Thần phục – Chương 45

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 45 – Anh Đầu Gỗ là hòn đá cứng

Lúc An Lý Mộc tỉnh trời đã tối, Triển Tiểu Liên tựa như con bạch tuộc ôm trên người anh, An Lý Mộc bị kinh ngạc: “Tiểu Liên!”

Triển Tiểu Liên nhắm mắt giả chết, không nghe thấy, cái gì cũng không nghe thấy, thật vất vả có thể ôm anh Đầu Gỗ ngủ, ai muốn tỉnh chứ, tốt nhất tối hôm nay cô ở tại chỗ này không đi.

An Lý Mộc muốn động đậy một chút cũng không được, Triển Tiểu Liên quấn chặt lấy anh, nhất định không buông tay, An Lý Mộc bất đắc dĩ thở dài, “Tiểu Liên, lại không đứng dậy, không về được nhà.”

Triển Tiểu Liên nhịn không nổi mới hé răng: “Em vốn không định về nhà…”

An Lý Mộc đâu chịu nghe cô, trở mình, nhân tiện cũng kéo Triển Tiểu Liên dậy: “Tiểu Liên, nghe lời, em không quay về sao được? Nếu để cho bố mẹ em biết, chúng mình xong luôn, không phải nói rồi sao? Nhanh chút, anh đưa em đi, trời đã tối rồi, nếu không đi sẽ không còn kịp nữa.”

Triển Tiểu Liên đành phải chậm rì rì buông tay ra, túm tóc rối bời, ngồi xuống bên giường, mất hứng nói: “Anh Đầu Gỗ anh tết tóc giúp em.”

An Lý Mộc xách chậu nước nóng về, rửa mặt cho Triển Tiểu Liên, rửa mặt xong tết tóc cho Triển Tiểu Liên, chờ xong xuôi, còn đưa cô ra ngoài ăn cơm, cuối cùng chặn chiếc xe ngồi xe với Triển Tiểu Liên đưa cô về, chủ yếu là bây giờ trời tối rồi, An Lý Mộc không yên lòng để Triển Tiểu Liên một mình ngồi xe, đưa Triển Tiểu Liên đến chỗ nhiều người trên trấn, chính anh lại một mình ngồi xe quay về Bãi Yến, vốn muốn đi về nhà xem thử, ngẫm lại vạn nhất bố cô sinh nghi thì làm sao? Kết quả cứ như vậy một mình trở về.

Triển Tiểu Liên tự mình đi về nhà, bố cô cũng sắp giậm chân rồi, thiếu chút nữa lấy gậy đánh cô, hỏi cô đi đâu, Triển Tiểu Liên cũng đã thấy quen bộ dáng giậm chân của bố cô, bây giờ cô ngoại trừ lời An Lý Mộc, lời của người khác, kể cả bố cô, cô thật là một câu cũng không thích nghe. Người ta đều nói con gái hướng ngoại, nói chính là Triển Tiểu Liên này đây.

Chỗ Triển Tiểu Liên chọc tức người khác nhất còn không phải là không nghe lời, chỗ khiến bố cô hay gào lên nhất là mỗi lần bố cô dạy dỗ cô, cô đều là bộ dạng cực kỳ ngoan ngoãn, bố cô nói cái gì cũng không phản bác, thực ra là cô chẳng nghe câu nào hết.

Bố cô hỏi cô đi đâu, Triển Tiểu Liên nói đến nhà bạn học chơi, lại đi trung tâm trò chơi chơi game, kết quả quên thời gian, lúc trở về thiếu chút nữa không có xe, không đợi bố cô lại rống, cô tự chủ động nhận lỗi: “Bố, con về sau bảo đảm về nhà đúng giờ, bố đừng nóng giận, con đã lớn như vậy rồi, có thể có chuyện gì chứ? Bố nói có đúng hay không? Bố, bố xem bố xem, chỗ này của bố cũng có một sợi tóc bạc rồi, con nhổ giúp bố nhé!”

Bố cô bị cô làm cho không có cách nào, chẳng lẽ thực sự đánh? Con gái cũng lớn như vậy, ngẫm lại cũng không thể nào.

Mẹ Triển Tiểu Liên kêu cô ăn cơm, Triển Tiểu Liên hoạt bát chạy về phía phòng mình, “Con ăn với bạn con rồi, không ăn nữa.”

Bố cô và mẹ cô nhìn nhau, bố cô mở miệng : “Đứa nhỏ này có phải có chuyện gì gạt chúng mình không?”

Mẹ cô như nguýt bố cô: “Con gái lớn rồi, dù sao vẫn sẽ có vài chuyện của riêng mình, ông một ông già quản nhiều như vậy làm gì?”

Bố cô ngẩng đầu nhìn nhìn phòng con gái, sau đó lắc đầu: “Quên đi, an toàn về nhà là tốt rồi, dù sao cũng đừng có lần thứ hai.”

Triển Tiểu Liên núp trong phòng đọc sách, đây là bảo bối Triển Tiểu Liên lấy được trên quán vỉa hè, tên sách là tìm tòi bí mật tâm tư người khác giới, Triển Tiểu Liên mang về đặc biệt đối phó An Lý Mộc, cô cũng không tin cô giúp bạn học giải quyết nhiều vấn đề tình cảm như vậy, chính cô lại đụng phải tấm sắt, Triển Tiểu Liên thề bất luận như thế nào đều phải thu phục anh Đầu Gỗ mới được, nhưng anh Đầu Gỗ chính là miếng gỗ, anh cũng không sợ nghẹn ra chuyện.

Bảo điển Triển Tiểu Liên nghiên cứu hơn nửa kỳ nghỉ cũng không khiến cô thành công đánh gục An Lý Mộc, Triển Tiểu Liên tức tức xé quyển sách đó, anh Đầu Gỗ căn bản không trong phạm vi cái loại nam sinh quyển sách đó nói đến.

Trường học khai giảng sau đợt nghỉ dài, Triển Tiểu Liên cao hứng bừng bừng kêu gào muốn đi học, điều này làm cho bố cô rất khó hiểu, trước kia Tiểu Liên không phải cũng không thích đến trường sao? Sao lại đột nhiên tích cực muốn đi như thế? Còn chưa tới ngày đâu, cô đã bắt đầu thu xếp đồ đạc của mình nói là chuẩn bị đi học. Phải biết rằng Triển Tiểu Liên lúc trước đi đến trường báo danh cũng là bố cô lôi đi, cô ở nhà quen rồi, chết sống không muốn đi đến trường.

Nguyên nhân duy nhất khiến Triển Tiểu Liên tích cực chính là An Lý Mộc, ở nhà, niềm vui duy nhất của cô là đi tiệm net lên mạng chơi game, còn có người trông, con trai ông chủ tiệm net là học sinh của bố cô, bố cô đã sớm đánh tiếng, Triển Tiểu Liên nhiều nhất chỉ có thể chơi một tiếng, nhiều hơn một phút đồng hồ cũng không được, máy là tự động khóa, đến giờ là khóa, không có mật mã quản lý thì không thể chơi, cô cả ngày ngóng sao ngóng trăng chính là ngóng khai giảng, bây giờ không dễ dàng mới ngóng được.

Bố cô nếu biết con gái nhỏ của ông một bụng tâm địa gian xảo, phỏng chừng có thể bắt cô chuyển trường, nhưng mà An Lý Mộc với Triển Tiểu Liên cực kỳ cẩn thận, phòng chính là bố cô, ngay cả An Lý Mộc đến trường Triển Tiểu Liên tìm cô, cũng là hai người hẹn trước địa chỉ sau đó mỗi người chờ, chắc chắn sẽ không ngớ ngẩn đứng ở cửa Nhị Trung chờ, sợ có người nhìn thấy nói với bố cô.

Bố Triển Tiểu Liên xếp xong đồ cho cô, theo thường lệ nhìn một bạn học xinh xắn, còn cười híp mắt chào hỏi cô ấy: “Chào cháu, cháu cùng một lớp với Tiểu Liên à? Cháu ở ký túc xá nào?”

Trong tay Mục Hi cầm một lọ sữa chua đang uống, chớp đôi mắt giống như tiểu yêu tinh, chậm chạp trả lời: “Chào chú, cháu bây giờ không ở nội trú, cháu bây giờ ở ngoại trú.”

Triển Tiểu Liên từ bên ngoài tiến vào, lúc nhìn thấy Mục Hi thiếu chút nữa dùng ánh mắt giết chết cô ấy, Mục Hi chột dạ rụt cổ một cái, không dám hé răng. Chờ bố cô đi rồi, Triển Tiểu Liên bổ nhào tới bóp cổ Mục Hi lắc lắc, Mục Hi bị cô bóp kêu “oa oa oa”, Triển Tiểu Liên rát cổ bỏng họng ép hỏi: “Nói, sách của tớ sao cậu hành hạ nó như thế?”

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s