơn điên – Nhật ký làm việc khổ than trời

Na là một cơn điên

  • Tác giả: Tạ Na
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Nhật ký làm việc khổ than trời (1)

Lúc nghỉ hè năm hai cấp hai, tôi tự cảm thấy đã thành người lớn, cũng nên ra ngoài xông pha giang hồ, thế là bắt đầu trao đổi với mấy người bạn muốn đi làm thêm, một là có thể kiếm đủ tiền tiêu vặt cho học kỳ sau, hai là còn có thể hội nhập quốc tế, theo kịp cách làm tân thời của học sinh trung học nước ngoài. Tóm lại ấy à, tinh thần thời thượng là quan niệm xuyên suốt cuộc đời tôi, bất cứ chuyện gì chỉ cần dính tí ti tới thời thượng, cho dù phía trước là bãi mìn, hay là vực sâu vạn trượng, tôi cũng sẽ dũng cảm tiến tới, làm việc nghĩa không được chùn bước, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi…

Tôi bàn bạc với một chị em đáng tin nửa ngày, cuối cùng quyết định làm thuê tại một quán cơm mới mở. Ông chủ quan sát chúng tôi từ trong kẽ mắt một cái, lập tức trả cái giá: 20 đồng một ngày!

Làm ơn! Dù sao chúng tôi cũng là phần tử trí thức cỡ nhỏ, cái giá này sao có thể chấp nhận! Trải qua một vòng khẩu chiến của chuyên gia đàm phán sơ cấp tôi đây với ông chủ, cuối cùng thống nhất là 30 đồng một ngày.

Làm thêm tại quán cơm, đối với người thấy gì ăn được là chảy nước miếng đầy đất như tôi đây mà nói, tuyệt đối là một loại hành hạ tàn khốc. Mọi người đều biết, trước khi khách tới, trên mỗi bàn đều sẽ bày trước rau trộn phong phú. Nếu như ở nhà, tôi đâu để ý được bao nhiêu! Đã sớm bắt đầu nhón lấy tế miếu ngũ tạng của tôi rồi! Nhưng ông chủ nói, nếu ăn vụng sẽ đuổi việc. Tôi chỉ đành nhịn.

Ôi, tục ngữ nói đúng, sống nhịn được, chín không thể nhịn! Rau trộn tôi bỏ qua, nhưng khi một đĩa rau xào nóng hôi hổi qua tay tôi đặt lên trên bàn của khách, oh my god! Ai còn có thể nhịn được chứ! Vả lại, ngày đầu tiên đi làm để tôi chịu đựng kích thích như vậy, huống chi tôi còn đói bụng đấy! Thế là, lúc lên một đĩa cánh gà, tôi bưng cánh gà một đường chạy chậm đến một khúc quanh, sét đánh không kịp bịt tai trộm chuông vang lên ăn trước luôn một cái, mới đưa nó lên bàn ăn của khách. Khi đó tốc độ tôi gặm cánh gà có lẽ chỉ mất hai giây, đến nỗi có nhả xương gà hay không tôi bây giờ cũng không nhớ nữa. Gian bên chúng tôi với gian bên bạn tốt của tôi vừa vặn đối diện, cô ấy lúc đó thấy “thần công nuốt cánh” của tôi, nói không nên lời, chỉ có thể lộ ra vẻ mặt ngu ngốc khuyến khích and đồng tình…

(Tôi thề tôi chỉ ăn vụng lần này, nhưng mà mọi người phải nhớ cô bé bán diêm là chết như thế nào? Cô bé chính là bị con ngỗng quay to ấy làm cho thèm ăn mà chết đấy nhá! Chúng ta nhất định không thể giẫm vào vết xe đổ của cô bé ấy!)

Ông chủ của chúng tôi kia mắt nho nhỏ, đầu thấp thấp, luôn bí mật xuất hiện phía sau chúng tôi tiến hành tuần sát. Chính là, con người khó tránh khỏi có lúc sai. Có một ngày tôi đang lên một đĩa món ăn, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào vô cùng to, hơn nữa còn là tiếng chị em của tôi, hỏng rồi! Quăng món ăn xuống tôi liền xông ra ngoài. Lúc đó chị em của tôi đang xin lỗi khách, vì cô ấy không cẩn thận vẩy canh rau lên cái quần tây rách của hắn ta. Ông anh đó uống đã nhiều rồi, khăng khăng đòi chị em của tôi liếm quần của hắn ta cho sạch. Lúc này ông chủ qua đây, trong lòng tôi cuối cùng vững lên một chút, nghĩ: Đại ca tới giải vây rồi! Nhưng ai mà ngờ, ông chủ vậy mà vô cùng bình tĩnh nói một câu: “Khách hàng là thượng đế, mau lên.”

!#¥¥#◎¥#◎#¥!… (Chỗ này tỉnh lược 2000 chữ tôi chửi bậy!)

Cơn tức của tôi thoáng cái từ lòng bàn chân xông lên trán, mũi cũng phun ngọn lửa ra ngoài. Đây còn là người ư!? Không còn gì để nói nữa, tôi lập tức xông tới, kéo chị em đang khóc lớn, quay đầu lại mắng với hai người buồn nôn này: “Cút mẹ nó đi, bọn tôi không làm nữa!!” Bèn không quay đầu lại xông ra khỏi cửa quán cơm.

Hai chúng tôi đứng trên lề đường, lặng lẽ nhìn nhau, lời ngầm chính là: Được, tiền công một xu không kiếm được. Sau đấy, chúng tôi tay nắm tay chạy tới một quán cơm khác ăn một bữa thịnh soạn, vừa ăn vừa mắng ông chủ đó, vô cùng sảng khoái! Mặc dù lần đầu tiên làm thêm của chúng tôi tuyên cáo thất bại, nhưng đến nay nhớ lại, bữa cơm ấy ăn thật là ngon!

Chú thích
(1) Tiêu đề gốc chơi chữ từ tên tiếng Trung của tiểu thuyết “Túp lều bác Tom”

Na là một cơn điên – Tạ Lộc Thuần Tử truyền kỳ

Na là một cơn điên

  • Tác giả: Tạ Na
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Tạ Lộc Thuần Tử (1) truyền kỳ

Đừng thấy tôi bây giờ trông không thấp lắm, nhưng mà tôi dậy thì rất là muộn, lúc vừa vào cấp hai mới một mét bốn tám, vinh dự nhận được hạng một bảng xếp hạng “người Hobbit” lớp chúng tôi, chỗ ngồi cũng đương nhiên xếp vào hàng đầu tiên.

Các bạn từng ngồi hàng đầu tiên chắc chắn hiểu nỗi đau khổ ấy! Mỗi ngày đều bộc lộ toàn diện dưới mí mắt giáo viên, ăn vụng cái gì, xem tiểu thuyết võ hiệp, bất luận muốn ngủ lơ mơ biết bao, cũng phải miễn cưỡng lên tinh thần ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn giáo viên. Tóm lại, để thoát khỏi hàng đầu tiên, nếu như khi đó có giày gót dày “chọc trời”, tôi nhất định sẽ chồng hai đôi lên đi!

Muốn cao hơn thì phải rèn luyện, thế là lúc đội bóng chuyền trong trường tới mỗi lớp chọn ba đội viên, tôi không chút do dự ghi danh, kết quả lại dẫn tới cả lớp cười vang. Ôi, tôi quên mất chơi bóng chuyền là cường điệu nhất chiều cao! Nhưng mà, giữa một tràng cười vang cũng truyền đến tiếng khích lệ của một bạn nam: “Không sao, cậu có thể cầm bóng từ dưới lưới đi sang sân đối phương nha!”

(Nhạc đệm “Trời cao biển rộng” của BEYOND:… Đã bao lần… nhận được ánh mắt lạnh lùng và nụ cười giễu cợt… )

Người như tôi cố tình có hai điểm mạnh, một là gan lớn, hai là da mặt dày. Ánh mắt lạnh lùng và nụ cười giễu cợt gì đó, va vào tôi thường thường đều sẽ bắn trở lại rất xa, tôi nhiều nhất sờ sờ mặt mình, lại có thể tiếp tục chạy nhảy bước về phía trước. Cho nên sau khi nguyện vọng vào đội bóng chuyền tan vỡ, tôi quyết định làm một “người phụ nữ sau lưng đội bóng chuyền” tôi miễn phí nhặt bóng cho mấy người còn không được à!

Từ đó, trên sân huấn luyện của đội bóng chuyền đã thêm một “người nhặt bóng Hobbit”. Bóng dáng tôi bận rộn nhanh chóng như con thoi giữa đám thành viên đội bóng chuyền, nhìn qua giống như một ngọn rau cải trắng di hình hoán ảnh trong một mảnh rừng rậm, hiệu quả chủ nghĩa hiện thực ma huyễn ít nhiều đấy nhé.

Có lẽ là lòng thành của tôi cảm động huấn luyện viên đội bóng chuyền, ông cuối cùng đặc cách cho tôi làm đội viên dự khuyết, có thể cùng huấn luyện với đội viên chính thức. Tôi để cảm ơn từ đó không chỉ có bóng tất nhặt, còn thỉnh thoảng mua kem que cho mọi người. Kết quả của “ngoại giao kem que” chính là, mọi người đều càng lúc càng thích tôi, mà tôi mua kem que càng ngày càng nhiều, cuối cùng tiền tiêu vặt mỗi tháng hầu như đều đập vào kem que.

Cũng không biết huấn luyện viên bóng chuyền một ngày làm sao mát dây, đột nhiên cảm thấy tôi động tác linh hoạt, có thể làm cầu thủ chuyền hai, thế là trong trận đấu giao hữu đầu tiên cả trường của chúng tôi với trường khác cho tôi làm cầu thủ chuyền hai.

(Trên đầu huấn luyện viên lập tức hiện lên một vầng sáng, sau lưng mọc đôi cánh trắng nhỏ rung rung, phát ra hào quang thiên sứ giữa không trung ~~)

Mẹ của ME ơi! Hạnh phúc tới quá nhanh, tôi cũng còn chưa có chuẩn bị tốt đâu! Làm sao bây giờ đây làm sao bây giờ! Buổi tối một ngày trước trận đấu, tôi lúc thì cười ngây ngô, lúc thì phấn chấn, lúc thì sục sôi… Tóm lại nghĩ hết một lượt biểu hiện của tôi trước trước sau sau trận đấu, thậm chí sau khi suy nghĩ hết tình cảnh tôi một trận thành danh sau đó thu hút trong vườn trường, mới mang theo một nụ cười quỷ dị, thỏa mãn mà yên tâm ngủ.

Ngày hôm sau sau khi tan học, trận đấu bắt đầu, tôi kiến lập kỷ lục một nữ sinh phát bóng toàn trường, thế nhưng, theo từng tiếng kêu lên bên cạnh, bóng của tôi cũng lần lượt phát ra ngoài… Tạ toàn thắng trứ danh cuối cùng sáng lập kỷ lục mỗi bóng đều phát ra ngoài.

(Tròng mắt giáo viên thể dục nứt mấy vết, sau đó tẽ ra ào ào…)

Bởi vì phát bóng mất điểm quá nhiều, trận đấu ấy chúng tôi thua. Trái tim của tôi ấy à, lạnh ơi là lạnh… Trận đấu vừa kết thúc, tôi buồn quá ngồi dưới đất bật khóc. Mặc dù sự an ủi của huấn luyện viên khiến tôi thoáng dịu tâm tình lại một chút, thế nhưng biệt hiệu mới của tôi cũng từ đó ra đời, thành Tạ đại pháo pháo binh số một trứ danh. Hai năm sau, Tạ đại pháo thông qua nỗ lực khắc khổ, không phụ sự mong đợi của mọi người làm tới đội trưởng đội bóng chuyền trong trường, càng khó được chính là, tôi còn thông qua rèn luyện, thành công lấy chiều cao một mét năm tám ngồi xuống hàng thứ hai!

(Không ngờ phải không, thì ra bài này là một bài truyền cảm hứng, oa ha ha ha ~~)

Chú thích
(1) ý đang ví với nhân vật Tiểu Lộc Thuần Tử, tức Kojika Jun, là nhân vật chính trong bộ phim Moero Attack với nội dung về bóng chuyền nữ

Na là một cơn điên – Máy nhắn tin không giảm giá, toán học 100 điểm

Na là một cơn điên

  • Tác giả: Tạ Na
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Máy nhắn tin không giảm giá, toán học 100 điểm


Phần đầu

Dường như tất cả thiên tài đều là “tài lệch”, chung quy có một hạng thành tích đặc biệt không đáng tin. Ví dụ như cái ghế nhỏ Einstein làm trông xiêu xiêu vẹo vẹo. Tôi không giống thiên tài ở rất nhiều chỗ, có điều phương diện này thì vô cùng giống. Tôi hồi nhỏ thành tích môn ngữ văn cực kỳ tốt, toán học lại kém đến mức làm mọi người nhìn thấy phiếu điểm là sẽ hộc máu.

(Lôi kéo chút quan hệ với thiên tài mọi người không có ý kiến chứ?)

Thành tích môn toán vẫn luôn là chuyện khiến bố tôi đau đầu nhất, vì thế ông còn bất chấp hình tượng muối mặt xin giáo viên đặc biệt dạy thêm cho tôi, hi vọng điểm số tôi kiểm tra được không mất mặt như thế nữa. Mà tôi lại cứ nhìn những con số ấy bay qua trước mắt tôi là váng đầu hoa mắt khó chịu, mấy lần cũng đã khóc đàm phán với bố, muốn bỏ học môn toán, nhưng câu trả lời của bố vĩnh viễn là một câu: “Không muốn ăn đòn thì học tử tế cho bố!”

Thế nhưng đe nẹt của bố chưa bao giờ có hiệu quả, ông đành phải thay đổi chiến thuật, tiến hành dụ dỗ tôi: “Nếu như kiểm tra toán con có thể được một trăm điểm, bố sẽ thỏa mãn một nguyện vọng lớn nhất của con!” Tôi lập tức mắt sáng lên, nhìn bố, tựa như nhìn người khổng lồ chui ra trong cây đèn thần của Aladdin: “Thật không?” Bố cắn cắn răng, kiên định gật đầu một cái. Ha ha! Mắt tôi lập tức chăm chú nhìn máy nhắn tin ngang hông bố, nếu như tôi có thể giắt cái máy nhắn tin này đi loanh quanh khắp nơi, vậy hào hứng biết bao! Mốt biết bao! Tôi lập tức ý chí cao ngất, kêu: “Nếu như con kiểm tra được một trăm điểm, thì cho con đeo máy nhắn tin của bố đi khắp nơi trên đường!!” Bố tuyệt đối không ngờ tôi sẽ có ý nghĩ kỳ lạ như thế, lập tức cảnh giác dùng tay bảo vệ máy nhắn tin của ông, nói: “Thế thì không được, khách hàng liên hệ bố thì làm sao!” Trải qua một phen vừa đấm vừa xoa, cuối cùng bố đành phải đồng ý: Nếu như kiểm tra toán tôi được một trăm điểm, sẽ cho tôi mượn đeo hai ngày lúc cuối tuần!

(Nhạc đệm, vui sướng: Đến đến đến đến, đến đến đến đến, đến đến đến đến đến đến đến đến~~~ (1))

Thế là tôi bắt đầu nỗ lực hướng về mộng tưởng của tôi, lên lớp chuyên tâm nghe giảng, tan học thắc mắc câu hỏi với giáo viên, giáo viên toán bình thường cảm thấy đáng sợ bỗng nhiên trở nên thân thiết không gì sánh được, những con số ấy cũng hát lên giai điệu tuyệt vời “bíp bíp bíp bíp” trước mặt tôi… Ngoan ngoãn, công sức không phụ lòng người, lần này kiểm tra toán tôi thực sự được 100 điểm! Giáo viên cầm lấy bài kiểm tra của tôi quả thực không dám tin vào mũi của mình!

Mặc dù lần kiểm tra này được 100 điểm có mười mấy người, bố vẫn là thực hiện lời hứa của ông, lấy máy nhắn tin từ ngang hông xuống trịnh trọng giao cho tôi nói: “Bảo quản hai ngày cho tử tế!”

(Nhạc đệm, hùng tráng: Cuộc sống của chúng ta, hạnh phúc, biết bao! Cuộc sống của chúng ta, vui vẻ, biết bao! (2)) Tiếp tục đọc “Na là một cơn điên – Máy nhắn tin không giảm giá, toán học 100 điểm”