Na là một cơn điên
- Tác giả: Tạ Na
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Nhật ký làm việc khổ than trời (1)
Lúc nghỉ hè năm hai cấp hai, tôi tự cảm thấy đã thành người lớn, cũng nên ra ngoài xông pha giang hồ, thế là bắt đầu trao đổi với mấy người bạn muốn đi làm thêm, một là có thể kiếm đủ tiền tiêu vặt cho học kỳ sau, hai là còn có thể hội nhập quốc tế, theo kịp cách làm tân thời của học sinh trung học nước ngoài. Tóm lại ấy à, tinh thần thời thượng là quan niệm xuyên suốt cuộc đời tôi, bất cứ chuyện gì chỉ cần dính tí ti tới thời thượng, cho dù phía trước là bãi mìn, hay là vực sâu vạn trượng, tôi cũng sẽ dũng cảm tiến tới, làm việc nghĩa không được chùn bước, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi…
Tôi bàn bạc với một chị em đáng tin nửa ngày, cuối cùng quyết định làm thuê tại một quán cơm mới mở. Ông chủ quan sát chúng tôi từ trong kẽ mắt một cái, lập tức trả cái giá: 20 đồng một ngày!
Làm ơn! Dù sao chúng tôi cũng là phần tử trí thức cỡ nhỏ, cái giá này sao có thể chấp nhận! Trải qua một vòng khẩu chiến của chuyên gia đàm phán sơ cấp tôi đây với ông chủ, cuối cùng thống nhất là 30 đồng một ngày.
Làm thêm tại quán cơm, đối với người thấy gì ăn được là chảy nước miếng đầy đất như tôi đây mà nói, tuyệt đối là một loại hành hạ tàn khốc. Mọi người đều biết, trước khi khách tới, trên mỗi bàn đều sẽ bày trước rau trộn phong phú. Nếu như ở nhà, tôi đâu để ý được bao nhiêu! Đã sớm bắt đầu nhón lấy tế miếu ngũ tạng của tôi rồi! Nhưng ông chủ nói, nếu ăn vụng sẽ đuổi việc. Tôi chỉ đành nhịn.
Ôi, tục ngữ nói đúng, sống nhịn được, chín không thể nhịn! Rau trộn tôi bỏ qua, nhưng khi một đĩa rau xào nóng hôi hổi qua tay tôi đặt lên trên bàn của khách, oh my god! Ai còn có thể nhịn được chứ! Vả lại, ngày đầu tiên đi làm để tôi chịu đựng kích thích như vậy, huống chi tôi còn đói bụng đấy! Thế là, lúc lên một đĩa cánh gà, tôi bưng cánh gà một đường chạy chậm đến một khúc quanh, sét đánh không kịp bịt tai trộm chuông vang lên ăn trước luôn một cái, mới đưa nó lên bàn ăn của khách. Khi đó tốc độ tôi gặm cánh gà có lẽ chỉ mất hai giây, đến nỗi có nhả xương gà hay không tôi bây giờ cũng không nhớ nữa. Gian bên chúng tôi với gian bên bạn tốt của tôi vừa vặn đối diện, cô ấy lúc đó thấy “thần công nuốt cánh” của tôi, nói không nên lời, chỉ có thể lộ ra vẻ mặt ngu ngốc khuyến khích and đồng tình… (Tôi thề tôi chỉ ăn vụng lần này, nhưng mà mọi người phải nhớ cô bé bán diêm là chết như thế nào? Cô bé chính là bị con ngỗng quay to ấy làm cho thèm ăn mà chết đấy nhá! Chúng ta nhất định không thể giẫm vào vết xe đổ của cô bé ấy!)
Ông chủ của chúng tôi kia mắt nho nhỏ, đầu thấp thấp, luôn bí mật xuất hiện phía sau chúng tôi tiến hành tuần sát. Chính là, con người khó tránh khỏi có lúc sai. Có một ngày tôi đang lên một đĩa món ăn, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào vô cùng to, hơn nữa còn là tiếng chị em của tôi, hỏng rồi! Quăng món ăn xuống tôi liền xông ra ngoài. Lúc đó chị em của tôi đang xin lỗi khách, vì cô ấy không cẩn thận vẩy canh rau lên cái quần tây rách của hắn ta. Ông anh đó uống đã nhiều rồi, khăng khăng đòi chị em của tôi liếm quần của hắn ta cho sạch. Lúc này ông chủ qua đây, trong lòng tôi cuối cùng vững lên một chút, nghĩ: Đại ca tới giải vây rồi! Nhưng ai mà ngờ, ông chủ vậy mà vô cùng bình tĩnh nói một câu: “Khách hàng là thượng đế, mau lên.”
!#¥¥#◎¥#◎#¥!… (Chỗ này tỉnh lược 2000 chữ tôi chửi bậy!)
Cơn tức của tôi thoáng cái từ lòng bàn chân xông lên trán, mũi cũng phun ngọn lửa ra ngoài. Đây còn là người ư!? Không còn gì để nói nữa, tôi lập tức xông tới, kéo chị em đang khóc lớn, quay đầu lại mắng với hai người buồn nôn này: “Cút mẹ nó đi, bọn tôi không làm nữa!!” Bèn không quay đầu lại xông ra khỏi cửa quán cơm.
Hai chúng tôi đứng trên lề đường, lặng lẽ nhìn nhau, lời ngầm chính là: Được, tiền công một xu không kiếm được. Sau đấy, chúng tôi tay nắm tay chạy tới một quán cơm khác ăn một bữa thịnh soạn, vừa ăn vừa mắng ông chủ đó, vô cùng sảng khoái! Mặc dù lần đầu tiên làm thêm của chúng tôi tuyên cáo thất bại, nhưng đến nay nhớ lại, bữa cơm ấy ăn thật là ngon!
Chú thích
(1) Tiêu đề gốc chơi chữ từ tên tiếng Trung của tiểu thuyết “Túp lều bác Tom” ↑