Thần phục – Chương 46

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 46 – Sờ sờ mới biết được

Sau khi Triển Tiểu Liên cùng bố cô đến ký túc xá, cô liếc mắt một cái nhìn thấy tiểu thuyết ngôn tình cô bảo bối muốn chết nằm trong thùng rác, Triển Tiểu Liên lập tức bùng nổ, người đi cuối cùng trong ký túc xá là Mục Hi, chín mươi phần trăm là Mục Hi ném tâm can bảo bối của cô vào thùng rác. Cho nên đây là trút giận cho sách của cô đấy.

Mục Hi bị bóp mắt trợn trắng: “Băng Dính cậu còn bóp nữa tớ sẽ bị cậu bóp chết.”

Triển Tiểu Liên lắc cô ấy: “Bóp chết xứng đáng, cậu quan trọng hơn sách của tớ à? Cậu không biết đấy là bảo bối của tớ? Cậu sao có thể xuống tay được? Lương tâm cậu ở đâu? Hành vi của cậu là trời đất khó dung trời đất khó dung…”

Mục Hi kêu “oa oa”: “Không phải tớ, thật sự không phải tớ, Băng Dính cậu đi tìm chú tớ đi, là chú ấy ném, tớ tận mắt thấy chú ấy ném, tớ muốn nhặt lên chú cũng không cho, Băng Dính, tớ không gạt cậu…”

Triển Tiểu Liên vừa nghe, động tác trong tay dừng lại, bán tín bán nghi hỏi: “Thật là chú đẹp trai nhà cậu ném?”

Mục Hi bảo vệ cái cổ bé nhỏ của mình, ra sức gật đầu: “Thật sự, chú còn nói đây là sách vớ vẩn, còn nói với tớ sau này không cho tớ đọc, sau đó liền quăng vào thùng rác.”

Triển Tiểu Liên nghĩ nghĩ, lập tức rộng lượng nói: “Cậu sớm nói chứ, nếu là chú đẹp trai ném, tớ đây không so đo nữa.”

Mục Hi bất mãn lầu bầu: “Băng Dính cậu rất không tốt bụng, cậu đây là đãi ngộ khác biệt.” Sau đó cô ấy nằm lên giường, la ầm lên: “Quả nhiên là cùng giới thì tàn sát nhau!”

Triển Tiểu Liên lườm một cái, nằm trên giường lật tiểu thuyết ngôn tình của cô, đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì đá đá Mục Hi: “Đúng rồi Nhóc Ngốc, nghe nói Chu Thiếu Đường xuất ngoại?”

Mục Hi sửng sốt, sau đó chậm rãi rũ mắt xuống, lông mi thật dài che khuất ánh mắt lóng lánh, nửa ngày mới phát ra một tiếng khẽ khàng: “Ừ.”

Triển Tiểu Liên biết chút chuyện giữa Mục Hi với bạn trai cô ấy, Mục Hi chính là người giấu không được chuyện, mắt Triển Tiểu Liên lại sắc, cũng đã nhìn ra, dù sao cô cả ngày cũng không có chuyện khác, ngoại trừ xem tiểu thuyết ngôn tình, thời gian còn lại hay dùng để bắt nạt Mục Hi. Kết quả chuyện vớ vẩn của Mục Hi cùng Chu Thiếu Đường, Triển Tiểu Liên đều biết.

Nhưng mà chuyện Chu Thiếu Đường xuất ngoại Triển Tiểu Liên là vô tình nghe người khác nói, cô bây giờ chỉ muốn hỏi cho rõ, có điều xem bộ dạng Mục Hi cô hỏi không được, thế là dùng chân đi tất chà đạp trên người Mục Hi, “Chớ giả bộ như chết ấy với chị đây, tớ đã nói với cậu như thế nào? Chu Thiếu Đường đi còn có người kế tiếp, trên thế giới cũng không phải chỉ có một mình gã Chu Thiếu Đường ấy là đàn ông được không?”

Mục Hi vội vàng dịch sang bên cạnh, chân Triển Tiểu Liên đuổi theo: “Cậu còn trốn à? Cậu trốn cái gì mà trốn chứ? Vì một gã đàn ông rác rưỡi, cậu không biết xấu hổ làm cái dáng vẻ ưu thương bốn lăm độ?”

Mục Hi thở phì phì xoay mặt nhìn Triển Tiểu Liên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn biểu tình muốn bóp chết Triển Tiểu Liên: “Băng Dính cậu không thể nói mấy lời kích thích à? Hại tớ muốn đau lòng cũng không cách nào đau lòng.”

Triển Tiểu Liên gia tức giận ngồi dậy, chọc trán Mục Hi cả giận nói: “Kích thích? Có mà kích cậu ý. Cậu một ông chú đẹp trai đánh cả nhà người ta rồi, cậu sao lại không nhìn thấy? Mắt cậu mọc chỉ là để cho đẹp mặt à? Tớ không nhìn ra tác dụng gì khác.”

Mục Hi chu mỏ, xoa trán phản bác: “Tớ còn dùng chúng nó đọc sách đấy.”

Triển Tiểu Liên phun một hơi: “”Cậu tiếp tục mơ mơ màng màng đi, cậu không phát hiện chú đẹp trai nhà cậu đối xử với cậu và đối xử với người khác bất đồng?”

Mục Hi vừa nghe, tức giận nói: “Bất đồng chỗ nào? Băng Dính tớ cho cậu biết, chú làm tớ tức chết, toàn không cho tớ ăn đồ ăn vặt, còn không cho tớ xem ti vi, dù sao cái gì cũng quản, tớ phiền chết chú ý rồi.”

Triển Tiểu Liên lười để ý cô ấy, cô nàng này chính là bị chú đẹp trai chiều hư, nhưng cô ấy còn chẳng có chút tự giác nào, thật sự là sống trong phúc không biết phúc, nhưng nghĩ đến An Lý Mộc, Triển Tiểu Liên thấy cân bằng trong lòng, Nhóc Ngốc có chú đẹp trai cô có anh Đầu Gỗ mà, trong lòng Triển Tiểu Liên, anh Đầu Gỗ chắc chắn càng khiến cô thích hơn, đương nhiên, khi kế hoạch trăm kế ngàn phương gục ngã của cô thất bại, Triển Tiểu Liên luôn có một hai giây là muốn đánh hôn mê anh Đầu Gỗ sau đấy gì gì đó.

Khai giảng xong sẽ là một đợt kiểm tra trình độ, Triển Tiểu Liên khoái trá cầm phiếu điểm đỏ chóe của cô đi tìm An Lý Mộc, kết quả tình cờ nhìn thấy Tô Nạp, Triển Tiểu Liên có trí nhớ thế nào chứ? Hồ ly tinh này không phải là người từng đi đến nhà anh Đầu Gỗ, còn bị cô ném một đầu phân trâu sao? Xem ra phân trâu chưa đủ thối à!

Triển Tiểu Liên thật sự là nổi giận, toàn bộ khác giới trẻ tuổi ý muốn tiếp cận anh Đầu Gỗ cô đều phải đề phòng, đặc biệt loại hình hồ ly tinh trước lồi sau vểnh xinh đẹp trẻ tuổi giống Tô Nạp này, phải biết cô bây giờ còn là mầm đậu đương nảy mầm, giống cái loại trưởng thành anh Đầu Gỗ thích vẫn còn cần thời gian, cho nên, cô muốn bóp chết tất cả mầm tình ngoại trừ cô ra từ khi mới nảy sinh.

Lúc An Lý Mộc thấy Triển Tiểu Liên nhìn Tô Nạp chằm chằm như hổ đói, mặt bắt đầu cười, Triển Tiểu Liên không để ý, tiếp tục chờ, hung dữ tàn bạo, cảm giác bên cạnh nếu có cái đinh bố cô cũng có thể đánh qua. Tô Nạp ban đầu còn không có để ý đâu, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy Triển Tiểu Liên, đầu tiên cảm thấy quen mặt, không nhớ ra là ai, còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên nhớ ra, phân trâu!

Hình tượng Triển Tiểu Liên trong mắt Tô Nạp dừng ở hình ảnh một đống phân trâu lớn, Tô Nạp vừa nghĩ tới phân trâu buồn nôn chết người kia, trong lòng lập tức căng thẳng, vội vàng nhìn xem trong tay Triển Tiểu Liên có phân trâu hay không, phát hiện không có gì mới thở phào. An Lý Mộc đi qua kéo Triển Tiểu Liên lại, chỉ vào Triển Tiểu Liên khách khí nói với Tô Nạp: “Tô Nạp, tớ giới thiệu, đây là bạn gái tớ, Tiểu Liên, đây là Tô Nạp, bạn học đại học của anh.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe, lưng lập tức liền thẳng, bạn gái và bạn học, sự khác biệt này không phải lớn bình thường đâu nha, Triển Tiểu Liên đắc ý, vậy sắc mặt Tô Nạp dĩ nhiên là khó coi, cô ấy cũng đã hiểu, An Lý Mộc cố ý nói như vậy, lần trước An Lý Mộc nói mình có bạn gái, cô không tin, cô chính là cảm thấy An Lý Mộc chia tay bạn gái trước đã hơn một năm cũng không nhúc nhích, sẽ không qua loa vừa tốt nghiệp đã tìm bạn gái, bây giờ thấy bạn gái anh vẫn là Triển Tiểu Liên, Tô Nạp liền cảm thấy đả kích bội phần.

Tô Nạp chính là không nhìn ra Triển Tiểu Liên tốt chỗ nào, tuổi còn nhỏ, người lại quê mùa, trông thì, béo béo mập mập, ngoại trừ da dẻ khá một chút, thật đúng là nhìn không ra đẹp mặt hay không, mấu chốt nhất là không có đạo đức, nào có nữ sinh dùng tay nắm phân trâu ném người ta chứ?

Triển Tiểu Liên không quan tâm, ra sức ôm lấy cánh tay An Lý Mộc không buông, An Lý Mộc xem như tốt bụng, mời Tô Nạp ăn bữa cơm, Triển Tiểu Liên chắc chắn phải đi ăn theo, tiết học buổi chiều cô kiên quyết không đi, chết sống đi theo An Lý Mộc, Tô Nạp không đi cô cũng không đi.

Tô Nạp nhìn con nhóc béo trước mắt, trong lòng cả bụng lửa giận, thật muốn tát con bé chết luôn, con bé mới bao nhiêu tuổi chứ? Vậy mà lại có thể chiếm lấy An Lý Mộc, bản thân An Lý Mộc điều kiện tương đối ưu tú, chọn làm chồng vậy khẳng định là lựa chọn đầu tiên, cá nhân phát triển có tiềm lực, mấu chốt phẩm hạnh anh đoan chính, không có ham mê không tốt gì, là người đàn ông tốt mà cả giáo viên lẫn bạn bè trong trường quân đội công nhận.

Triển Tiểu Liên cố ý chọc tức người ta, trước mặt Tô Nạp bảo An Lý Mộc đưa thịt ba chỉ vào miệng cô, An Lý Mộc biết rõ cô là cố ý làm cho Tô Nạp xem, còn rất phối hợp, Tô Nạp một bữa cơm chỉ ăn hai miếng, tức cũng tức no rồi.

Sau khi tiễn Tô Nạp đi, An Lý Mộc nhéo nhéo mũi Triển Tiểu Liên: “Đều học ai?”

Triển Tiểu Liên ngẩng đầu ưỡn ngực, ra sức triển lãm ưu thế của mình cũng không kém với An Lý Mộc: “Em đây là phản ứng bản năng tự bảo vệ của phụ nữ, không cần thầy dạy, căn bản không cần học. Đúng rồi, anh Đầu Gỗ anh xem ngực em lớn hơn hay là ngực hồ ly tinh vừa rồi kia lớn hơn?”

An Lý Mộc đưa tay đỡ trán: “Tiểu Liên, chúng mình có thể không cả ngày nghĩ những thứ đó hay không?”

Triển Tiểu Liên nổi giận: “Như vậy sao được? Những thứ này đều là vốn của phụ nữ, chẳng những phải chú ý, còn phải trọng điểm chú ý! Với cả, bây giờ không phải có rất nhiều người đều thích lớn à?”

An Lý Mộc bất đắc dĩ vừa kéo cô đi vừa nói: “Giống như con bò sữa có gì đẹp? Chỉ có em nghĩ nhiều.”

Triển Tiểu Liên lườm An Lý Mộc, nghiên cứu An Lý Mộc một chút, sau đó cùng anh quay về ký túc xá của An Lý Mộc, đột nhiên kéo tay An Lý Mộc qua, trước khi An Lý Mộc kịp có bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp đặt tay anh trước ngực mình ấn một cái, ngẩng đầu rất nghiêm túc hỏi: “Anh Đầu Gỗ, anh sờ sờ thế này có phải rất thoải mái hay không?”

Đầu óc An Lý Đầu Gỗ ầm một cái trống rỗng, nhanh chóng rụt tay về giống như điện giật, mặt đỏ giống cà chua, lắp bắp kêu: “Tiểu, Tiểu Liên!”

Triển Tiểu Liên cúi đầu nhìn nhìn, rất tủi thân nói: “Anh Đầu Gỗ, em mỗi ngày uống sữa ăn đu đủ, còn mát xa, vì sao chứ? Không vì cho anh thích hay sao? Anh nếu không thích, em không phải là bận rộn vô ích?”

Bình luận về bài viết này