Hồng phúc dao – Phiên ngoại 3

Nhoằng cái đã sắp hai năm kể từ ngày ta đăng phiên ngoại 2 rồi :O

Hồng phúc dao

Phiên ngoại tam – Quyến rũ

Lưu Tích Tứ rất thích quyến rũ Ly Nghiêu, cực kỳ thích, gần như si mê. Mặc dù kết quả mỗi một lần quyến rũ là hắn sẽ rất thảm, chừng mấy ngày không xuống giường được, nhưng hắn vẫn đang không biết chán mà nghĩ cách quyến rũ đối phương, chìm đắm trong trò chơi thú vị làm đối phương không khống chế được không thể tự thoát khỏi.

Mà Ly đại giáo chủ đáng thương, mặc dù sau mỗi một lần y đều vô cùng phiền muộn bản thân tổn thương Lưu Tích Tứ, thề lần sau nhất định phải kiềm chế kiềm chế lại kiềm chế, nhưng tự chủ của y mỗi một lần đều sụp đổ trong sự khiêu khích của vương gia, lý trí hoàn toàn không còn, hóa thân thành một con sói đói đỏ mắt, ăn vương gia quyến rũ y vào trong bụng.

Ngày này Lưu Tích Tứ lại nổi hứng thú, nguyên nhân không gì khác, Ly đại giáo chủ ra ngoài làm việc rời kinh hơn mười ngày, sau khi trở về kích tình thì kích tình, nhưng hắn luôn cảm thấy thiếu chút gì. Thừa dịp hôm nay Ly đại giáo chủ mang nữ nhi nhi tử ra cửa dạo phố, con ngươi Lưu Tích Tứ đảo một vòng, có ý kiến hay, theo lệ lưu lại một phong thư, hắn mang theo thị vệ xuất phủ.

Cùng nữ nhi dưỡng tử đi dạo một buổi sáng, mua cho hai người đồ chơi mỗi người thích, Ly đại giáo chủ cha tốt siêu cấp này giờ mới mang theo nữ nhi lòng tràn đầy vui mừng về phủ, xách điểm tâm vị đậu đỏ vương gia nhà y thích ăn nhất, Ly đại giáo chủ cực kỳ hứng thú về phòng, nhưng bên trong phòng ngoại trừ một phong thư bày ở trên bàn chính sảnh ra, đâu còn có bóng dáng người nọ? Xem thư, Ly đại giáo chủ vừa kích động vừa do dự, nhưng mà y vẫn là giấu thư, xách điểm tâm dặn dò quản gia một tiếng, mang theo vài phần chờ mong vội vã đi đến nơi hẹn.

Đi tới bên hồ Tiêu Tương, Ly Nghiêu liếc mắt liền thấy được thuyền phường y không biết đã trải qua bao nhiêu đêm xuân bên trong. Thị vệ trên thuyền nhìn thấy y, nhưng không biết xuất phát từ loại nguyên nhân nào, vậy mà thảnh thơi đứng đó, không có ỵ́ cập bờ đón y lên thuyền. Ly Nghiêu cũng không tức giận, chỉ là khóe môi hơi nhếch, muốn có được vương gia không hao chút công phu ấy là không có khả năng.

Quan sát một chút bốn phía, Ly Nghiêu đề khí rất nhanh vọt lên mặt nước, giẫm nước bước lên một thuyền phường phụ cận, mượn lực dùng lực nhảy lên trên thuyền phường. Quen cửa quen nẻo vào khoang thuyền, quả nhiên thấy được một cái bàn bày đầy thức ăn. Y đi lên phía trước, buông điểm tâm, ngồi xuống. Các thị nữ đưa lên bát đũa, rượu ngon cho y, Ly Nghiêu đâu có tâm tư hưởng thụ mỹ thực? Uống hai chén rượu trợ hứng, vội vã ăn một lượt thức ăn trên bàn, lau lau miệng đứng lên.

“Gia, mời tắm rửa thay y phục.” Các thị nữ lại dẫn y đến một cách gian khác, nước nóng trong thùng gỗ đã chứa đầy, còn rắc một tầng cánh hoa hồng. Ly Nghiêu chau chau mày, bắt tay cởi quần áo, các thị nữ mỉm cười buông áo sa trong suốt rời đi. Ngồi bên trong thùng tắm, Ly Nghiêu nâng mấy cánh hoa lên, vương gia của y hôm nay muốn chơi trò gì? Ly đại giáo chủ thế nhưng chưa từng tắm loại cánh hoa này, đương nhiên, y cũng tuyệt đối sẽ không tắm. Rất nhanh tắm sạch sẽ trong cách gian thơm ngào ngạt, Ly Nghiêu ra khỏi thùng tắm, lau khô thân thể thay áo sa bán trong suốt đó, ở đâu có thể gặp người.

“Gia, vương gia chờ ngài tại tầng dưới.” Thị nữ chờ bên ngoài tựa hồ nghe ra Ly Nghiêu tắm xong, nói bên ngoài. Ly Nghiêu rút cái trâm ra, xõa tóc, theo thảm trải sàn thật dày đi xuống khoang thuyền.

Đi tới tầng dưới, Ly Nghiêu nhìn thấy ánh sáng một gian cách gian rất sáng, y nhếch khóe miệng, đi tới. Xốc rèm châu lên, y rất là ngoài ý muốn, người ở bên trong vậy mà mặc chỉnh tề nằm trên giường, nhưng mà bên cạnh hắn đặt một cái thùng tắm rất to, bên trong rắc cánh hoa hồng y vừa mới thấy.

“Ngẩn ra làm gì? Còn không mau mau hầu hạ bản vương tắm?” Vương gia bất mãn, Ly đại giáo chủ lập tức tiến lên, đặt điểm tâm đậu đỏ y mang đến lên cái bàn con bên giường, vươn tay cởi cúc ở vạt áo vương gia.

“Mới tới? Bản vương sao chưa từng thấy ngươi?” Một tay vương gia hất cằm Ly đại giáo chủ lên, làm càn nhìn quét thân thể y.

“Tên tiểu nhân là Ly Nghiêu, vừa lên thuyền.” Tay cởi quần áo theo thân thể phanh ra của vương gia chậm rãi trượt xuống, hài lòng nghe thấy tiếng thở dốc của vương gia.

“Làm càn.” Đè cái tay không thành thật của “tiểu gia”, vương gia giận dữ.

“Tiểu nhân không dám.” Ánh mắt khẽ biến, Ly đại giáo chủ cởi quần áo vương gia, tháo đai lưng của hắn ra.

Chân vương gia cọ cọ chỗ đã cao ngất của Ly đại giáo chủ: “Không được đụng lung tung.”

“Tuân mệnh, vương gia.” Cởi quần mỏng của vương gia, ánh mắt Ly đại giáo chủ lại thay đổi, ngọc hành của vương gia hơi vểnh, thân thể đã sinh con mượt mà hồng phấn. Áo sa trong suốt không che được thứ dâng trào của y, mặt mày vương gia mỉm cười.

“Sao lại ngẩn ra rồi? Còn không ôm bản vương qua?” Vươn tay ôm tiểu gia, vương gia rất là bất mãn đối với vị tiểu gia mới tới này.

Ly đại giáo chủ ôm lấy vương gia đặt hắn vào trong thùng tắm, vương gia thoải mái rên rỉ một tiếng, nửa híp mắt nhìn chằm chằm người hầu hạ hắn: “Rửa chân cho bản vương.”

Nâng một cái chân của vương gia lên, Ly đại giáo chủ dùng khăn vải vốc nước, chà lau chân ngọc, mu bàn chân, lòng bàn chân, gan bàn chân còn có từng ngón chân và kẽ chân của vương gia. Sau đó vương gia nhếch cái chân còn lại, tiểu gia nâng lên, lần này trực tiếp dùng tay chà lau chân vương gia.

Vương gia thoải mái hừ hừ mãi, một tay gảy trên nhị hồng ở lồng ngực mình. Ánh mắt tiểu gia u ám, y cúi đầu liếm lên chân vương gia.

“A!” Thân thể vương gia căng thẳng, “Không được liếm.”

Nhưng tiểu gia lại là cả gan làm loạn, tay trái nâng chân phải vương gia, đầu lưỡi liếm kẽ chân, tay phải theo mắt cá chân vương gia chậm rãi hướng về phía trước chà lau chân vương gia.

“Không, ư ưm, không được liếm!” Vương gia nói không được, lại một tay nắm ngọc hành của chính mình lên xuống. Tiểu gia lại thay cái chân khác, liền nghe tiếng rên rỉ của vương gia càng vang hơn.

Tức giận với cách cư xử xấu của tiểu gia, vương gia thu chân, vươn cánh tay: “Qua đây.”

Tiểu gia lập tức buông chân vương gia ra đi qua, nâng lên cánh tay ngọc của vương gia, theo đầu ngón tay bắt đầu một đường liếm đến vai. Vương gia thở gấp liên tục, đột nhiên tay kia cầm thứ cương cứng của tiểu gia.

“Không được dừng.” Hạ lệnh, vương gia cách áo sa đùa giỡn tiểu gia, Ly đại giáo chủ tiếp tục tắm cho vương gia. Bàn tay từ vai đi tới trước ngực vương gia, xoa bóp hai chỗ thù du đỏ sẫm ấy.

Nắm lấy bàn tay không thành thật của tiểu gia, vương gia giận lườm: “Nói chỉ cho phép tắm, không được đụng lung tung.”

“Tích Tứ.” Tiểu gia xin tha, một vị giáo chủ không nhịn được.

Vương gia mị hoặc cười, từ trong thùng tắm đứng lên, xoay người đưa lưng về phía Ly đại giáo chủ nằm sấp bên thùng tắm, nhếch lên cái mông tròn trịa. “Ở đây ngươi còn chưa có rửa cho bản vương đâu.”

Nhị cúc đỏ hồng mở ra khép lại, cánh hoa theo phía sau lưng trắng nõn của vương gia trượt vào trong nước, hai tiểu cầu mê người như ẩn như hiện trong nước. Ly đại giáo chủ nặng nề nuốt ngụm nước miếng.

“Phải rửa sạch, nếu không bản vương phạt ngươi.” Tách đôi chân ra, vương gia sờ lên nhị cúc của chính mình, “Ở đây, rửa sạch cho bản vương.”

Ly đại giáo chủ chỉ cảm thấy mũi nóng lên, đầu ầm nổ tung. Y đưa tay phải ra sờ lên thứ tròn trịa của vương gia, dần dần đến chỗ lõm, ngón tay cái đảo quanh bốn phía nhị cúc.

“Ưm, luồn vào rửa, phải rửa sạch.”

Ly đại giáo chủ hít thở dồn dập, ngón cái hơi dùng sức, nhị cúc khép kín ngậm vào ngón tay y. Ngón cái dò xét đi vào, bên trong trơn trơn trượt trượt, nhục bích sít sao quấn ngón trỏ y.

“Tích Tứ.”

“Mau, rửa. Ưm, không được, đụng lung tung.”

Liên tục nuốt mấy ngụm nước bọt, ngón cái Ly đại giáo chủ chậm rãi ra vào trong cúc huyệt vương gia. Cánh hoa trào xung quanh nhị cúc, nước nhỏ tinh dầu hoa hồng theo ngón cái tiến vào trong cúc huyệt của vương gia, dâm mỹ đến cực điểm.

“Ưm, ưm… Nhanh, nhanh lên một chút.”

Động tác ngón cái co rút nhanh hơn, Ly đại giáo chủ xé mở áo sa trên người mình.

“Không được tiến vào!” Vương gia cất giọng, “Đổi một ngón tay khác.”

Tay Ly đại giáo chủ đang nâng thứ dâng trào của chính mình khó khăn buông xuống, rút ngón cái ra, ngón trỏ chậm rãi cắm vào, sau đó y nghe thấy tiếng rên rỉ càng thêm vui sướng của vương gia.

“Tích Tứ.”

“Còn chưa có rửa đâu, mau rửa!” Vương gia vậy mà tự mình di chuyển trước sau, máu mũi của Ly đại giáo chủ sắp phun ra.

Ngón tay trong cúc huyệt đột nhiên rút ra, “rầm”, vương gia quay đầu, liền thấy tiểu gia vậy mà chưa có sự cho phép của hắn vào thùng tắm, hắn vừa muốn trách cứ, liền bị người ta một phen xoay người, hôn lên.

“Ư! Ư ư!”

“Tích Tứ, ta không nhịn được.”

Ngồi trong thùng tắm, Ly Nghiêu tách đôi chân Lưu Tích Tứ ra để hắn ngồi vắt ngang hông mình, đỡ thứ dâng trào dùng sức cắm vào trong tiểu huyệt trơn bóng.

“A! Đau!” Vương gia vỗ tiểu gia, nhưng tiểu gia chẳng những không có dừng trái lại một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm vọt vào trong.

“Tích Tứ, Tích Tứ.” Ly Nghiêu một tay đè đầu Lưu Tích Tứ lại kịch liệt tàn sát bừa bãi bên trong miệng hắn, một tay kéo mông hắn di chuyển lên xuống, nước trong thùng tắm bắn ra, cánh hoa rơi bên thùng. Hai tay Lưu Tích Tứ đặt trên vai Ly Nghiêu, theo tiết tấu của y giãy dụa vòng eo, lần này tiếng động trong thùng càng lớn.

Lại “rầm” một tiếng, Ly Nghiêu ôm Lưu Tích Tứ đứng lên, dương vật y vẫn còn trong cơ thể đối phương, Lưu Tích Tứ ôm cổ y, eo vẫn còn vặn vẹo lên xuống.

“Tích Tứ, ta muốn khiến ngươi một tháng cũng không xuống giường được!”

Bước ra khỏi thùng tắm, Ly Nghiêu nôn nóng đỏ mắt đè người trên giường mềm, một tay gác đùi phải Lưu Tích Tứ trên vai mình, một tay ấn eo Lưu Tích Tứ, dương vật chôn trong cơ thể Lưu Tích Tứ ra vào tựa như điên.

“A! A! Ly Nghiêu! Ly Nghiêu! Ta muốn chết! Ta muốn chết!”

Ly Nghiêu cái gì cũng nghe không được, chỉ biết rút ra cắm vào trong cơ thể Lưu Tích Tứ, lửa dục của y chỉ có người này mới có thể dập tắt.

“Ly Nghiêu! Ly Nghiêu! A! A! A!”

“Tích Tứ, Tích Tứ.”

“A!!!”

Người trên thuyền đều mơ hồ nghe được động tĩnh ở đáy thuyền, người chèo thuyền đưa thuyền hoa tới chỗ sâu giữa hồ, đám thị nữ và thị vệ lên thuyền nhỏ, phi lễ chớ nghe.

Khi màn đêm buông xuống, các thị nữ đưa thức ăn cho hai vị chủ tử dưới khoang thuyền, mãi cho đến vừa rồi, tiếng động bên trong mới ngừng nghỉ. Lưu Tích Tứ trần truồng tựa trên người Ly Nghiêu, hắn hết sức chỉ có thể mở miệng uống cháo Ly Nghiêu cho ăn.

“Tích Tứ, ngươi sau này đừng quyến rũ ta như vậy, ta nhịn không được.” Ly Nghiêu đau lòng khẽ hôn cổ tràn đầy vết hôn của Lưu Tích Tứ, trên thân thể trắng nõn phủ đầy vết hôn, vết cắn và vết ngón tay y.

“Ta thích.” Lưu Tích Tứ khàn giọng nói, mặc dù rất thảm, nhưng hắn lại dị thường ngọt ngào, “Ngươi nói, có phải chỉ có thân thể của ta có thể kích hứng thú của cho ngươi hay không?”

“Tích Tứ.” Ly Nghiêu buông thìa, nghiêm túc nhìn đối phương, “Bất kể qua bao nhiêu năm, chỗ này của ta chỉ có ngươi.” Y đặt tay Lưu Tích Tứ tại chỗ trái tim mình.

Lưu Tích Tứ xoa xoa, cười quyến rũ: “Ly giáo chủ, ta thích quyến rũ ngươi, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng không khống chế được của ngươi, ta liền cực kỳ vui vẻ.”

Ly Nghiêu ôm chặt hắn: “Tích Tứ, ngươi không cần quyến rũ ta, ta cũng khống chế không được.”

“Hừ, ta mới không cho ngươi bất luận cơ hội nào hồng hạnh xuất tường, ta muốn bắt ngươi gắt gao.”

Ly Nghiêu cười khổ: “Ly nhi cũng đã mười tuổi rồi, ngươi lại là bị ai khiêu khích?”

“Không có bị ai khiêu khích.” Lưu Tích Tứ thở gấp nói, “Ta chính là phát hiện đã lâu không dụ dỗ ngươi.”

Ly Nghiêu xoa thân thể hắn: “Qua mấy ngày lại về phủ, ta hầu hạ ngươi cho tốt.”

“Vậy còn không mau chút cho ta ăn điểm tâm? Hầu hạ không tốt ta, ta liền đổi một tiểu gia khác.”

“Ngươi dám!”

“Đại ca, ngươi nói cha và ba có phải rất quá đáng hay không? Bọn họ đã hơn nửa tháng chưa có trở về!” Trong vườn hoa, một vị tiểu cô nương biểu đạt bất mãn mãnh liệt của mình với đại ca bé. Đại ca câm cười cười với muội muội, vỗ vỗ bé, để bé đừng tức giận.

“Hừ, đại ca, cha và ba bất nhân như vậy, vậy chúng ta cũng là bất nghĩa!” Tiểu cô nương giậm chân một cái, kéo đầu đại ca xuống, thầm thầm thì thì bên tai hắn. Đại ca cưng chiều cười, gật gật đầu.

“Vậy, đại ca, chúng ta đi thôi.” Kéo đại ca, tiểu cô nương ra lệnh với người hầu, “Ta và đại ca muốn đi ra ngoài chơi, mau mau chuẩn bị xe.”

Lần này bé cũng phải cùng đại ca ra chơi nửa tháng mới về!

Bình luận về bài viết này