Thần phục – Chương 79

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 79 – Diễn người mèo

Yến Hồi lắc lắc lư lư đi đến bên cạnh Triển Tiểu Liên, vươn tay ôm lấy bả vai cô, kéo vào lòng, đè thân thể hắn về phía trước: “Gia cũng là dân lành, dân lành cực kỳ, dân lành với dân lành, có thể làm chuyện xấu gì? Gia không phải là nhằm trí nhớ cưng tốt giúp gia nhìn mấy người ư? Cho dù là chuyện xấu việc chỉ nhìn người thôi, cũng xấu không được đến đâu chứ?”

“Nhưng mà gia…” Triển Tiểu Liên bị Yến Hồi đè đi về phía trước, vẻ mặt nghi nghi hoặc hoặc.

Yến Hồi trực tiếp đáp một câu: “Nói thêm một chữ nữa gia sẽ nhổ lưỡi cưng.”

Triển Tiểu Liên ngoan ngoãn câm miệng.

Đi đến bên cạnh một cánh cổng hai bên đều đứng người đẹp, Yến Hồi một cước đá văng một cánh cửa, giơ tay lên cà lơ phất phơ chào hỏi người đầy phòng: “A, Ngưu Quai Quai đã lâu không gặp, hôm nay sao lại nghĩ đến gia? Chao ôi, chú mày thật sự là không lương tâm, lúc gia nhớ chú mày chú mày chính là không để ý tới người ta, gia cũng sắp quên chú mày, chú mày trái lại đến đây…”

Triển Tiểu Liên trước khi vào cửa mắt liếc hai người đẹp, mặc dù trang điểm đậm, song Triển Tiểu Liên vẫn nhận ra, một là Đồng nhi một là cô chưa từng thấy, hai người ăn mặc ngực ấy tựa như sắp nổ tung, khiến Triển Tiểu Liên rất là lo lắng. Vào cửa liền nghe thấy lời Yến Hồi, bất giác rùng mình một cái, quá biến thái, thật sự là quá biến thái, cô chưa từng thấy thứ biến thái hơn hắn.

Thật ra không chỉ là Triển Tiểu Liên, đám đại lão gia khí thế đáng sợ trong phòng kia đều đồng loạt rùng mình một cái, gã cơ bắp bị Yến Hồi gọi là Ngưu Quai Quai, càng là rùng mình rất rõ ràng, chẳng qua rùng mình xong gã nhịn nổi da gà toàn thân cúi đầu với Yến Hồi: “Gia!”

Yến Hồi buông Triển Tiểu Liên ra, một đường lắc lư đến trước mặt gã cơ bắp, vểnh tay hoa, nhẹ nhàng chọc một cái vị trí cơ ngực gã cơ bắp, “Gia không hài lòng với lễ vật của chú một chút nào, thế nào, ngày hôm nay là định hiến bản thân cho gia?”

Gã cơ bắp không tự chủ được lui về sau một bước, tay Yến Hồi treo giữa không trung, giật giật ngón tay, nói: “Ôi chao, vậy phải làm sao bây giờ? Gia sợ bẩn! Ngưu Quai Quai, trước khi chú tới đã tắm rửa chưa?”

Gã cơ bắp kéo kéo miệng: “Tắm, tắm rồi…”

“A,” Yến Hồi tà khí lên tiếng, chậm rì rì quay đầu nhìn Triển Tiểu Liên, giơ tay hắn, “Mắt mù? Không nhìn thấy gia đầy tay vi khuẩn?”

Triển Tiểu Liên “ha” một tiếng, lập tức gân cổ rống lên một tiếng về phía ngoài cửa: “Yến gia muốn khử trùng!”

Sau đó, cửa bị đẩy ra, một dàn người đẹp tiến vào, trong tay đều là giơ khay, trong khay đặt một cái đĩa màu trắng, trong cái đĩa để một cái khăn lông trắng còn bốc hơi nóng, Triển Tiểu Liên đếm, ước chừng có sáu người đẹp và sáu cái khăn mặt.

Yến Hồi nghiêng đầu nhìn Triển Tiểu Liên: “Gia thấy đôi tròng mắt kia của cưng là không cần nữa.”

Triển Tiểu Liên lập tức xắn tay áo qua, đeo bao tay, cầm lấy khăn mặt lau tay cho cầm thú Yến, lau xong, khăn lông trắng sạch sẽ bị cô ném xuống đất, cái thứ hai lau xong tiếp tục ném, cái thứ ba, cái thứ tư… Lau xong rồi, Triển Tiểu Liên quan sát tay Yến Hồi, nói: “Gia, tuy rằng lau đủ sáu lần, có điều, vẫn là đề nghị lão ngài đợi sau khi trở về khử trùng toàn thân, để phòng vi khuẩn lây bệnh.”

Yến Hồi nhìn nhìn tay mình, thờ ơ đáp câu: “Nói rất có lý, có điều gia bây giờ còn có khách quý phải đón, tạm thời chịu đựng.” Sau đó, Yến Hồi ngẩng đầu nhìn gã cơ bắp kia, trên khuôn mặt gã đàn ông pha trộn phẫn nộ sau khi chịu nhục và sợ hãi sa vào tuyệt cảnh, gã nuốt nước miếng thật mạnh: “Gia, em lần sau nhất định nhớ tắm rửa.”

“Ha!” Yến Hồi ngửa đầu, cười còn kiều mị hơn hoa ngày xuân ba phần, hắn chậm rì đi tới chủ tọa, vô cùng thoải mái ngồi nghiêng xuống, “Lần sau? Gia lần này nếu không hoàn toàn gột rửa giúp chú, lần sau gia nói không chừng đã bị vi khuẩn ăn mòn, độc chết.” Dừng một chút, Yến Hồi đột nhiên hỏi câu: “Nhóc, nước khử trùng nào có tác dụng nhất?”

Triển Tiểu Liên đứng phía sau Yến Hồi xoa bóp vai cho hắn, không dám dùng nhiều sức, thình lình nghe thấy Yến Hồi hỏi cô, lập tức đưa tay ra dấu tám và bốn, miệng còn nói thêm câu: “Nhà bọn tôi dùng là là 84, nhãn hiệu xưa nhất, giá rẻ, nhưng dễ dùng.”

Yến Hồi nghe vậy, vỗ tay một cái: “Được, vậy dùng nước khử trùng này.”

Vừa dứt lời, mấy người đẹp vừa mới bưng khay ấy đưa khay tới tay người đẹp cuối cùng, mấy người khác lắc mông đi đến trước mặt gã cơ bắp, nhu nhu mì mì: “Ngài Ngưu, gia bọn tôi nói mời ngài đi qua khử khử trùng, xin mời, ngài yên tâm, người tới đều là khách, mấy chị em chúng tôi… nhất định sẽ rất dịu dàng… Ngài Ngưu nhưng phải thương tiếc nha.”

Lời này của người đẹp nói vô cùng có tính ám chỉ, nghe mà đám người vốn lặng ngắt như tờ trong phòng phát ra một đợt tiếng cười mập mờ, Triển Tiểu Liên mắt liếc mấy người đẹp đó, người cuối cùng chính là Đồng nhi, Triển Tiểu Liên âm thầm bĩu môi, sao trong cảm giác của cô, có Đồng nhi hồ ly tinh kia ở đây, sẽ không có chuyện tốt chứ?

Đàn ông trong phòng nhìn theo một đám người đẹp vây quanh gã đàn ông kia ra cửa, trong phòng nháy mắt khôi phục yên lặng. Yến Hồi bắt chéo chân, đoán chừng là rung mệt rồi, “bộp” một cái kê trên bàn trà màu cà phê truớc mặt, chậm rì rì mở miệng: “Chuyện gia nhiều người đẹp, nhìn trúng người nào gia có thể đóng gói đưa lên trên giường mọi người.” Trong mắt các gã đàn ông phân tán xung quanh lộ ra ánh sáng rục rịch, Yến Hồi cười cười tà khí, sau đó đứng lên, đi qua lại trong phòng: “Có điều ấy à… Có việc gia phải nhấn mạnh một chút, năm ngày trước lúc đi đường, có con chuột trong cống ngầm không cẩn thận đụng xe gia, trong lòng gia liền thấy ghét vô cùng, gia ghét nhất thứ tràn đầy vi khuẩn, cho nên, gia liền chặt một cái móng vuốt của con chuột đó. Đến đến đến, mọi người qua xem, gia tìm người tóm con chuột kia làm thành tiêu bản, chào mừng tới tham quan.”

Yến Hồi nói xong, mũi giày khều một cái, nắp của cái hộp màu đen vốn đặt trên bàn lập tức bị khều ra. Cái hộp kia vẫn luôn đặt trên bàn, có điều bởi vì bên ngoài khắc hoa văn tinh xảo, thoạt nhìn vô cùng giống đồ trang trí, cho nên vẫn không có ai chú ý, nay bị Yến Hồi khều ra, ánh mắt mọi người lập tức nhìn qua, lập tức người nào người nấy sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán túa ra, tiêu bản trong hộp là tay đàn ông hình dạng đẹp đẽ, đứt tới chỗ cổ tay, trên cổ tay có cái bệ, để nâng cái tay kia vững chắc, trên ngón giữa đeo một cái nhẫn hắc bảo thạch, chỗ gan bàn tay còn có một hình xăm mắt ưng cực kỳ rõ ràng.

Chính là chiếc nhẫn và hình xăm này, khiến rất nhiều người ngay tại trận nhận ra chủ cái tay này là ai: “Tay bắn tỉa Mắt Ưng Hắc Sát!”

Yến Hồi vỗ tay “bộp” một cái: “A, thì ra tên là Hắc Sát! Gia trúng ý cái tay này, cho nên, gia liền làm cánh tay này thành tiêu bản, như vậy gia có thể bảo tồn vĩnh cửu, không uổng gia thích một lần.”

Người xung quanh biến sắc, Triển Tiểu Liên nhìn một vòng, cũng hiếu kỳ sáp vào xem thử, vốn đang tưởng mô hình hoặc là nhựa gì gì đó, kết quả phát hiện lại là tiêu bản tay người thực sự, lập tức quay sang bên cạnh bắt đầu nôn khan, Yến Hồi vươn tay đẩy đầu cô ra một cái: “Cách gia xa một chút, không biết còn tưởng rằng mang thai.”

Triển Tiểu Liên lười mở miệng, đổi chỗ cách Yến Hồi xa một chút bắt đầu nôn, quá buồn nôn, trên đời sao còn có loại người ham mê biến thái loại này chứ, tiêu bản tay người… Ọe!

Yến Hồi tựa về phía sau một cái, ung dung thong thả nhìn phản ứng của người một phòng, sau đó chậm rãi đeo cái găng tay đặt bên cạnh, lấy tiêu bản trong hộp ra, giơ lên chỗ cao, tựa như khoe khoang nói: “Nhìn xem, có phải vô cùng đẹp mắt hay không? Gia liền thích thứ có cá tính, bây giờ ngẫm lại gia còn thiếu một thứ.”

Mọi người trong phòng kẹp mông, nửa ngày có một người gan lớn cẩn thận hỏi: “Không biết gia còn thiếu thứ gì, bọn tôi có thể giúp hay không.”

Yến Hồi hí hoáy tiêu bản trong tay, nói: “Chân.” Buông thứ trong tay tựa như bảo vệ của báu, thuận miệng nói: “Nhưng mà gia không biết chân ai đẹp mắt hơn, quá xấu gia không coi trúng… A! Đúng rồi, nếu có cơ hội lần sau, gia mời mọi người ngâm suối nước nóng, thế nào?”

Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng, chậc, gã này không phải rõ ràng nói cho đám người đây, hắn muốn lần lượt xem chân bọn họ trông đẹp mắt hay không ư? Đẹp mắt dự đoán cũng bị hắn lưu lại làm tiêu bản chân người.

Đám người này cũng không ngu ngốc, vừa nghe Yến Hồi nói muốn mời bọn họ ngâm suối nước nóng, một đám sợ đến đổ mồ hôi lạnh, bảy miệng tám lưỡi bắt đầu nói chuyện: “Gia, ngâm suối nước nóng cái gì quá lãng phí thời gian của lão ngài, thời gian của lão ngài thật là vô cùng quý giá, từng giây từng phút đều là vào sổ sách, bọn tôi nào dám dùng thời gian của lão ngài?”

Còn có một người lập tức tỏ thái độ: “Yến gia, biết lão ngài lão không thích thứ nhiều vi khuẩn, bọn tôi lần này đều đã khử trùng, Ngưu tên kia kiến thức hạn hẹp không thức thời, đến bây giờ còn không biết sở thích của lão ngài, là nên bị khử khử trùng. Gia, lão ngài yên tâm, vào Thanh Thành tất qua Thanh sơn, Hắc tôi về sau nhất định canh một cửa thay Yến gia, giảm bớt loại chuột không sạch sẽ vi khuẩn khắp người gì gì đó này bẩn mắt lão ngài!”

Cũng có người nói tiếp: “Gia, về sau nếu lại có loại này lộ ra, lão ngài ném luôn cho tôi, tôi giúp lão ngài đào tổ tông mười tám đời hắn ra đánh thi thể!”

Triển Tiểu Liên nghe vẫn thở dài, nhịn không được nói thầm một câu: “Quả nhiên là một đám nhà quê, sao lại nói không được điểm mấu chốt chứ?”

Yến Hồi lập tức quay đầu hỏi: “Nhóc, nói điểm mấu chốt với gia để gia cao hứng cao hứng.”

Yến Hồi vừa mở miệng, những người khác đều câm miệng, nhất thời, ánh mắt mọi người đều rơi vào người Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên lập tức biểu cảm mắt tỏa ngôi sao nhìn Yến Hồi nói: “Gia, tôi làm mèo cho ngài có được không? Chuyên môn bắt chuột cho ngài!”

Yến Hồi không nói hai lời, vỗ tay “bộp bộp”, cười tà nói: “Nhóc quả nhiên hiểu sâu lòng gia!”

Vừa dứt lời, người trong phòng lại lần nữa biến sắc, nhất thời lặng ngắt như tờ.

Triển Tiểu Liên lúc vào cửa sững sờ, còn tưởng rằng Yến Hồi đang mở hội nghị xã hội đen, có điều, sau khi Ngưu Quai Quai bị mời ra ngoài Triển Tiểu Liên liền phát hiện, những người này đối xử với Yến Hồi hết sức kiêng kị nhưng không phải thái độ của cấp dưới, trang phục khác nhau phong cách bất đồng, hoàn toàn không phải phong cách Yến Hồi thống lĩnh. Triển Tiểu Liên không cần động não cũng biết, những người này hẳn giống như Yến Hồi đều là thủ lĩnh các thế lực lớn, chẳng qua là, “các thế lực lớn” này đều quá nhỏ, trước mặt Yến Hồi cũng là đại ca, bọn họ vừa phải duy trì phong độ bản thân mình là đại ca và phải khiến Yến Hồi cảm thấy bọn họ không có sức uy hiếp, như vậy Yến Hồi mới có thể cho phép bọn họ cùng tồn tại.

Yến Hồi vào cửa liền lấy Ngưu Quai Quai giết gà dọa khỉ, kinh hoàng đám người ô hợp trong mắt Yến Hồi này. Triển Tiểu Liên cũng nhìn thấu mục đích của Yến Hồi, cá tính duy ngã độc tôn của hắn hoàn toàn không cho phép có tồn tại khác loài làm trái hắn, cho nên, hắn muốn những người này hoàn toàn cúi đầu xưng thần.

Giờ này khắc này, trong lòng mỗi người trong phòng suy nghĩ khác nhau, ai nấy đều đang nghĩ cách xử lý tốt nhất.

Cái tay tiêu bản của tay bắn tỉa Mắt Ưng Hắc Sát kia khiến dưới bề ngoài cố giữ bình tĩnh của bọn họ lộ ra hoảng sợ, vốn là theo xã hội đen, chém giết dao súng ai cũng từng trải qua, nhưng người biến thái giống như Yến Hồi đem phần mình thích ra làm tiêu bản thật sự là ít lại càng ít.

Hắc Sát là tay bắn tỉa người da trắng Ngưu liên hợp một người khác mất giá cao từ nước ngoài mời về, tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, cho tới bây giờ đều là một súng toi mạng, bách phát bách trúng, xưa nay có danh xưng Mắt Ưng, mục tiêu gã đến Thanh Thành là Yến Hồi, nhưng gã thất bại, cái tay xưa nay dùng súng khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật mà gã kiêu ngạo trước mặt Yến Hồi, thành một cái tiêu bản nhìn liền khiến người ta rùng mình trong lòng.

Một câu nói của Triển Tiểu Liên, một câu nói nhìn như không có chút sức nặng nào, lại chọc thủng vấn đề thực tế mà những người này đều lảng tránh, Yến Hồi chân chính muốn, là sự thần phục của bọn hắn.

Ngoài cửa có tiếng đập cửa, giọng Đồng nhi nhẹ nhàng truyền đến: “Gia, ngài Ngưu đã khử trùng xong.”

Yến Hồi búng tay: “Tiến vào.”

Đồng nhi mở cửa, tiếp theo bị đẩy vào là Ngưu mặc áo ngủ màu trắng, Ngưu khom lưng, ôm cổ tay, trên trán đầy mồ hôi, lúc vào vẫn còn thất tha thất thểu, tới trước mặt Yến Hồi, nửa quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn cái tay trên bàn kia, lập tức biến sắc, phù phù một cái hai chân đều quỳ xuống, mở miệng chính là: “Yến gia, lão ngài tha cho tôi đi, tôi về sau cũng không dám nữa, tôi là bị quỷ ám, thật là bị quỷ ám… Tôi chỉ là bị đại Đường lừa dối, gã nói, thật là gã nói…”

Hai chân Yến Hồi vắt lên lắc lư trên bàn, khoát tay dường như không có việc gì: “Chao ôi, Ngưu Quai Quai sao lại bỗng nhiên ngoan như thế? Có phải người đẹp của gia hầu hạ không tốt hay không?” Buông chân, vươn tay cầm khăn giấy trên bàn, lau lau trán Ngưu: “Đây là làm sao vậy, sao đầu đầy mồ hôi? Như vậy gia nhìn thật đúng là đau lòng.”

Ném giấy trong tay, Yến Hồi làm bộ làm tịch kêu về phía cửa: “Đều đi vào cho gia, một đám đều làm cái gì? Gia bảo các người đi hầu hạ Ngưu Quai Quai, các người làm gì người ta ?”

Đồng nhi thướt thướt tha tha đi tới, eo nhỏ ấy xoay mà người ta hoa mắt, trong tay còn bưng một cái khay tinh xảo, bên trong gắn vò dẹt hình tròn, buông vò xuống trước mặt Yến Hồi, “Gia, vừa rồi mấy chị em chúng em khử trùng cho vị Ngưu này, tay chân hơi nặng, ngài xem, rửa sạch cả da trên người ngài Ngưu, gia, nếu trách phạt lão ngài cứ trách phạt em đi, đều là lỗi của em. Nhưng mà, vết thương của ngài Ngưu đã xử lý rồi, cũng đã cầm máu. Gia đều là Đồng nhi không tốt, ngài tha Đồng nhi lần này đi.”

Yến Hồi ngoắc ngoắc ngón tay, Đồng nhi vươn tay vạch nắp, Triển Tiểu Liên biết chắc chắn không phải thứ tốt, không dám xem, nhưng mà chỉ nhìn nét mặt và tiếng hít của những người xung quanh này, Triển Tiểu Liên liền cảm thấy đấy tuyệt đối là thứ máu chảy đầm đìa.

Yến Hồi một tay chống má, chậm rì rì nhìn Ngưu: “Ngưu à, chú mày nói số chú mày cũng thực sự không tốt, gặp phải không hiểu chuyện như Đồng nhi, mỹ nhân xinh đẹp như vậy, gia cũng không nỡ làm mất mặt, nếu không cứ phạt cô ấy cùng chú mày một đêm thế nào?”

Đôi mắt xinh đẹp của Đồng nhi nhếch lên, hờn mát một câu với Yến Hồi: “Gia, lão ngài thật xấu.”

Ngưu vừa nghe, hồn bay phách lạc: “Gia, ngàn vạn đừng, cô Đồng nhi thật sự không phải tôi có thể hưởng thụ, gia lão ngài tha cho tôi đi…”

Triển Tiểu Liên ngáp ở bên cạnh, chủ yếu cô cũng mệt, cũng không biết khi nào thì xong, liền nhịn không được nói câu: “Đúng rồi gia, vườn sau nhà ông ngoại cách vách tôi có dịch chuột, lão ngài mấy ngày hôm trước nói đưa quà biếu năm mới gì gì đó, nếu không lão ngài đưa tôi hai con mèo đi, giúp tôi bắt tử tế có được hay không? Dùng xong rồi tôi cam đoan trả lại anh.”

Yến Hồi “ái chà chà” một tiếng, sau đó vỗ tay một cái, nói: “Được, sao lại không được? Gia bây giờ thiếu chính là mèo!” Hắn đứng lên, vung tay với người trong phòng, “Mọi người tan đi, người đẹp bên ngoài chọn tùy thích, thỏa chí mà về.”

Mọi người vội vàng đứng dậy chào Yến Hồi, mặc dù tan tác, có điều hoàn toàn không giống với thái độ lúc mới vừa vào cửa, người tên Ngưu kia, cuối cùng là bị người đỡ ra ngoài, đau choáng váng, đường cũng không thể đi.

Trong phòng nháy mắt yên tĩnh, Yến Hồi ngoắc ngoắc ngón tay với Triển Tiểu Liên phía sau: “Nhóc béo, lại đây ngồi.”

Triển Tiểu Liên thăm dò nhìn thoáng qua, phát hiện những thứ đó đều bị lấy đi rồi mới qua, chỉ chỉ camera: “Gia, lão ngài cũng có thứ đồ chơi này, không dễ dùng hơn tôi nhiều?”

Yến Hồi vươn tay ấn điều khiển từ xa, trên ti vi lớn ngay mặt lập tức xuất hiện hình ảnh vừa rồi, Triển Tiểu Liên đã hiểu, góc chết quá nhiều, camera là cố định, không thể di chuyển, mà không ít người đều có kinh nghiệm né tránh camera, từ đầu đến cuối mặt ngó một hướng không nhúc nhích, có thể tránh vị trí camera.

Hình ảnh dừng tại bức hình một người, Triển Tiểu Liên liếc mắt một cái nhận ra đây là một trong số người trong phòng ban nãy, Yến Hồi chỉ vào người này hỏi: “Nhóc, người này thế nào?”

Triển Tiểu Liên nhìn thoáng qua, thuận miệng nói mấy chữ: “Tùy đại chúng, xem thái độ hẳn là thế lực bình thường, đã thành hình thức ban đầu, nhưng mà chưa từng thấy cảnh lớn, không phải chủ đạo, không cần lo có gì ngoài ý muốn.”

Yến Hồi lần thứ hai dừng hình, lại đổi người, “Đây thì sao?”

Triển Tiểu Liên nhìn nhìn: “Nhìn giống kẻ có sức mạnh nhưng không có mưu kế, có điều phản ứng hiện tại kém xa ngoại hình hắn, nhịn được trước hoàn cảnh, hẳn là xem như một nhân vật đi.”

Yến Hồi chưa nói cái gì, lại dừng, Triển Tiểu Liên còn thật sự nhìn nhìn, sửng sốt một lát mới nói: “Người này có một đôi mắt thông minh, mấy người xung quanh đều nhìn ánh mắt hắn hành động, tôi cảm thấy người này đáng chú ý, hắn hẳn là người cần cẩn thận nhất trong những người này.”

Yến Hồi đưa tay ném điều khiển từ xa qua một bên, cả người bổ nhào một cái, trực tiếp đè lên người Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên trừng mắt nhìn hắn: “Gia, không phải nhận người à? Sao bỗng nhiên lại có hứng thú?” Yến Hồi đưa tay theo quần áo cô sờ xuống dưới, Triển Tiểu Liên giật mình một cái, “Gia, tay anh rất lạnh, đông chết tôi rồi… Này! Anh coi tôi là túi sưởi tay miễn phí hả?!”

“Cưng có ý kiến?” Yến Hồi điều chỉnh tư thế, một tay với trong quần áo Triển Tiểu Liên, một tay nắm cằm cô, cúi đầu liền cắn cằm cô, hai cái cẳng chân Triển Tiểu Liên đá đạp lung tung, “Anh làm gì đó làm gì đó?”

Yến Hồi ngẩng đầu, dường như tự lẩm bẩm hỏi như không hỏi nói một câu: “Rõ ràng có một khuôn mặt nhóc ngốc, sao lại thông minh như vậy chứ?”

“Hả?” Triển Tiểu Liên nổi giận: “Gia mắt anh lóa à? Tôi rõ ràng có một khuôn mặt người thông minh, tôi đây không phải mặt nhóc ngốc? Anh đứng lên, tôi cũng sắp bị anh đè tắt thở rồi. Mẹ nó, dám nói tôi là mặt nhóc ngốc…” Triển Tiểu Liên canh cánh trong lòng, cô nhưng vẫn nói Mục Hi là Nhóc Ngốc, thế nhưng cô cũng bị cầm thú Yến tương khuôn mặt nhóc ngốc, tức chết.

Yến Hồi đè trên người cô, cười khì ra tiếng, vừa bò dậy vừa nhéo nhéo mặt Triển Tiểu Liên: “Gà mái xù lông, nói chính là cưng phải không?”

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s