Na là một cơn điên
- Tác giả: Tạ Na
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Cô gái bom nguyên tử
Tôi phải thành thật mà nghiêm túc suy nghĩ một vấn đề, đó chính là khi người khác nói tới Tạ Na, có thể tổng kết ra mấy ưu điểm lớn nhỉ? Đương nhiên, xinh đẹp, đáng yêu, hiền thục… Mấy điều này thì khỏi phải nói, tôi cho rằng việc này không còn chỗ nào đáng để thảo luận nữa. (Ai mà trên trán toát ra ba đường kẻ với giọt mồ hôi to tướng phiền toái ra góc tường mà nôn…)
Trải qua suy nghĩ kỹ càng, để nhận thức của mọi người với tôi càng lập thể hơn, đầy đủ hơn, tôi quyết định kiêu ngạo mà dè dặt tự làm sáng tỏ một chút: Tôi còn có một ưu điểm, tôi đánh lộn cũng rất giỏi! Chỉ số chiến đấu ít nhất cũng trên 9000!
Là một nữ thiên vương đánh lộn (hướng bốn phương mỉm cười gật đầu), thời điểm tôi ra mắt sớm nhất có thể ngược dòng thời gian đến năm lớp ba tiểu học. Đó là một ngày mùa thu, gió triền miên như thế, khiến tôi nhớ tới đôi mắt bất lực của bọn họ, chính tại nơi phong cảnh mỹ lệ làm bạn ấy, tôi nghe thấy một tiếng nổ vang chấn động khe núi… (1) Tôi vẫn muốn nói với Hàn Hồng, ca khúc “Trời sáng rồi” này của chị quả thực chính là bài hát ra mắt của tôi. Tiếng nổ vang ấy phát sinh như thế nào ấy à? Không sai, chính là lòng bàn tay tôi kéo theo hai luồng chân khí phát lực tụ tập từ vùng đan điền, rung rung mà ra!
Chuyện kể rằng có một lần khi lên lớp, tôi bỗng dưng cảm thấy chỗ đấy trên người cậu bạn nam cùng bàn không đáng tin của tôi đó không bình thường, nhìn kỹ, thì ra phía sau giày của cậu ta còn treo một cái miếng lót đáy giày thối xiên xiên xẹo xẹo, cũng không biết cái miếng lót giày giống như dưa muối nhăn nheo này rơi khỏi giày cậu ta từ khi nào. Tôi lúc đó không nhịn được cười ha ha, cười đến mức phải gọi là long trời lở đất, run hết cả người. Các bạn học khác theo tiếng cười lanh lảnh của tôi, cũng đều chỉ vào miếng lót giày của cậu ta cười phá lên. Bạn nam cùng bàn thẹn quá hóa giận, cơn tức dồn nén, liền cởi giày đập bộp lên đầu tôi. Oh my god! Nụ cười của tôi cứng lại trong nháy mắt, chờ tôi hoàn hồn, vũ trụ nhỏ lập tức bùng nổ, “bộp” một tiếng thuận tay bạt tai cậu ta một cái! Tiếp đấy, tôi làm trước một cái động tác chó sói vồ mồi, dùng hai tay siết chặt khóa vị trí yết hầu của cậu ta, sau đó dùng pháo kép, tấn công mạnh bụng háng chân cậu ta. Nhất thời, trong phòng học gió mây cuồn cuộn, bầu không khí xung quanh hai chúng tôi dấy lên sóng to muôn trượng… Cuối cùng, trải qua thầy cô và các bạn học ra mặt hòa giải (thật ra chính là chia nhau ôm lấy hai bọn tôi), đôi bên đình chỉ trận đấu, bản thân dùng ưu thế tay dài chân dài hơi dẫn trước đối thủ, giành được thắng lợi sơ bộ ván này, đồng thời mở ra cục diện cho kiếp sống đánh lộn sau này. Cũng chính là nói, tôi… nổi tiếng rồi… (Mọi người cúi đầu hôn mê sâu, vô số miếng lót giày thối bay ra…)
Từ đó về sau, trên giang hồ thêm một nữ hiệp sở trường công phu chân cẳng, mọi người tặng ngoại hiệu “bom nguyên tử”, ý là chạm phát nổ ngay. Nữ hiệp này đương nhiên chính là tại hạ đây. OK, kết thúc câu chuyện, xin cho tôi lại kể cho mọi người một mẩu truyện cười nhạt: Xin hỏi bom nguyên tử và Tạ Na có quan hệ gì? Nếu như bom nguyên tử nổ, Tạ Na sẽ tèo téo teo việc này đương nhiên không sai, nhưng mà đáp án càng nhạt hơn chính là: Biệt danh hồi bé của Tạ Na gọi là bom nguyên tử!
Chú thích
(1) các câu trong bài “Trời sáng rồi” của Hàn Hồng ↑