Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 77 – Vợ chồng chưa cưới
Trên đường về trường học, bố Triển Tiểu Liên vừa lái xe vừa hỏi cô: “Tiểu Liên, chúng ta đổi cái trường học đại học đi, bố tìm quan hệ tại Tương Giang cho con, bên kia có bạn của bố, con có thể trực tiếp ở nhà bọn họ, như vậy, không có chuyện gì cả.”
Triển Tiểu Liên nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không có biểu cảm gì, trực tiếp đáp một câu: “Không đi.”
Bố Triển Tiểu Liên sửng sốt, “Đi Tương Giang còn có thể trải việc đời, cũng có lợi đối với chuyên ngành của con bây giờ, nơi đó kinh tế phát đạt, người nước ngoài cũng nhiều, cái gì cũng tiện, vì sao không muốn đi? Hơn nữa, đi nơi đó con cũng có thể kết bạn với rất nhiều người mới, bởi vì có nhiều hạn chế, rất nhiều người muốn đi cũng đi không được. Đây là bố có quan hệ…”
Bố Triển Tiểu Liên còn chưa nói xong, cô lại lặp lại hai chữ: “Không đi.” Dừng một chút, cô còn nói: “Con còn có việc chưa làm xong, đâu cũng không muốn đi.”
“Con có chuyện gì chưa làm xong? Nói với bố, bố xem có thể giúp đỡ hay không.” Bố Triển Tiểu Liên thử thăm dò hỏi: “Tiểu Liên, con có phải tiếc anh Đầu Gỗ của con hay không?”
Triển Tiểu Liên lắc đầu: “Không liên quan tới anh Đầu Gỗ, là việc của chính con, bố đừng quản, con không tính chuyển trường.”
Bố Triển Tiểu Liên không nhiều lời, phía Tương Giang còn chưa trả lời, ông cũng đang chờ tin tức, chờ sau khi bên kia xác định lại nói cho Tiểu Liên chuyện chuyển trường.
Triển Tiểu Liên về ký túc xá liền ngồi bên giường ngẩn người, cả đầu cô đều là lời bác sĩ, cái chân đó của anh Đầu Gỗ, sau này dù cho có thể bước đi giống như người bình thường, cũng không giống như người khác, không thể chạy không thể nhảy, làm gì cũng phải cẩn thận, nếu lại có một lần va chạm như vậy, chỉ sợ cũng phải cắt cụt. Triển Tiểu Liên cố sức nắm tóc mình một cái, cầm lấy di động gọi điện thoại cho Triển Anh: “Bác? Là cháu Tiểu Liên.”
Triển Anh không bất ngờ Triển Tiểu Liên gọi điện thoại cho ả chút nào, “Tiểu Liên, nghĩ thế nào gọi điện thoại cho bác? Có chuyện gì sao?”
Triển Tiểu Liên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Bác, bác có phải có thù oán với Yến Hồi hay không? Cho nên muốn đẩy Yến Hồi vào chỗ chết?”
Trong lòng Triển Anh nhảy dựng, tay cầm điện thoại không tự chủ được run lên một chút, sau đó ả cố nén cười, âm thanh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Tiểu Liên, xem cháu nói cái gì? Bác với Yến Hồi có thể có thù gì? Loại người như Yến Hồi làm sao là bác có thể đắc tội được?”
“Ừm,” Triển Tiểu Liên đáp tiếng, trực tiếp kết luận: “Cháu hiểu rồi, thì chính là bác trai có thù oán với Yến Hồi, dù sao cùng ngành là kẻ thù, bác, các bác đã muốn làm Yến Hồi chết, cháu cũng có thù oán với hắn, vậy chúng ta liên kết đi, cháu chỉ có một mình, cho nên những thứ khác phải xem phía bác trai.”
Triển Anh muốn giải thích phản bác, Triển Tiểu Liên căn bản không cho cơ hội: “Bác, không cần quanh co với cháu, chúng ta ai cũng đạt được thứ mình cần. Bác trai có lẽ có chút thế lực tại Thanh Thành, nhưng các bác căn bản không đến được bên cạnh Yến Hồi, hắn đến đâu bên cạnh đều mang theo rất nhiều bảo tiêu, hơn nữa, bản thân hắn là cao thủ, người bình thường căn bản không đối phó được hắn. Bác, bác có thể nói cho cháu bác trai có thể nắm chắc bao nhiêu hay không? Nếu thất bại, không đơn giản là cháu, chỉ sợ cuộc sống sau này của bác cũng không dễ chịu, cho nên, cũng không cần giấu đông giấu tây với cháu, nói thẳng đi.”
Triển Anh mím mím môi, nửa ngày mới nói: “Yến Hồi mới khai phá một dãy biệt thự tên là Họa Phảng Trì tại Thanh Thành, hắn yêu cầu là cuối năm hoàn công, cho nên công trường vì có thể mau chóng hoàn thành, đang không e dè tuyển người để đẩy nhanh tiến độ, Họa Phảng Trì cách nội thành vô cùng xa, lái xe cũng cần nửa tiếng đồng hồ, nơi trong phạm vi thế lực của Yến Hồi cho tới nay cách tổng bộ ‘Dạ cung’ của hắn xa nhất, cũng chính là nói lúc ở nơi đó, lực lượng của Yến Hồi yếu nhất. Nếu cháu có thể dụ Yến Hồi tới nơi đó, bọn bác sẽ có cách.”
Bút của Triển Tiểu Liên viết trên giấy ba chữ “Họa Phảng Trì”, khoanh tròn, “Yến Hồi sao có thể vô duyên vô cớ tới đó? Cháu cũng không có cớ dụ hắn qua.”
“Họa Phảng Trì chia ba đợt, Yến Hồi yêu cầu hoàn công là đợt một, sau khi đợt một kết thúc hắn sẽ đi tham gia lễ mừng, loại lễ mừng này không lớn không nhỏ, hắn cũng sẽ đi qua tăng độ nổi bật, làm ra vẻ là được, đây là lệ thường của tất cả công trình của Yến Hồi, rất nhiều người có máu mặt của Thanh Thành đều đi qua mua nhà là hướng về hắn, cho rằng đó là được sự che chở của Yến Hồi, lần này công trình ấy Yến Hồi đầu tư mấy chục triệu, hắn hết sức coi trọng, cho nên chắc chắn sẽ đi, thời gian khoảng cuối tháng sau, cháu hẳn là cũng được nghỉ đông, đây là cơ hội cuối cùng của năm nay, bỏ lỡ sẽ chờ sang năm.” Triển Anh nói từng câu từng chữ: “Công nhân của đội công trình kia có một nửa người là người của bác trai cháu sắp xếp vào, nếu Yến Hồi vào cái công trường đó, số người hắn mang theo qua tuyệt đối sẽ không cao hơn công nhân của công trường, mà người vừa rồi tuyển toàn bộ là người của bác trai cháu. Tiểu Liên, bác nói vậy cháu hiểu chưa?”
“Cháu hiểu,” Triển Tiểu Liên gật gật đầu, “Tạm thời cứ như vậy, cụ thể cháu sẽ lại liên hệ với bác.”
Triển Anh lập tức nói: “Như vậy đi, bác mấy ngày nay có lúc đi Bãi Yến một chuyến, chúng ta gặp mặt nói chuyện, bác sẽ tỉ mỉ nói tình huống cụ thể với cháu.”
Cúp điện thoại, Triển Anh hơi suy nghĩ một chút, lập tức lại gọi điện thoại cho Giang Triết Hải, điện thoại bên kia vang lên rất lâu mới có người tiếp, giọng Giang Triết Hải hơi lơ mơ “a lô” một tiếng, “Anh Đào, chuyện gì?”
Triển Anh nghe thấy trong điện thoại của Giang Triết Hải có tiếng sột sột soạt soạt, vừa nghe là biết gã khẳng định là ở chỗ tình nhân nhỏ của gã, nén cơn giận nói: “Tiểu Liên vừa mới liên hệ với tôi, nói con bé đồng ý liên kết với chúng ta, có điều còn cần nói chuyện, tôi tính đi Bãi Yến một chuyến, ông muốn đi cùng không?”
Giang Triết Hải vươn tay đẩy thân thể người phụ nữ trẻ tuổi trong lòng ra, ý bảo cô ta mặc quần áo cho mình, sau đó vừa phối hợp động tác của người phụ nữ kia mặc quần áo vừa nói: “Tôi bây giờ trở về, chúng ta bàn lại, tôi lúc này đi Bãi Yến chắc chắn không thích hợp, Yến Hồi đã nhận thấy được có người nhìn chòng chọc hắn, cho nên vô cùng cẩn thận. Tôi bây giờ ngoài sáng còn không có gì với hắn, một khi tôi rời khỏi Thanh Thành hắn nhất định sẽ tra được tôi đi tìm cháu gái bà, như vậy chúng ta cũng chẳng còn kế hoạch nào.”
Triển Anh tức giận nói câu: “Bảo hồ ly tinh bên cạnh ông thở nhỏ tiếng chút, tôi nghe phiền, ông mau mau trở về hẵng nói, tôi cúp trước.” Nói xong, Triển Anh cúp điện thoại đập luôn điện thoại ra ngoài, Giang Triết Hải rốt cuộc có mấy người phụ nữ bên ngoài Triển Anh căn bản không biết, mấy người ả biết đều bị ả giải quyết rồi, nhưng tốc độ tìm phụ nữ của Giang Triết Hải nhanh hơn ả giải quyết, bây giờ đều là chơi đùa bên ngoài, Triển Anh căn bản quản không được. Vốn Triển Anh cũng chưa có kết hôn với Giang Triết Hải, nếu thực sự ầm ĩ Giang Triết Hải sẽ có thể trở mặt, Triển Anh chỉ có thể nén giận, ả là dựa vào Giang Triết Hải, lại có thể làm gì?
Sau khi Giang Triết Hải trở về, Triển Anh vẫn đều lạnh mặt, Giang Triết Hải bây giờ là cần ả phối hợp, dĩ nhiên là lại dỗ dành khép nép, Triển Anh lúc này mới có chút sắc mặt tốt với gã.
Triển Anh nói một lần lời của Triển Tiểu Liên, Giang Triết Hải sau khi nghe xong gật gật đầu: “Xem ra chiêu cuối cùng đó của bà có hiệu quả, cháu gái bà đây cũng coi như là thật lòng với gã cảnh sát nhỏ kia, chỉ bởi vì một chân của cảnh sát nhỏ tàn phế liền muốn cắn người. Bà đi Bãi Yến trước ổn định con bé, chỉ cần con bé hứa có thể dụ Yến Hồi tới Họa Phảng Trì, con bé đưa ra điều kiện gì cũng đồng ý.”
Triển Anh nhíu mày: “Điều kiện gì cũng đồng ý?”
Giang Triết Hải nhẹ nhàng bâng quơ cười cười: “Đồng ý cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào, có thể làm được hay không mới là then chốt. Đương nhiên, chỉ cần bà không tiếc, phía tôi không có vấn đề gì.”
Triển Anh vừa nghe liền hiểu được, “Ông như vậy là lừa gạt, Tiểu Liên nếu biết còn không tức chết?”
Giang Triết Hải vô sỉ cười: “Con bé lại không có quan hệ gì với tôi, tức cũng là tức kẻ làm bác như bà.”
Khuôn mặt Triển Anh trắng bệch, lập tức khôi phục nguyên dạng, cười lạnh một tiếng: “Tôi đây làm bác nhưng là làm rất tốt, mười nghìn đồng kia cầm xong chưa?” Nói xong, Triển Anh và Giang Triết Hải nhìn nhau, cùng lúc nở nụ cười.
Chờ tiếng cười ngừng, Triển Anh đột nhiên thay đổi đề tài, nhắc tới đứa con: “Đúng rồi Triết Hải, tiểu Nam tối hôm qua gọi điện thoại qua đây, nói học phí của nó và Ba Cốc phải nộp rồi, hơn nữa đợt này Linh Linh bị ốm, cũng tốn không ít tiền, ông mau mau chuyển tiền cho bọn nó… Tôi không ở cạnh, cũng không biết bọn nó thế nào, những giúp việc thuê ấy cũng không biết tận tâm hay không…”
Giang Triết Hải có chút không kiên nhẫn cắt ngang: “Bà đừng bận tâm những việc này, tiểu Nam và Ba Cốc đều là người lớn rồi, còn không biết chăm sóc bản thân? Tôi có thời gian sẽ chuyển tiền qua, bà yên tâm đi.”
Triển Anh nhìn gã một cái, tiếp tục nói: “Ông cũng biết tiểu Nam là người lớn, ông cũng không ngẫm lại ông mỗi tháng chỉ chuyển một trăm nghìn đồng con tiêu như thế nào, phí giúp việc, phí quản lý tài sản, tiền đồ dùng quần áo… Cái gì cũng cần tiền, tiểu Nam lớn như vậy, dùng chút tiền còn túng bấn, ra ngoài tiêu tiền với bạn học cũng khó coi, ông không thể mỗi lần cho con thêm một chút? Ông cũng không nghĩ chỗ khó của con…”
Giang Triết Hải nhíu nhíu mày: “Thoáng cái cho nhiều, hình thành thói quen ăn xài phung phí của con thì làm sao? Bà chỉ biết ồn ào.”
Triển Anh cười lạnh: “Bọn nó từng có cơ hội tiêu tiền ăn xài phung phí sao? Ông làm bố cho đám tình nhân nhỏ đó một cái túi đã một trăm nghìn, tiền sinh hoạt cho ba đứa con mình mới một trăm nghìn, thật đúng là hào phóng, ông cho một năm một lần thì thế nào? Ông thiếu ít tiền ấy à? Hay là cảm thấy tôi sẽ tham ô chút tiền sinh hoạt ấy của con? Biết thì nghĩ ông cho con tiết kiệm, không biết còn tưởng rằng không phải con đẻ của ông…”
Triển Anh mở miệng là không có ý định im ngay, Giang Triết Hải bị ả cằn nhằn phiền chết, vừa nghe ả lại nhắc tới tình nhân nhỏ gì gì đó, càng là một bụng không kiên nhẫn, “Bà thôi đi, tôi cho, tôi cho còn không được? Bà yên tĩnh chút có được hay không?” Giang Triết Hải nói xong, phất tay áo ra cửa, trực tiếp lái xe đi.
Triển Anh nhìn khí thải ô tô của Giang Triết Hải lưu lại, cười lạnh một tiếng, thẳng lưng, đi thẳng lên lầu, lưu lại hai nữ giúp việc ngơ ngác nhìn nhau không hiểu vì sao.
Triển Tiểu Liên cúp điện thoại liền ra cửa, lên mạng tra tư liệu tại tiệm net, nhập hai chữ Yến Hồi, không tra được thông tin, sau đó cô lại nhập Yến Hồi Thanh Thành, vẫn không có thông tin liên quan, Triển Tiểu Liên gãi gãi đầu, trực tiếp nhập Yến Thanh Thành, kết quả nhảy ra một loạt tin tức của Yến Tử Quy Thanh Thành, Triển Tiểu Liên tò mò ấn mở nhìn, kết quả phát hiện người tên là Yến Tử Quy này không có ảnh chụp, có điều liệt kê cuộc đời và hứng thú yêu thích gì gì đó cực kỳ tương tự Yến Hồi, chớp chớp mắt, Triển Tiểu Liên nghiêm túc xem thử, không khỏi kinh ngạc, cảm thấy Yến Tử Quy cho dù không phải là cùng một người với Yến Hồi, hai người đấy cũng chắc chắn quen biết.
Ra khỏi tiệm net, Triển Tiểu Liên duỗi eo một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, nói với bản thân, thật ra không có chuyện gì ghê gớm, chính là cho hắn một rìu, để hắn cũng nếm thử cảm thụ bị người chặt tay chân hại người đến tàn phế.
Đáng ra theo lịch phải làm và đăng truyện này trước Hồng phúc dao mà không biết hôm trước lơ ngơ kiểu gì mà làm nhầm HPD trước. Nên là lại quay lại làm tiếp bộ nầy theo đúng lịch m(_._)m
Ngoài ra, có một tin cực kỳ vui luôn. Đó là mình mới kiếm được text phiên ngoại bộ này rồi ahihi XD~