Thần phục – Chương 23

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 23 – Luôn có điều không ngờ xảy ra

Triển Tiểu Liên đi toilet N lần, mỗi lần đều soi soi gương, sợ hình tượng của mình quá kém dọa bạn nam trên mạng chạy. Kết quả, Triển Tiểu Liên chờ mấy tiếng đồng hồ, bạn nam trên mạng còn chưa có xuất hiện như kỵ sĩ đằng sau cô, Triển Tiểu Liên từ trang phục tỉ mỉ ban đầu dần dần chuyển sang bộ dáng uể oải không phấn chấn, cô buồn ngủ, đầu tiên là nằm sấp trên bàn ngủ một lát, sau đó lại đứng lên chơi game một lúc, mặc dù người không tại một tiệm net, nhưng đội ngũ game của Triển Tiểu Liên lại đang on mà, lập tức họp thành đội chơi game, lần này tốt lắm, lúc chơi game không để ý cái gì chỉ nhìn chằm chằm màn hình, Triển Tiểu Liên không còn hình tượng nào luôn.

Chờ Triển Tiểu Liên ý thức được hình tượng của mình bây giờ có vấn đề, muốn đi trước gương toilet chỉnh lại, phía bàn phục vụ tiệm net đã có người đang hỏi thăm, hỏi vị trí nào đó có phải có một cô gái mặc quân áo màu đỏ không, Triển Tiểu Liên cảm thấy mình không có nghe sai, quả thật là hỏi cô gái, Triển Tiểu Liên cúi đầu nhìn bộ dáng của mình, đâu là bộ dạng của một cô gái chứ? Rõ ràng là một bà điên, Triển Tiểu Liên buồn rười rượi, chầm chậm nhích mông, chính mình yên lặng dời lên chỗ bên cạnh, sau đó sấp xuống, đầu cũng không dám quay. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 23”

Thần phục – Chương 22

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 22 – Kiếp sống mọt net của Băng Dính

Trường học quy định rõ cấm yêu sớm, Triển Tiểu Liên cảm giác mình nhất định là đáng thương không ai yêu, cho nên cô tiết kiệm tinh lực của mình, ban ngày khi đi học xem tiểu thuyết ngôn tình, lúc tự học buổi tối cô liền trốn học đi tiệm net, tài khoản QQ của Triển Tiểu Liên chỉ có năm chữ số, hơn nữa có năm sáu cái, khi QQ vừa mới trở thành phương tiện nhắn tin nhanh cô đã một hơi đăng ký năm cái, cô có thể đồng thời bật năm cái QQ, sau đó chính mình thì chơi game.

Đầu óc Triển Tiểu Liên ấy à, thật sự là thông minh hơn người bình thường, mặc dù là chơi game, người cả tiệm net chưa từng có ai chơi hơn cô, trò chơi bắn súng đang phổ biến gần đây, Mục Hi từng đi theo Triển Tiểu Liên một lần, chỉ nhìn một lát, liền kêu gào choáng váng đầu, nhưng Triển Tiểu Liên có thể chơi cả ngày không ngẩng đầu lên, hơn nữa bắn cực giỏi, tố chất tâm lý của cô tốt, không vội vàng không nóng nảy, bắn phát nào chuẩn phát nấy. Ban đầu không ai biết con nhóc quê mùa bốn mắt thoạt nhìn tựa như khoai tây ấy cũng chơi game, dần dần có người trông thấy màn hình làm việc của cô, bình thường chơi game đều là nam sinh, người ta trông như bắt nạt cô, kết quả ai tới cô giết người đó, một đôi tới cô giết cả đôi, có thể nói là không có gì cản nổi, đánh đâu thắng đó, bắt đầu có người kéo cô nhập bọn, trò chơi của Triển Tiểu Liên càng lớn càng giỏi, qua một thời gian, cô đã thành đội trưởng.

Triển Tiểu Liên không thích làm sếp, thầy cô cấp hai cấp ba muốn cho cô làm lớp trưởng kéo cô đi học, kết quả cô chết sống không làm, không ngờ chức sếp đầu tiên lại cho game, thành đội trưởng nhóm nhỏ mười người trong game. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 22”

Thần phục – Chương 21

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 21 – Bọ hung uy vũ khí phách

Cửa phòng của An Lý Mộc căn bản không đóng chặt, tay nhỏ bé của Triển Tiểu Liên vỗ một cái, cửa tự két một tiếng mở ra, sau đó Triển Tiểu Liên liền nhìn thấy An Lý Mộc ngồi chỗ cạnh ban công với một bạn học nữ, hai người kề rất gần, đầu dựa vào đầu đang nói cái gì, hai người đều cười híp mắt, tay An Lý Mộc thậm chí còn quấn tóc buông trước mặt bạn học nữ kia, nhẹ nhàng quấn từng vòng, vừa nhìn cũng rất thân mật, Triển Tiểu Liên kêu lớn tiếng như vậy, đầu An Lý Mộc không có nghe thấy.

Nước mắt của Triển Tiểu Liên trượt trong vành mắt, cô mím môi, xoay người thình thịch chạy ra ngoài, bố An Lý Mộc nói trong lòng lần này chung quy sẽ yên tĩnh rồi, kết quả năm phút sau Triển Tiểu Liên đột nhiên lại chạy về, trong tay cũng không biết cầm cái gì, dù sao đẩy thẳng cửa phòng An Lý Mộc, đập thứ trong tay lên đầu An Lý Mộc.

An Lý Mộc quay đầu liền nhìn thấy Triển Tiểu Liên nổi giận đùng đùng chạy vào, sau đó từ tay cô, thứ gì đó kèm theo mùi thối át về phía mình, tiếng thét chói tai của Tô Nạp vang lên đối diện An Lý Mộc, cô ta không kêu còn đỡ, kết quả cô ta vừa kêu, lực chú ý của Triển Tiểu Liên bị dời đi, khom lưng nhặt thứ trên mặt đất lên liền đập về phía Tô Nạp, Tô Nạp thiếu chút nữa bị thứ tanh hôi ấy hun ngất đi.

Đập xong, Triển Tiểu Liên đứng trước mặt An Lý Mộc nhếch nhác không chịu nổi, nói: “An Lý Mộc, tôi sau này sẽ không quấn lấy anh nữa! Còn cả chị!” Triển Tiểu Liên chỉ Tô Nạp, “Chị tốt nhất đừng để tôi lại nhìn thấy chị, bằng không, tôi sẽ không đơn giản là dùng phân trâu đập chị, tôi dùng phân của tôi đập chị, đập thối chị!”

Triển Tiểu Liên rống xong, xoay thắt lưng mập, hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng mà đi, lúc đi tới cửa, hung tợn đá cửa phòng An Lý Mộc, liếc mắt nhìn An Lý Mộc vội vàng vỗ phân trâu trên đầu xuống, đi qua bên cạnh bố anh, còn rất lễ phép chào một tiếng: “Chú An, cháu về nhà, chào chú!”

Triển Tiểu Liên đầy tay phân trâu, cô vừa rồi chính là dùng tay bốc hai nắm, sau khi về nhà vội vàng chạy đi rửa tay, phân trâu một tay dọa sợ mẹ cô, “Tiểu Liên, con đi đâu thế, cả tay phân trâu? Con không ngại thối à?”

Triển Tiểu Liên vừa đưa tay về phía dưới vòi nước, vừa nói với mẹ cô: “Mẹ, mẹ nhìn không ra con là bọ hung à?” Sau đó bắt đầu xoay mông, miệng còn hát: “Tôi là một con bọ hung, bọ hung, tôi có rất nhiều viên phân, viên phân, tôi có rất nhiều viên phân, một viên cũng không cho anh, một viên cũng không cho anh…”

Mẹ cô nhịn không được tát nhẹ một cái: “Đứa nhỏ này, hát lộn xộn cái gì? Đâu có ai nói mình là bọ hung?”

Triển Tiểu Liên mắt trợn trắng nhìn mẹ cô, rửa tay xong để dưới mũi ngửi ngửi, không có mùi thối, liền hăm hở đi ra, thất tình đau lòng gì gì đó, không tính là chuyện lớn gì nhất, cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai cái đùi thì nhiều, anh Đầu Gỗ chính là đống phân thối, hừ. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 21”

Thần phục – Chương 20

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 20 – Tâm sự lễ quốc khánh

Triển Tiểu Liên ban đầu không thích Mục Hi lắm, cảm thấy cô ấy giả tạo, đã lớn như thế, kết quả chuyện gì cũng không biết làm, điều kiện trong nhà phải tốt thế nào mới có thể yếu ớt thành như vậy chứ? Ngay cả quần áo của chính mình cũng không biết giặt, mỗi lần giặt quần áo, Triển Tiểu Liên đều phát hiện quần áo trên người cô ấy gần như ướt từ trên xuống dưới, đó căn bản là không biết giặt quần áo, đấy là tắm rửa chứ.

Có điều, khiến Triển Tiểu Liên bất ngờ chính là người đẹp yêu tinh nhu nhược ngốc nghếch này lại có bạn trai, nghe học sinh trong ký túc xá từng thấy kể bạn trai của Mục Hi trông còn rất đẹp trai, Triển Tiểu Liên thật sự cảm thấy nhìn không ra ha, đây rốt cuộc là đơn thuần thật hay là đơn thuần giả đây?

Đầu nhỏ đáng khinh của Triển Tiểu Liên bắt đầu khởi động, từ từ kéo khoảng cách gần với Mục Hi, luôn hỏi cô ấy một số câu hỏi nhạy cảm, tỷ như hỏi Mục Hi lần đầu tiên hôn môi là khi nào, địa điểm gì, ban ngày hay là buổi tối, cảm nhận thế nào, ngoài hôn môi còn có động tác thân mật nào khác, người trong nhà có biết hay không… Cô ban đầu cũng có chút thu lại, sau khi quen rồi thì hỏi không giới hạn, Mục Hi mỗi lần đều bị cô hỏi muốn chết che khuôn mặt nhỏ kêu gào: “Băng Dính không cho cậu hỏi câu như thế, mất mặt lắm…”

Có lần buổi tối nói chuyện, có đứa bạn liền nói đến bao cao su, còn hỏi Mục Hi người có bạn trai duy nhất từng thử mấy mùi vị, Mục Hi không hiểu ra sao nhìn bọn họ mấy lần, kết quả mấy người kia đều cười mờ ám, chỉ Mục Hi ngốc nghếch mở một đôi mắt tựa như yêu tinh hỏi tới: “Băng Dính, các cậu nói bao cao su phải dùng như thế nào mới có thể không sinh em bé?”

Triển Tiểu Liên muốn giơ tay đập chết Mục Hi, con nhóc ngốc, con nhóc ngốc tuyệt đối chân chính không thể nghi ngờ, bất kể thật hay giả, dù sao danh hiệu Nhóc Ngốc cứ như thế hoàn toàn xứng đáng rơi lên đầu người đẹp Mục Hi.

Triển Tiểu Liên ban đầu là vì Mục Hi có bạn trai mới quan hệ tốt với cô ấy, hơn nữa tiếp xúc nhiều cô mới phát hiện Mục Hi uổng có một khuôn mặt yêu tinh, dưới bề ngoài xinh đẹp vô cùng của cô ấy, có một trái tim đơn thuần nhất tinh khiết nhất, ngay cả tới tháng cũng không biết. Có lần đến phiên Mục Hi ra ngoài mua đồ, lúc cô ấy ra cửa khí thế bừng bừng, kết quả lúc trở về trời đã tối, vẻ mặt còn đau thương nói cô chảy máu, còn chảy rất nhiều, quần cũng bẩn, nếu không có một chú hảo tâm giúp, cô ấy chắc chắn sẽ chết. Bảo cô ấy lấy đồ cô ấy mang ra kiểm tra, tốt ha, không thiếu thứ gì, nhưng đồ mua được mỗi thứ đều đắt gấp đôi, cô nhóc ngốc này còn nói, không cần mọi người bù thêm tiền, đồ là chú cô ấy mua. Lại sau đó, Triển Tiểu Liên nhìn thấy cô ấy lấy ra từ trong ba lô của mình bốn năm gói băng vệ sinh, nói là chú cô ấy mua cho.

Suy nghĩ ngay lúc đó của Triển Tiểu Liên chính là chú nào của cô ấy vậy? Ngay cả loại đồ này cũng mua cho cô ấy, lại hỏi, Triển Tiểu Liên im lặng mà biết, Mục Hi đây là có kinh lần đầu, nên mắt cô ấy sưng chính là sợ mà khóc, Triển Tiểu Liên lúc ấy liền cảm khái, Nhóc Ngốc ơi Nhóc Ngốc, mẹ cậu thật đúng là thất bại, cưng chiều con thành như thế, loại vấn đề vệ sinh sinh lý cơ bản nhất này không phải đã sớm nên dạy cho Nhóc Ngốc rồi chứ?

Bất kể nói như thế nào, khởi đầu không quá tốt đẹp cũng không ảnh hưởng dến chung sống sau này, về sau, Mục Hi bạn học người đẹp nhìn như ngốc nghếch này, lại thành bạn tốt nhất thời cấp ba, đại học, thậm chí khi ra ngoài xã hội sau này của Triển Tiểu Liên. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 20”

Thần phục – Chương 19

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 19 – Học kỳ mới bạn học mới

Bố Triển Tiểu Liên quay đầu vừa thấy vẫn còn kinh ngạc, đứa nhỏ này trông thật là dễ nhìn, vội cười chào cô: “Chào cháu, chú là bố của Triển Tiểu Liên học sinh của ký túc xá này, chú tới thu xếp cho con bé. Con gái chú tên là Triển Tiểu Liên, cháu tên là gì?”

Nữ sinh nghe lời bố Triển Tiểu Liên lập tức cười híp mắt đáp, “Cháu tên Mục Hi, chính là mục trong Mục Quế Anh (1), hi trong thần hi (2).”

Bố Triển Tiểu Liên vội nói với Triển Tiểu Liên: “Tiểu Liên, mau tới đây chào bạn học mới, tên là Mục Hi.”

Triển Tiểu Liên đang chậm rì rì lấy ra sách cô mới nhận được, nghe thấy tiếng bố cô liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn nữ sinh vừa vào, kết quả cái nhìn này thiếu chút nữa chọc mù mắt chó của Triển Tiểu Liên, cô đưa tay xoa mắt, lau! Đây là tiểu yêu tinh hay sao? Nhất định, là nữ yêu tinh của động bàn tơ nào xuống núi? Cô ấy là đặc biệt tới trường dụ dỗ đàn ông à?

Triển Tiểu duỗi móng vuốt về phía Mục Hi: “Hello tiểu yêu tinh… A không, xin chào người đẹp.”

Mục Hi có một đôi mắt cực kỳ quyến rũ, khuôn mặt nhỏ nhắn ấy đẹp giống như tiểu yêu tinh, thấy Triển Tiểu Liên chào cô, lập tức cười với Triển Tiểu Liên mắt to cong cong, lộ ra hàm răng trắng: “Chào người đẹp.”

Triển Tiểu Liên muốn động thủ đánh cô gái tên là Mục Hi này, cô gọi cô ấy người đẹp là thật lòng thật dạ cảm thấy cô ấy đúng là người đẹp, đối phương trái lại gọi Triển Tiểu Liên liền cảm thấy Mục Hi đang cố ý nói móc cô, Triển Tiểu Liên vươn tay cầm cái gương cô vừa mới đào ra, mẹ ơi, cô là người đẹp sao? Nếu thực sự, cô vui còn không kịp đâu.

Mục Hi đi vào liền đặt túi đồ ăn vặt lớn trước mặt Triển Tiểu Liên, cười híp mắt nói: “Niêm Hựu Niêm (3), cậu chọn xem, có cái cậu thích ăn không?”

Triển Tiểu Liên sửng sốt, sau đó mới hiểu được Mục Hi đang nói với mình, vừa rồi lúc bố cô nói tên cô là dùng thổ ngữ nhà bọn họ, cũng chính là tiếng địa phương, kết quả Mục Hi không nghe hiểu, nghe thành Niêm Hựu Niêm, khuôn mặt Triển Tiểu Liên co rúm hai cái, liếc nhìn bạn học mới bảo cô chọn đồ ăn vặt, rất nhanh kéo cái túi chọn một cái kẹo que một gói khoai tây chiên từ bên trong, sau đó thừa dịp bố cô không chú ý lại nhét vào trong ba lô của cô, sửa đúng cho Mục Hi: “Là Triển Tiểu Liên, Triển là triển trong Triển Chiêu Triển đại hiệp, Tiểu là tiểu trong đại tiểu, Liên là…” Triển Tiểu Liên thật tình không thích chữ “Liên” này, cảm thấy chữ này chính là một bi kịch, mấu chốt là, cô cũng không nghĩ ra dùng từ ngữ dũng cảm phóng khoáng nào để kết thúc chữ “Liên” này, một lúc mới tâm không cam tình không nguyện nói: “Liên là liên trong khả liên (4).” Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 19”