Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 21 – Bọ hung uy vũ khí phách
Cửa phòng của An Lý Mộc căn bản không đóng chặt, tay nhỏ bé của Triển Tiểu Liên vỗ một cái, cửa tự két một tiếng mở ra, sau đó Triển Tiểu Liên liền nhìn thấy An Lý Mộc ngồi chỗ cạnh ban công với một bạn học nữ, hai người kề rất gần, đầu dựa vào đầu đang nói cái gì, hai người đều cười híp mắt, tay An Lý Mộc thậm chí còn quấn tóc buông trước mặt bạn học nữ kia, nhẹ nhàng quấn từng vòng, vừa nhìn cũng rất thân mật, Triển Tiểu Liên kêu lớn tiếng như vậy, đầu An Lý Mộc không có nghe thấy.
Nước mắt của Triển Tiểu Liên trượt trong vành mắt, cô mím môi, xoay người thình thịch chạy ra ngoài, bố An Lý Mộc nói trong lòng lần này chung quy sẽ yên tĩnh rồi, kết quả năm phút sau Triển Tiểu Liên đột nhiên lại chạy về, trong tay cũng không biết cầm cái gì, dù sao đẩy thẳng cửa phòng An Lý Mộc, đập thứ trong tay lên đầu An Lý Mộc.
An Lý Mộc quay đầu liền nhìn thấy Triển Tiểu Liên nổi giận đùng đùng chạy vào, sau đó từ tay cô, thứ gì đó kèm theo mùi thối át về phía mình, tiếng thét chói tai của Tô Nạp vang lên đối diện An Lý Mộc, cô ta không kêu còn đỡ, kết quả cô ta vừa kêu, lực chú ý của Triển Tiểu Liên bị dời đi, khom lưng nhặt thứ trên mặt đất lên liền đập về phía Tô Nạp, Tô Nạp thiếu chút nữa bị thứ tanh hôi ấy hun ngất đi.
Đập xong, Triển Tiểu Liên đứng trước mặt An Lý Mộc nhếch nhác không chịu nổi, nói: “An Lý Mộc, tôi sau này sẽ không quấn lấy anh nữa! Còn cả chị!” Triển Tiểu Liên chỉ Tô Nạp, “Chị tốt nhất đừng để tôi lại nhìn thấy chị, bằng không, tôi sẽ không đơn giản là dùng phân trâu đập chị, tôi dùng phân của tôi đập chị, đập thối chị!”
Triển Tiểu Liên rống xong, xoay thắt lưng mập, hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng mà đi, lúc đi tới cửa, hung tợn đá cửa phòng An Lý Mộc, liếc mắt nhìn An Lý Mộc vội vàng vỗ phân trâu trên đầu xuống, đi qua bên cạnh bố anh, còn rất lễ phép chào một tiếng: “Chú An, cháu về nhà, chào chú!”
Triển Tiểu Liên đầy tay phân trâu, cô vừa rồi chính là dùng tay bốc hai nắm, sau khi về nhà vội vàng chạy đi rửa tay, phân trâu một tay dọa sợ mẹ cô, “Tiểu Liên, con đi đâu thế, cả tay phân trâu? Con không ngại thối à?”
Triển Tiểu Liên vừa đưa tay về phía dưới vòi nước, vừa nói với mẹ cô: “Mẹ, mẹ nhìn không ra con là bọ hung à?” Sau đó bắt đầu xoay mông, miệng còn hát: “Tôi là một con bọ hung, bọ hung, tôi có rất nhiều viên phân, viên phân, tôi có rất nhiều viên phân, một viên cũng không cho anh, một viên cũng không cho anh…”
Mẹ cô nhịn không được tát nhẹ một cái: “Đứa nhỏ này, hát lộn xộn cái gì? Đâu có ai nói mình là bọ hung?”
Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng nhìn mẹ cô, rửa tay xong để dưới mũi ngửi ngửi, không có mùi thối, liền hăm hở đi ra, thất tình đau lòng gì gì đó, không tính là chuyện lớn gì nhất, cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai cái đùi thì nhiều, anh Đầu Gỗ chính là đống phân thối, hừ. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 21” →