Nihongo Notes
- Tác giả: Osamu Mizutani, Nobuko Mizutani
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Nan-to iimasuka
なんと いいますか
(Tôi phải nói sao nhỉ?)
Mấy ngày trước anh Okada đang giải thích kế hoạch của mình cho anh Lerner và vài người khác. Khi tới một phần khá phức tạp, anh ấy ngừng lại một lát và nói.
Nan-to iimasuka.
なんと いいますか。
(Nghĩa đen: Bạn gọi nó là gì hoặc Tôi phải nói sao nhỉ?)
Anh Lerner nghĩ rằng anh Okada đang hỏi người nghe một câu hỏi, nhưng anh không biết là về cái gì, nên anh hỏi anh Okada Nan-no koto-desu-ka (Về cái gì cơ?). Nhưng ngay lúc ấy anh Okada quay lại giải thích tiếp, hoàn toàn bỏ qua câu hỏi của anh Lerner. Sau đó anh Takada giải thích rằng câu Nan-to iimasuka mà anh Okada đã nói không phải một câu hỏi mà thực ra là một cụm từ đệm tương tự như “er…” (à) hoặc “you know…” (bạn biết đấy) trong tiếng Anh nên không ai trả lời anh ấy cả.
Nan-to iimasuka được sử dụng để thể hiện rằng người nói đang tìm một cách diễn đạt chính xác. Có một vài từ hoặc cụm từ khác được sử dụng cho mục đích này; anoo, sonoo, konoo và eeto được dùng rất thường xuyên. Đôi khi người ta sử dụng nguyên âm kéo dài của từ phía trước như trong Sore-wa aaa… (Chú ý không nên sử dụng các âm thể hiện sự ngập ngừng như “er…” hoặc “uh…” mà chỉ dùng các nguyên âm của tiếng Nhật thôi.)
Nhưng nan-to iimasuka có một chút khác biệt với các cách diễn đạt khác cùng loại này. Vì nó được nói một nửa là hướng tới chính người nói theo dạng độc thoại, nên nó không phải là một câu hỏi. Nó thực ra có nghĩa là “Tôi không biết nên nói thế nào nhưng để tôi thử xem.” Khi người nói nói câu này, anh ta đang gián tiếp nhờ người nghe cùng tìm từ chính xác với mình. Nó có thể được coi là một dấu hiệu của sự không chắc chắn, nhưng nó cũng có thể được coi là sự suy nghĩ đến cho người nghe; nhiều người Nhật có vẻ đồng tình với quan điểm phía sau hơn và hoan nghênh việc sử dụng cách diễn đạt này một cách phù hợp như là một biểu hiện của sự khiêm tốn.
Cách diễn đạt này có một vài biến thể được sử dụng tùy theo mức độ lịch sự; so với nan-to iimasuka, thì nan-to mooshimasu-ka lịch sự hơn và nan-to iimashooka nghe nhẹ nhàng hơn; nan-to yuu-ka ít lịch sự hơn và khi nói chuyện với người thân quen thì cũng có thể dùng nan-te yuu-kana.
Dù ở mức độ lịch sự nào, nó cũng cần phải được nói một cách nhẹ nhàng, nhỏ dần về cuối, với ngữ điệu kéo dài để không bị coi thành một câu hỏi trực tiếp.