Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 101 – Họa quả táo
Triển Tiểu Liên giờ lớn rồi, bố mẹ cô vô cùng yên tâm với con gái, đi nhà dì út Triển Tiểu Liên liền tự mình thu xếp mấy bộ quần áo rồi đi, chủ yếu bây giờ đi ra ngoài thuận tiện, mười lăm phút một tuyến xe, chừng hai tiếng đồng hồ là đến Thanh Thành.
Bố Triển Tiểu Liên vẫn còn nghĩ đến Triển Anh, ông là cảm thấy không bình thường, nếu nói chuyện khẩn cấp vừa xuất ngoại không có thời gian liên hệ với ông ông vẫn có thể hiểu, đây cũng bao nhiêu ngày rồi sao còn chưa có chút xíu tin tức, cũng không biết gọi điện thoại về báo bình an, cho nên lúc Triển Tiểu Liên đi Thanh Thành bố cô còn nói với cô bảo cô có thời gian đi nhà Triển Anh xem thử, trong nhà có người hay không.
Triển Tiểu Liên trong miệng đồng ý, xoay người một cái liền bĩu môi, cô là ước gì bác cô không có chuyện tốt, bác còn nợ cô một cái chân đấy. Có điều Triển Tiểu Liên vẫn nhớ, lúc trước chuyện Giang Triết Hải vẫn là cô nghe từ trong miệng Yến Hồi. Nếu không có một gậy đó của Triển Tiểu Liên, vận mệnh của Giang Triết Hải với Yến Hồi có lẽ còn thực sự ngược lại, đáng tiếc, ở giữa thêm một Triển Tiểu Liên không ra bài theo lẽ thường, vận mệnh hai người hoàn toàn khác nhau.
Giang Triết Hải đấu với Yến Hồi, thật ra bản thân gã đã chuẩn bị đủ, Giang Triết Hải cũng không coi là người âm thầm lỗ mãng, gã sớm nửa năm mưu đồ đập đủ một trăm ngàn ra ngoài, chính là vì sau khi gã giải quyết Yến Hồi dùng để tự bảo vệ mình, kết quả, những thứ bảo đảm đó còn chưa kịp dùng ra, chính gã đã ngã.
Yến Hồi nếu chết, Giang Triết Hải không chừng còn thật có thể trở mình, dù sao tạm thời bên ngoài nhìn còn chưa có mấy ai có thể đấu một trận với Yến Hồi, gã giết chết Yến Hồi, vậy Giang Triết Hải chính là người đầu tiên đấu với Yến Hồi, đáng tiếc, Yến Hồi chưa chết. Yến Hồi không chết, vậy xui xẻo cũng chỉ có thể là người sống còn lại. Theo lý, Yến Hồi sau khi tỉnh lại đáng chết nhất sẽ là hung thủ Triển Tiểu Liên, nhưng Triển Tiểu Liên người ta chẳng những không có việc gì, còn thành sủng thần nhỏ trước mặt Yến đại gia, vậy xui xẻo thứ hai chính là chính là Giang Triết Hải, bất kể Yến đại gia là ai đánh, nợ này khẳng định chỉ có thể tính lên người Giang Triết Hải so sánh có chút thân phận địa vị, không phải gã cũng là gã.
Triển Tiểu Liên và Giang Triết Hải, Yến đại gia thà kéo chút quan hệ với Giang Triết Hải, dù sao, Giang Triết Hải ở Thanh Thành, cũng từng xem như một nhân vật có máu mặt, Triển Tiểu Liên coi là thứ gì? Một cô nhóc béo trông như bong bóng? Một con bé béo lăn quay? Cho nên, Giang Triết Hải sẽ thế chỗ Triển Tiểu Liên nhận lấy lửa giận bị một vố đau của Yến đại gia.
Yến Hồi sẽ khiến Giang Triết Hải ngồi tù ngồi đến chết, đương nhiên, Giang Triết Hải có thể ngồi tù bao lâu, còn cần tâm tình của Yến gia, nếu Yến gia không tố cáo, không chừng nửa đường có thể làm gã chết, nếu không cẩn thận một cái quên mất gã, không chừng gã cũng có thể may mắn sống lâu vài năm.
Triển Tiểu Liên đến Thanh Thành trước đi nhà dì út báo đã đến, sau đó lại kiếm cớ nói đi nhà bạn học nhà tại Thanh Thành, Triển Tiểu Liên cảm thấy chính mình cũng thành đại vương nói dối rồi, có đôi khi cô nghĩ, nếu cô không tin tà, sẽ nói cho bố cô cô bị một lão lưu manh xã hội đen chiếm đoạt, hậu quả sẽ như thế nào nhỉ?
Đương nhiên, những thứ này Triển Tiểu Liên chỉ có thể nghĩ nghĩ trong lòng, cô không dám mạo hiểm.
Người trong khách sạn xa hoa ấy đều biết Triển Tiểu Liên, nhìn thấy đi vào tự động tự giác sẽ có người đưa cô qua, Triển Tiểu Liên ngựa quen đường cũ mở căn phòng của Yến Hồi ra, ném túi sau cửa, đá giày trên chân, nắm tóc liền đi vào trong, Yến Hồi không có ở đây, Triển Tiểu Liên bật điều hòa, ngồi xuống xem ti vi, mấy chục kênh, cô đổi từng cái từng cái, kết quả lựa chọn quá nhiều, cô hoàn toàn không biết muốn xem đài nào, cuối cùng tùy tiện chọn một cái thế giới động vật xem.
Đang xem ngon lành, Triển Tiểu Liên chợt nghe thấy ngoài cửa có âm thanh, tiếp theo là cửa được mở ra, vào phòng này ngoại trừ Yến Hồi chắc chắn sẽ không có người thứ hai, Triển Tiểu Liên đầu cũng không quay một chút, kết quả là phát hiện sau tiếng cửa kêu, cũng không có ai tiến vào, mà là có tiếng quần áo sột sột soạt soạt rơi xuống đất và tiếng bước chân vụn và vụn vặt, hơn nữa là đi về phía phòng vệ sinh.
Triển Tiểu Liên duỗi đầu liếc mắt nhìn, phương hướng từ cửa đến phòng vệ sinh, trên mặt đất đều là quần áo cởi ra bị ném, có của nam cũng có của nữ, Triển Tiểu Liên xem thường, khẳng định là Yến Hồi súc sinh kia mang phụ nữ về tìm hoan rồi. Ngồi trên sô pha không nhúc nhích, sau đó Triển Tiểu Liên chân trần, nhẹ chân nhẹ tay đi về phía phòng vệ sinh, bíu vào trong khe cửa nghe động tĩnh bên trong, bên trong tiếng nước đầm đìa, còn có tiếng phụ nữ ưm ưm a a, Triển Tiểu Liên thử vặn, không khóa.
Cô quay người về, sờ tới sờ lui trong quần áo đàn ông trên mặt đất, cuối cùng cũng sờ tới di động của Yến Hồi, cô ngồi xổm trên mặt đất, mò mở di động của hắn, không dễ dàng gì mở ra, lại lần dò tìm ảnh chụp trong di động, di động của Yến Hồi không giống của người khác, phải nói là khá tiên tiến, Triển Tiểu Liên rất nhiều thứ phải mò mới biết, lật nửa ngày, cuối cùng tìm được thư viện ảnh, mở ra, không có chức năng xóa toàn bộ, phải mở từng tấm ra xóa.
Triển Tiểu Liên đành phải xem từng tấm, cuối cùng thấy được mấy cái của mình, ảnh chụp quá hạ lưu, Triển Tiểu Liên tự mình nhìn cũng buồn nôn, ảnh nude có cái gì hay mà chụp? Đều là thân thể trần truồng, cũng không phải nghệ thuật thân thể, một chút mỹ cảm cũng không có, cô bắt đầu xóa từng tấm, cũng không biết bị chụp bao nhiêu tấm, dù sao Triển Tiểu Liên cảm giác tay mình cũng xóa đau rồi, chờ cô xóa xong xuôi, nghe động tĩnh bên trong vẫn còn đang lăn qua lăn lại.
Triển Tiểu Liên thả di động lại chỗ cũ, sau đó đi đến cạnh cửa phòng vệ sinh, trực tiếp vặn mở cửa, cửa bị đẩy ra “lạch cạch” một tiếng đụng vào mặt tường, nam nữ đương hưng phấn tức khắc bị kinh động, người phụ nữ kia vừa thấy có người đi vào, liền la hoảng lên: “A— gia, gia có người đi vào…”
Vòi hoa sen vẫn còn đang mở, đôi cẩu nam nữ kia liền đứng dưới vòi hoa sen quấn đấy. Yến Hồi chặn người phụ nữ trên tường, quần áo trên người hắn còn chưa có cởi hết, toàn thân ướt sũng, nghe thấy tiếng động quay đầu, tóc nhỏ nước từ trán nhỏ xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang.
Triển Tiểu Liên dường như không có việc gì vẫy tay với bọn họ, “Các người tiếp tục tiếp tục, tôi rửa cái tay liền ra ngoài.”
Rửa tay xong, Triển Tiểu Liên thật đúng là đi ra ngoài, trước khi đi còn hảo tâm giúp bọn hắn đóng cửa lại, sau đó cầm quả táo trên khay bàn trà, vừa gọt vỏ vừa tiếp tục xem ti vi, bình tĩnh dường như chưa đi qua phòng vệ sinh.
Hai phút sau, cửa phòng vệ sinh mở, một người phụ nữ khóc sướt mướt thân thể trần truồng đi ra, tay che bộ vị trọng điểm trên người, vừa khom lưng nhặt quần áo trên mặt đất, vừa cuống chân cuống tay tròng lên người, Triển Tiểu Liên quay đầu liếc mắt nhìn, đang dùng dao bổ xuống một miếng táo nhét vào trong miệng, thấy người phụ nữ đi ra còn hào hứng quỳ trên sô pha, nhoài lên chỗ tựa lưng sô pha thưởng thức thân thể mỹ nhân.
Chờ sau khi người phụ nữ kia chạy đi, Triển Tiểu Liên lại vừa gặm táo vừa xem ti vi, mãi đến khi Yến Hồi từ phòng vệ sinh đi ra, ngang hông quấn khăn tắm, lau tóc đi tới, Triển Tiểu Liên rất tự giác dịch sang bên cạnh dành chỗ cho Yến đại gia, còn thuận tay bổ một miếng táo, ân cần đưa về phía miệng Yến Hồi: “Gia, vất vả rồi, đến đến đến, ăn miếng táo.”
Yến Hồi lạnh buốt nhìn cô, sau đó rũ mắt nhìn nhìn táo đưa đến bên miệng, không có trực tiếp cắn, mà là lấy tay nắm, để bên miệng Triển Tiểu Liên, nói: “Cắn một miếng!”
Triển Tiểu Liên há mồm ngậm toàn bộ miếng táo vào trong miệng, ăn quai hàm cũng phồng lên, suýt chút nữa cắn vào ngón tay Yến Hồi, Yến Hồi vốn là bảo cô cắn một miếng, kết quả cô cắn toàn bộ, vươn tay liền bóp cổ cô: “Gia là bảo cưng cắn một miếng, không phải bảo cưng ăn cả! Cưng nhổ ra cho gia!”
Triển Tiểu Liên đâu ngờ hắn sẽ vì một miếng táo mà bóp cô, miệng ồn ào : “Gia, gia, tôi là tưởng anh không ăn… Tôi thực sự tưởng anh không ăn…”
Yến Hồi tức giận nói: “Gia là sợ cưng bỏ thuốc độc gia!”
Triển Tiểu Liên hiểu rồi, là bảo cô cắn một miếng xem thử có hay không độc, kết quả cô trực tiếp ăn táo, lần này bị bóp ho mãi: “Oan uổng… Oan uổng quá… Gia, gia… Khụ khụ, tôi nào dám chứ?… Khụ khụ…”
“Cưng không dám? Cưng không dám còn có ai dám?” Yến Hồi không buông tay, “Cưng rìu cũng dám chém, cưng còn có cái gì không dám?!”
Triển Tiểu Liên duỗi tay nhét táo còn lại trong tay vào miệng hắn, “Đều cho anh ăn… Gia, anh nhanh chút buông tay, tôi sắp bị anh bóp chết rồi, xã hội pháp chế… xã hội pháp chế nha… Khụ khụ khụ khụ…”
Yến Hồi vươn tay lấy táo trong miệng xuống, Triển Tiểu Liên cuối cùng có cơ hội hít thở không khí, hai tay che cổ thở dốc từng ngụm từng ngụm, Yến Hồi đang lườm táo trong tay, nửa ngày cũng chưa cắn một miếng, sau đó đưa táo ra trước mặt Triển Tiểu Liên, miệng nói câu: “Bổ thành miếng cho gia!”
Triển Tiểu Liên cảm thấy khổ nhất trên đời chính là cô, ở nhà dì út giúp Tiểu Phỉ bổ trái cây, ở trong này còn phải giúp gã này bổ táo, dựa vào cái gì nha? Trong lòng nghĩ như vậy, có điều động tác trên tay Triển Tiểu Liên không dừng lại, cô cũng không muốn lại bị Yến Hồi gã này bóp gần chết, bổ miếng dài, liền đưa cho hắn, hai người mỗi bên một người tựa vào hai đầu sô pha xem ti vi, một người bổ một người ăn, lúc không ầm ĩ không đánh nhau, nhìn còn rất ra gì.
Hạt táo cuối cùng Triển Tiểu Liên tự mình gặm, hai người bình yên vô sự xem ti vi, không ai nhắc tới một màn trong phòng vệ sinh vừa rồi.
Triển Tiểu Liên vừa ném táo vào thùng rác, Yến Hồi đột nhiên vươn chân dài đá đá chân đặt trên sô pha của Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt nghi vấn: “Gia, có việc ngài nói chuyện.”
Yến Hồi lùi chân về, chậm rì rì quay đầu nhìn cô một cái, “Gia có thể có việc gì? Trái lại là cưng, có gì muốn nói với gia hay không?”
Triển Tiểu Liên vừa nghe, ánh mắt sáng lên: “Gia, lão ngài thật sự là nhìn rõ mọi việc! Có, tôi đang suy nghĩ làm sao mở miệng với gia đây.”
Yến Hồi vừa nghe, gập một chân lên, một tay chống má nhìn cô: “Nói.”
Triển Tiểu Liên xoa tay, sau đó mắt lấp lánh: “Gia, lão ngài nhìn kính mắt của tôi, ba năm trước, bố tôi nói tôi sau này có thể gỡ kính mắt, muốn đưa tôi đi phía Tương Giang kiểm tra đấy, cho nên gia, tôi qua mấy ngày đi Tương Giang, tôi tạm thời cũng không biết là mấy ngày, mấy ngày đó tôi sẽ không đến chỗ gia lão ngài ha.”
Khuôn mặt vốn nhàn nhã tự đắc chờ cô nói chuyện của Yến Hồi, nghe xong lời của cô liền lạnh xuống: “Chỉ việc này?”
Triển Tiểu Liên chớp chớp mắt, gật đầu: “Đúng vậy, chỉ việc này.”
Yến Hồi lại hỏi: “Không có việc khác?”
Triển Tiểu Liên nghĩ nghĩ, xác định lắc đầu: “Không có khác.”
Yến Hồi mắt lạnh nhìn cô, trái tim nhỏ của Triển Tiểu Liên vẫn nhảy thình thịch: “Gia, lão ngài có thể cho cái gợi ý hay không?”
Kết quả, Yến Hồi một cước đá Triển Tiểu Liên xuống dưới sô pha, Triển Tiểu Liên xoa mông, tức giận chửi um lên: “Anh cái gã này lại phát điên cái gì? Người ta cũng đã thương lượng tử tế với anh, có ai bắt nạt người khác như anh không?” Nói xong, Triển Tiểu Liên một lần nữa đi đến sô pha, liền bắt đầu đạp Yến Hồi: “Gia lão ngài cũng quá bắt nạt người khác, anh đi xuống cho tôi, đi xuống đi xuống…”
Triển Tiểu Liên hai cái chân nhỏ đá đạp lung tung hăng say, nào ngờ bị Yến Hồi một tay tóm lấy, kéo lên trên, Triển Tiểu Liên bị kéo cả người đều bị kéo di chuyển, mặt Triển Tiểu Liên co rút hai cái: “Ừm… Gia… Tôi không đá nữa, lão ngài có thể buông tay hay không? Tư thế này nhìn là lạ có phải không?”
Yến Hồi bắt đầu cười tà, tóm chân cô nhấc lên eo, “Lạ? Sao có thể? Gia cảm thấy vừa đúng!”
Triển Tiểu Liên: “…” im lặng, Triển Tiểu Liên nhắc nhở: “Gia, lão ngài vừa rồi không phải mới kết thúc một lần? Chuyện này phải tiết chế, quá nhiều tổn hại sức khỏe, dù sao tương lai còn dài mà, lão ngài nói có đúng không?”
Yến Hồi khẽ ngẩng đầu, nửa há miệng “ha” một tiếng, phun ra hai chữ: “Vừa rồi?”
Triển Tiểu Liên ngẩn ra, lập tức ngọ ngoạy bò dậy, sà vào trong lòng Yến Hồi, ôm cổ hắn hỏi: “Gia, ngài có luôn giữ đúng lời hứa hay không? Con nhóc vóc người bốc lửa kia không phải là người đại học Bãi Yến chứ?”
Yến Hồi như cười như không nhìn cô: “Nếu gia nói phải thì sao?”
Triển Tiểu Liên vừa nghe, khuôn mặt nhỏ nhắn liền lạnh, cánh tay vừa rồi còn ôm biến đổi thành động tác bóp: “Gia, ngài luôn nói giỡn phải không?”
Yến Hồi trực tiếp đổi giọng: “Không phải đại học Bãi Yến, cưng cho là chỗ kia có bao nhiêu mỹ nhân vào được mắt gia?”
Triển Tiểu Liên liền lộ ra vẻ mặt áy náy không chân thành, nói: “Vậy xin lỗi, tôi có phải phá hỏng chuyện tốt của gia rồi hay không?”
Yến Hồi đưa tay bóp mặt cô: “Cưng phá hỏng còn ít à?”
Triển Tiểu Liên nâng mặt, “Đây không phải là vì tôi quá để ý gia ư? Tôi cũng là biết ghen nha, gia, ngài nói con nhóc vừa rồi kia, tốt hơn tôi chỗ nào? Trên người không có hai lạng thịt, tay sờ cũng chán, ngài nói xúc cảm sờ cô ta có thể tốt hơn xúc cảm của tôi không?” Nói xong, Triển Tiểu Liên cầm tay Yến Hồi ấn ngang hông mình, tiếp tục ăn nói ba hoa: “Gia ngài thử xem, của cô ta vừa sờ toàn là xương, của tôi vừa sờ toàn là thịt có phải hay không? Đây chính là chỗ thua kém, không cách nào so sánh được.”
Tay Yến Hồi đặt ngang hông Triển Tiểu Liên, tâm tình vui mừng véo véo: “Gia sao lại cảm thấy mấy ngày không gặp, nhóc béo da mặt cưng đây càng kéo càng dày chứ?”
Triển Tiểu Liên đương nhiên đáp câu: “Còn phải nói? Đám hồ ly tinh ấy xông ra hết người này đến người kia, tôi nếu như không bá chiếm gia, về sau trong lòng gia đây còn có thể có vị trí của tôi không? Da mặt dày chính là luyện ra được… Đúng rồi gia, nói đến mỹ nhân, tôi có phải rất nhiều ngày cũng không thấy vị Đồng mỹ nhân kia của ngài hay không?”
Việc này không trách Triển Tiểu Liên nghi ngờ, cô có lần cùng Mục Hi đi ra ngoài dạo phố, vô tình nhìn thấy một người phụ nữ trông mười phần giống Đồng nhi, nếu không phải là Triển Tiểu Liên biết Đồng nhi chắc chắn là ở Thanh Thành, cô cũng hoài nghi đó có phải chính là Đồng nhi hay không.
Yến Hồi “a” một tiếng, nhìn Triển Tiểu Liên nói: “Cô ta? Gia cho cô ta một cái nhiệm vụ, cô ta đang thi hành nhiệm vụ thi hành nhiệm vụ, nhóc, chờ qua một đợt, gia sẽ tặng cưng đại lễ thế nào?”
Triển Tiểu Liên cảnh giác nhìn hắn: “Đại lễ gì?”
Yến Hồi cười, véo mặt cô: “Đến lúc đó cưng sẽ biết, tuyệt đối là bất ngờ lớn.”
Triển Tiểu Liên nhìn nhìn mặt hắn nghĩ không ra sẽ có bất ngờ lớn dạng gì, cô bây giờ chỉ muốn mau mau dỗ thật tốt gã này, đến lúc cô cùng bố cô đi Tương Giang, vừa nghĩ tới có thể gỡ kính mắt, cô Triển liền cảm thấy vô cùng vui vẻ, cô cuối cùng có thể thoát khỏi số phận ếch bốn mắt rồi.