Thần phục – Chương 94

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 94 – Ba anh em nhà họ Long

Tốc độ bố Triển Tiểu Liên đuổi tới nhanh đến dọa người, chạy vội tới cửa phòng Triển Tiểu Liên còn thở hổn hển, “Tiểu Liên?! Sao thế?”

Triển Tiểu Liên chỉ vào ba người kia, tức giận nói: “Bố, bọn họ là biến thái.”

Đang nói, mẹ Triển Tiểu Liên cũng một tay cầm xẻng cơm bị kích động lên lầu: “Tiểu Liên?!”

Triển Tiểu Liên chỉ vào ba người kia, lại nói với mẹ cô: “Mẹ, bọn họ chính là biến thái!”

Mẹ Triển Tiểu Liên lập tức dũng cảm đứng trước mặt cô: “Khách, cậu đây là ý gì? Quấy rối con gái tôi có phải không? Còn nữa, cậu đang yên đang lành chảy máu mũi cái gì? Tôi coi các cậu là khách, là khách quý của ông Triển nhà chúng tôi, các cậu vậy mà tự tiện chạy đến trước cửa phòng con gái tôi quấy rối con bé, các cậu đây coi là cái quái gì? Tiểu Liên, cho mẹ điện thoại, chúng ta báo cảnh sát!”

Ba người khách này là của bố Triển Tiểu Liên, mẹ cô cho tới bây giờ chưa từng gặp, người nào làm mẹ thấy con gái mình bị người ta quấy rối không tức giận? Mẹ Triển Tiểu Liên chỉ thiếu lấy xẻng cơm dầu mỡ trong tay đánh người.

Bố Triển Tiểu Liên vừa thấy mẹ cô hóa thân thành cọp cái, vội vàng nói chuyện: “Bà đi lên phá rối cái gì vậy? Mau mau đi xuống nấu cơm, tôi ở đây, có thể để con gái chúng mình bị bắt nạt? Hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm…”

Mẹ Triển Tiểu Liên kiên quyết không đi, lập tức nhắm mũi dùi ngay bố cô: “Nấu cơm? Tôi sợ miệng các người ăn méo xệch mất! Ăn hiếp con gái tôi còn sai tôi nấu cơm bọn họ ăn? Muốn nấu ông đi mà nấu, tôi không nấu!” Mẹ cô nói xong, dũng mãnh duỗi tay ném xẻng cơm trong tay về phía dưới chân ba người đàn ông đang ngẩn tò te đó, cởi tạp dề, ném qua đầu bố cô, kéo tay cô đi về phía dưới lầu: “Tiểu Liên mình đi!”

Bởi vì mấy người này là khách, Triển Tiểu Liên căn bản không ngờ mẹ cô thoáng cái đã xù lông, chẳng những mắng khách, còn mắng bố cô, hai mẹ con đi luôn quán cơm nhỏ bên ngoài ăn. Triển Tiểu Liên đành phải nói với mẹ cô: “Mẹ, bố người kia không phải bạn của bố à? Mình như vậy, bố có phải vô cùng mất mặt hay không? Không tốt lắm chứ?”

Mẹ Triển Tiểu Liên oán hận nói câu: “Mẹ vốn định hầu hạ rượu ngon món ngon, ai bảo bọn họ bắt nạt con? Tốt xấu con là con gái, đâu có đàn ông con trai lao thẳng vào khuê phòng con gái chưa lấy chồng? Đây rõ ràng là bọn họ không có hảo tâm.”

Thật ra không trách mẹ Triển Tiểu Liên nghĩ nhiều, vốn ấy à, bà nấu cơm trong bếp, bố cô tiếp ba người kia trong nhà, nói chuyện được một nửa trong phòng khách lầu một, bố cô ra cửa lớn nhận chuyển phát nhanh, kết quả chờ sau khi bố cô ký chuyển phát nhanh quay về, phát hiện ba người đều không thấy, sau đó liền nghe thấy Triển Tiểu Liên thét chói tai biến thái trên lầu, đi qua lại phát hiện người đàn ông nhiều tuổi nhất trong đó ấy vậy mà đang chảy máu mũi, việc này đổi phụ huynh nhà ai không tức giận không sợ hãi?

Triển Tiểu Liên ngượng ngùng cười: “Mẹ, thật ra người kia chính là lúc nhìn con đã chảy máu mũi, cũng chưa làm gì.”

Mẹ Triển Tiểu Liên lập tức trách: “Chờ biết làm cái gì ấy có lẽ đã muộn. Tiểu Liên con vậy cũng không biết à? Chỉ nhìn con đã chảy máu mũi, vậy thì càng có vấn đề, Tiểu Liên nhà chúng ta trông thì rất đáng yêu, có điều cũng không đẹp đến mức khiến người ta chảy máu mũi, vậy tại sao người kia vẫn chảy máu mũi? Vậy chứng minh người kia tư tưởng xấu xa, tự mình nghĩ lung tung, nếu không cậu ta có thể đang yên đang lành chảy máu mũi?”

Triển Tiểu Liên canh cánh trong lòng câu “không đẹp đến mức khiến người ta chảy máu mũi” kia của mẹ cô, có điều lần này cô chỉ có thể dựng thẳng ngón cái với mẹ cô: “Mẹ, mẹ thực sự là quá lợi hại.”

Mẹ Triển Tiểu Liên quay đầu gọi nhân viên phục vụ: “Nhân viên phục vụ, giục giục giúp bọn tôi, món ăn của bọn tôi gọi lâu như vậy sao một cái còn chưa có ra?” Sau đó nói với Triển Tiểu Liên: “Con có thể hơn mẹ? Mẹ bao nhiêu tuổi rồi? Sau này ánh mắt xem người xoi mói chút, nếu không người ta nhìn con một cô bé chưa ra xã hội, sẽ lừa con, cũng không nên bị người ta lừa nhá. Nhưng mà Tiểu Liên của chúng ta chính là thần đồng, chắc chắn sẽ không bị lừa. Ôi, cũng không biết bạn bè bố con rốt cuộc kết giao thế nào, vừa nhìn là không phải thứ tốt.”

Trong lòng Triển Tiểu Liên đối với chuyện ngày hôm nay còn nghi ngờ, nhưng cô không biết nên nghĩ như thế nào, bắt đầu từ bố cô sớm mấy tháng trước đã nói cho cô phía Tương Giang có khách qua đây, Triển Tiểu Liên đã nghi ngờ rồi, cô một cô bé, bạn bè của bố cô chắc chắn phần lớn là đàn ông, đàn ông sao có thể coi trọng con gái nhà bố cô? Bạn bè bố cô hoặc là giáo viên, hoặc là bạn đại học, Triển Tiểu Liên đã nghĩ không thông vì sao bạn bố cô đến nhà bọn họ, cô lại nhất định phải có mặt, người lớn tìm người lớn, không phải là bố cô có mặt là được ư?

Lại một việc, chính là tuổi tác ba người kia, thoạt nhìn nhiều tuổi nhất, cũng chính là vị chảy máu mũi đó, nhiều nhất cũng là ba mươi tuổi, tuổi này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, cảm giác ba người đứng cạnh nhau còn giống như là ba anh em, mà bố cô bao nhiêu tuổi? Bố cô người cũng sắp năm mươi tuổi, tuổi ông với ba anh em kia thế nào cũng không nên xếp cạnh nhau, nhưng cố tình, bố cô nói ba người đó là bạn tốt của ông.

Trong lòng Triển Tiểu Liên có một ý nghĩ cô cảm thấy không quá có khả năng, có điều cô không dám nói, nhìn nhìn mẹ cô, cúi đầu gẩy cơm, mẹ cô với đũa gắp một miếng thịt vào trong bát cô: “Tiểu Liên, ăn nhiều chút, mẹ sao lại thấy con gầy hơn trước tết một chút?”

Triển Tiểu Liên: “…” cả buổi mới nghẹn ra một câu: “Mẹ, là béo lên.”

Triển Tiểu Liên ăn ngon lành với mẹ cô bên ngoài, rất ung dung tự tại, đáng thương bố cô ở nhà nhìn nồi lạnh bếp lạnh, lại nhìn nhìn khách quý không được vợ con muốn thấy, rất là cạn lời, đành phải cầm chìa khóa nói: “Chúng ta cũng ra ngoài ăn đi…”

Người đàn ông lúc trước chảy máu mũi kia ôm ngực ngồi ngay chính giữa sô pha phòng khách, vẻ mặt âm u, ngồi đối diện chính là hai vị trẻ tuổi, một người đàn ông văn nhã thân hình gầy yếu đeo gọng kính không viền trong đó cười trên nỗi đau của người khác nói câu: “Anh cả, thói quen này của anh không thay đổi, sau này cũng đừng nghĩ nhìn con bé.”

Một người đàn ông thân hình cường tráng khác lạnh buốt nói tiếp: “Vốn buổi sáng có thể hòa bình ở chung, kết quả bị dọa chạy. Anh hai, chúng ta về sau có phải suy xét không đi cùng anh ấy nữa hay không ?”

Người đàn ông máu mũi sắc mặt càng thêm âm u, toàn thân cao thấp toả ra khí áp cực thấp, vừa nhìn chính là tâm trạng không tốt, anh ta ngước mắt, mắt giống như chim ưng đảo qua hai người: “Long Cốc nếu không muốn bị đi đày châu Phi, Long Yến nếu còn muốn tiếp tục ở lại Bãi Yến, các chú tốt nhất cùng nhau động động não, bằng không mọi người đều cùng nhau tèo.”

Người đàn ông văn nhã đứng lên, không biết làm thế nào quay đầu lại gọi bố Triển Tiểu Liên: “Chú, Tiểu Liên có thể đi chỗ nào ăn cơm?”

Bố Triển Tiểu Liên đi qua, cười nói: “Ba người các cậu đừng ầm ĩ nữa, lớn như vậy còn cãi nhau như hồi bé, Tiểu Liên biết cũng chế giễu các cậu. Đi thôi, cùng đi tìm con bé, Long Trạm, cậu chớ nghĩ nhiều, Tiểu Liên là đứa bé ngoan, tôi giải thích một chút với con bé sẽ không có việc gì.”

Long Trạm trầm mặt đứng lên, tiên phong đi ra ngoài, nếu không có sự kiện buổi sáng chảy máu mũi đó, nhịp bước ấy, khí thế ấy, vừa nhìn chính là một nhân vật, có điều một luồng máu mũi dài kia, suy cho cùng vẫn phá hỏng ấn tượng đầu tiên.

Quán cơm tại trấn Nam Đường rất nhiều, có điều gần nhà họ Triển cũng là mấy nhà đó, mọi người đều là người quen, biết nhau, bố Triển Tiểu Liên hỏi từng nhà, là hỏi được.

Lúc đi vào, Triển Tiểu Liên và mẹ cô đang ăn khí thế ngất trời. Trong quán cơm mở hệ thống sưởi hơi, nhiệt độ rất cao, Triển Tiểu Liên vừa mới uống một bát canh thịt cừu, cởi áo lông vũ, ăn mà khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tóc mái hơi ướt mồ hôi, có mấy lọn áp vào trên trán, tóc dài đến bả vai, mắt vừa lớn vừa tròn, nhấp nháy nhấp nháy nhìn vô cùng đáng yêu, nghe thấy tiếng bố cô ngẩng đầu, trong miệng đang ngậm một quả trứng cút cướp trong bát mẹ cô, bị phỏng kêu loạn “au au au”, chính là không nỡ nhổ ra: “Bố, bố… Bỏng chết con rồi!”

Bố Triển Tiểu Liên sốt ruột, để tay ngang khóe miệng cô, giục cô: “Nóng như thế con trái lại nhổ ra đi!”

Kết quả Triển Tiểu Liên cứ thế nuốt xuống, điểm này, cô thật sự là học theo Mục Hi, Mục Hi nói, đời người khó có được mấy lần ngon, đụng tới đồ ăn ngon, bỏng chết cay chết chua chết, kiên quyết không mở miệng.

Long Trạm vốn còn đứng phía sau bố Triển Tiểu Liên vẻ mặt nghiêm túc đứng đắn, nhìn khuôn mặt cô, thật bất hạnh lại lần nữa chảy máu mũi, Triển Tiểu Liên chỉ để ý nói chuyện với bố cô, không nhìn thấy, kết quả mẹ cô vừa ngẩng đầu là thấy, không vui hỏi, “Tôi bảo, cậu còn trẻ mà làm sao thế này?”

Bố Triển Tiểu Liên vừa nhìn sốt ruột, trán tỏa ra mồ hôi, vội vàng nói với mẹ nói với Triển Tiểu Liên và cô: “Tiểu Liên, vị này là Long Trạm, là bạn của bố, bởi vì nguyên nhân thủy thổ, cậu ấy gần đây thượng hỏa nghiêm trọng, động một chút là chảy máu mũi, nhiệt độ chỗ này còn cao như vậy, cho nên sẽ bất giác chảy máu mũi, hai người thông cảm một chút ha.”

Mẹ Triển Tiểu Liên nửa tin nửa ngờ, Triển Tiểu Liên chỉ liếc xéo bọn họ một cái, không nói chuyện.

Bởi vì thoáng cái thêm bốn người, bố Triển Tiểu Liên xin một phòng, một nhóm người ngồi xuống, Triển Tiểu Liên tùy tiện chọn vị trí ngồi xuống, trong tay còn đang bê canh thịt cừu cô chưa ăn xong, sau khi ngồi xuống tiếp tục khêu mì bên trong ăn. Long Trạm bóp mũi, kiên quyết muốn ngồi bên cạnh Triển Tiểu Liên, miệng nói vô cùng dễ nghe, nói là xin lỗi, kết quả, chỉ một động tác vén tóc của Triển Tiểu Liên, máu mũi của Long Trạm liền nhỏ xuống tựa như vòi nước không đóng.

Triển Tiểu Liên yên lặng bưng bát lên, chen vào giữa vị trí bố và mẹ cô, người này quá buồn nôn, ngồi bên cạnh cô chảy nhiều máu mũi như vậy, cô còn có thể nuốt trôi cơm ư?

Ánh mắt Long Trạm cứ đuổi theo Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên từ bên cạnh anh bưng bát dời tổ, nét mặt Long Trạm nhìn thật giống như là khoét miếng thịt từ trên người anh, nhìn là vô cùng đau, chính Triển Tiểu Liên cũng nhịn không được run cầm cập, lén lút kéo kéo tay áo bố cô: “Bố, người bạn tên Long Trạm này của bố, có phải yêu con hay không vậy? Vẻ mặt của anh ta nhìn sao lại buồn nôn như thế chứ?”

Bố Triển Tiểu Liên vỗ một cái trên lưng cô, “Nói mò cái gì vậy? Có nói khách như thế à?”

Triển Tiểu Liên cũng cảm thấy mình không lễ phép, le lưỡi, kết quả, chỉ một động tác này, máu mũi Long Trạm bên kia lại bắt đầu phun ra.

Anh cả đang phun máu mũi, trên khuôn mặt hai anh em khác ngoại trừ mất mặt vẫn là mất mặt, đều ngồi cách anh rất xa, sau đó người nào người nấy cười híp mắt lôi kéo làm quen Triển Tiểu Liên, người đàn ông văn nhã đeo kính chủ động giới thiệu bản thân: “Tiểu Liên, anh tên là Long Cốc, ở nhà đứng hàng thứ hai, nên em có thể gọi anh…”

“Chào chú hai.” Triển Tiểu Liên lập tức lễ phép chủ động gọi một tiếng, so sánh thì, Triển Tiểu Liên tiềm thức cảm thấy đàn ông đeo kính đều khá nho nhã, đàn ông loại hình này phần lớn có tố chất, giữ phép, nếu phạm sai lầm cũng sẽ không tức giận, sẽ chậm rãi nói lý lẽ với người ta, cho nên, ấn tượng của Triển Tiểu Liên đối với Long Cốc rất tốt.

Tiếng nói Triển Tiểu Liên vừa dứt, mặt Long Cốc lập tức hóa đá, nửa ngày, anh giơ tay lên sờ sờ mặt mình, vẻ mặt bi thương hỏi bố cô: “Chú, tôi thoạt nhìn già như vậy?”

Bố Triển Tiểu Liên đối với trạng thái hỗn loạn này cũng không biết nói gì, bây giờ hoàn toàn khác dự liệu lúc trước của ông, mấy đứa nhỏ này không một ai trong phạm vi dự liệu của ông, ông đưa tay lau mồ hôi: “Ừm Long Cốc à, Tiểu Liên đây là phân không rõ, phân không rõ thôi.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe mình gọi sai, cũng không dám lên tiếng, sớm biết nghe người ta nói xong đã.

Phải nói ba anh em nhìn lại bình thường nhất chính là người thứ ba, Long Yến mới từ nước ngoài về, bây giờ ở ngay Bãi Yến, nghe nói việc làm coi như đứng đắn, bố Triển Tiểu Liên chỉ biết hình như là làm vệ sĩ cho người khác, mặc dù bố cô cảm thấy Long Yến làm vệ sĩ cho ai cũng uất ức, có điều đứa nhỏ người ta tự lựa chọn, bố cô một người ngoài cũng không tiện nói gì.

Long Trạm Long Cốc bá đạo cướp biểu hiện, kết quả liên tiếp bị thất bại, Long Yến bị chèn ép cuối cùng có cơ hội lên tiếng: “Tiểu Liên hiện giờ học ở đại học Bãi Yến? Học chuyên ngành gì?”

Triển Tiểu Liên gật đầu: “Vâng, năm nhất, học khoa tiếng Anh, là bố tôi chọn giúp tôi.”

Long Yến gật đầu: “Khoa tiếng Anh rất tốt, chú chọn đúng chuyên ngành rồi. Tiểu Liên sau này có thể đi nước ngoài chơi đùa, như thế cũng không cần vì giao tiếp ngôn ngữ có trở ngại đụng phải phiền phức, mời phiên dịch còn không có riêng tư cá nhân.”

Triển Tiểu Liên chặc lưỡi: “Đi nước ngoài hả? Vậy phải bao nhiêu tiền chứ? Vẫn là quên đi, tôi thấy tôi có thể kiếm được tiền chơi khắp trong nước cũng không tệ rồi.”

Ba anh em nhà họ Long đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía bố Triển Tiểu Liên, bố cô bị bọn họ nhìn đến da đầu ngứa ngáy: “Tiểu Liên là đứa bé ngoan, chưa bao giờ tiêu xài phung phí. Một đứa bé cần nhiều tiền như vậy làm gì? Trẻ con nhỏ không thể nuông chiều làm hư hỏng. Tiểu Liên con nói có đúng không?”

Triển Tiểu Liên gật đầu, ngắm đến mức mẹ cô hơi đen mặt, vội vàng nói: “Tôi yêu cầu không cao, đủ dùng là được. Vả lại, tôi cũng không muốn đi nước ngoài, đi có gì hay chứ? Tôi không có dã tâm.”

Ba anh em nhà họ Long đều tự nhìn nhau, Long Trạm tỏ thái độ: “Tiểu Liên của chúng ta thực sự là đứa bé ngoan hiểu chuyện, chúng ta sau khi quay về cũng phải dạy dỗ nữ sinh như vậy, học tập Tiểu Liên của chúng ta.”

Triển Tiểu Liên ngẩng đầu nghiêng nhìn Long Trạm, phát hiện anh dùng một cái khăn lông trắng che chỗ đổ máu mũi trên mũi, suy nghĩ, Triển Tiểu Liên đột nhiên ngoái đầu hỏi bố cô: “Đúng rồi bố, vậy con nên gọi khách là gì vậy?”

Bố Triển Tiểu Liên liếc nhìn ba anh em nhà họ Long mãn nhãn mong đợi, nói: “Bọn họ gọi bố là chú, con nói con phải gọi là gì?” Sau đó bố cô chỉ vào Long Trạm nói với cô: “Vị này là anh cả,” ngón tay dời về phía Long Cốc thoạt nhìn văn văn nhã nhã và Long Yến nghiêm túc đứng đắn, nói: “Vị này là anh hai, vị này là anh ba.”

Triển Tiểu Liên mỗi lần nghe bố cô giới thiệu một tiếng lòng cô liền run một cái, luồng dự cảm xấu trong lòng kia càng ngày càng mạnh, cô nâng mắt lên, lần lượt quan sát ba người, sau đó cúi đầu, không nói tiếng nào.

Bố Triển Tiểu Liên khó hiểu đẩy đẩy cô: “Tiểu Liên, sao không gọi anh?”

Triển Tiểu Liên cúi đầu, chính là không hé răng, nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Bố, con muốn về nhà trước.”

Mẹ Triển Tiểu Liên chính là không có thiện cảm với ba anh em nhà họ Long, cũng đứng lên theo nói câu: “Như vậy đi, tôi với Tiểu Liên đi về trước, mấy người từ từ ăn đi. Tiểu Liên, mình đi trước.”

Triển Tiểu Liên đi theo đằng sau mẹ cô, đã không chào ba anh em nhà họ Long cũng không chào bố cô, đi theo đằng sau mẹ cô ra ngoài.

Bố Triển Tiểu Liên ngơ ngác ngồi tại chỗ, ông sao lại cảm thấy từ ban nãy đến bây giờ, thái độ của Tiểu Liên đối với ông chính là không nóng không lạnh? Sẽ không là vì ba anh em này, ông đắc tội con gái mình chứ? Trái tim bố cô thực sự là rất lạnh rất lạnh.

Lúc Triển Tiểu Liên ra khỏi quán cơm nhỏ còn quay đầu lại liếc mắt nhìn phía bên trong, sắc mặt không có chút ý cười nào, trong lòng có một bụng lời muốn nói với bố cô, mẹ cô ở đằng trước quay đầu vẫy tay với Triển Tiểu Liên: “Tiểu Liên đi sao lại chậm như vậy? Có phải ăn no quá hay không?”

Triển Tiểu Liên cười cười với mẹ cô, “Chắc vậy, không muốn động đậy nữa.”

“Con nhưng đừng hy vọng mẹ cõng được con, mau mau, trở về nghỉ ngơi đi.” Mẹ Triển Tiểu Liên kéo tay cô đi về phía nhà, Triển Tiểu Liên vừa nghe, suýt nữa xù lông: “Mẹ, con nếu ăn rồi lại ngủ, vậy con béo thế nào chứ?”

Mẹ Triển Tiểu Liên không cảm thấy con gái béo chút nào, “Béo cái gì mà béo? Cho dù béo, Tiểu Liên của chúng ta cũng là béo đáng yêu. Mẹ nói cho con biết, con nhưng đừng giống Miêu Hồng Hoa cả ngày đòi giảm béo, con xem xem con bé giảm, cái eo ấy dường như bóp một cái là gãy.”

Nhắc tới Miêu Hồng Hoa, Triển Tiểu Liên liền muốn hộc máu, Miêu Hồng Hoa kia từ sau khi lên trung cấp, dáng người nhỏ nhắn ấy thật đúng là càng lúc càng thon thả, eo cũng bé, nghe nói là đặc biệt giảm béo, còn đi tập hình thể gì gì đó, dù sao Miêu Hồng Hoa sau khi lên trung cấp hằng năm trở lại trấn Nam Đường, đều sẽ hấp dẫn ánh mắt nam thanh niên đã lẫn chưa kết hôn, Triển Tiểu Liên thật là hết sức hâm mộ, mẹ cô còn lấy giọng điệu ghét bỏ người ta nói, Triển Tiểu Liên cũng muốn hộc máu, cô cũng muốn eo thon nhỏ bóp một cái là gãy. Cúi đầu nhìn nhìn một vòng thùng nước nhỏ của mình, Triển Tiểu Liên cảm thấy trong thời gian ngắn chắc chắn không thể nào gầy đi, giảm béo đối với cô mà nói tuyệt đối là một chiến tranh trường kỳ.

Đến cửa nhà, mẹ Triển Tiểu Liên mở cửa đi vào, chưa được một lát bố mẹ An Lý Mộc qua đây gõ cửa, mẹ cô chào hỏi bọn họ đi vào, quan hệ hai nhà theo hai đứa con đối xử khi thì tốt khi thì không tốt cũng chậm rãi điều hòa, ít nhất gặp mặt cũng có thể nói đôi lời.

Mẹ Triển Tiểu Liên nhìn ra bố mẹ An Lý Mộc hình như có lời nói với bọn họ, liền đuổi Triển Tiểu Liên lên lầu, Triển Tiểu Liên vốn là đang dựng thẳng lỗ tai muốn nghe một chút bố mẹ anh có phải nói nói chuyện anh Đầu Gỗ hay không, kết quả bị mẹ cô đuổi lên lầu, tỏ vẻ rất mất hứng. Triển Tiểu Liên ở trong phòng mình nghe bên ngoài, hình như nghe được tiếng mẹ anh, âm thanh ấy không ồn ào lớn giọng giống bình thường, mà là kìm nén tiếng khóc nói với mẹ cô cái gì, mẹ cô thỉnh thoảng lại đáp một hai câu, có điều bởi vì cách quá xa, Triển Tiểu Liên nghe không rõ, cô duy nhất nghe rõ hoặc là nói là xác định, chính là bố mẹ anh đang khóc đối diện mẹ cô, Triển Tiểu Liên rất muốn ra ngoài hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, theo Triển Tiểu Liên biết, An Lý Mộc đã đi làm, hơn nữa, cô với Yến Hồi đã đạt được chung nhận thức, tin tưởng Yến Hồi không thể nào lại đi xử An Lý Mộc, cho nên, chắc chắn không phải An Lý Mộc lại xảy ra chuyện gì.

Triển Tiểu Liên không đi xuống, hai người bậc trên đang khóc, cô đi xuống coi là gì? Cho nên, Triển Tiểu Liên vẫn nhịn đến khi bọn họ đi về mới chạy xuống truy vấn mẹ cô: “Mẹ, chú thím qua đây làm gì vậy?”

Vành mắt mẹ cô vẫn còn đỏ, bà đưa tay lau nước mắt nói: “Bác sĩ nói chân anh Đầu Gỗ của con chữa được, chú thím con muốn chữa, nhưng mà phí phẫu thuật cần bốn năm trăm nghìn, đây vẫn là thời bảo thủ, bây giờ nhà ai có thể một lần lấy ra nhiều tiền như vậy? Cho nên, chú thím con qua đây vay tiền…”

Triển Tiểu Liên nghe xong sửng sốt, vội vàng truy hỏi: “Mẹ, vậy mẹ cho vay không?”

Mẹ Triển Tiểu Liên lau nước mũi, nói: “Tiểu Liên, thời đại này tiền đâu có dễ vay như vậy? Thân thích nhà mình có cho vay hay không còn phải đắn đo đắn đo, huống chi là người ngoài? Bốn năm trăm nghìn cơ đấy, ai dám cho vay? Nếu cho vay thật, đến khi nào mới có thể trả hết? Mẹ bảo chờ bố con về hỏi xem.”

Triển Tiểu Liên thiếu chút nữa giậm chân: “Mẹ, anh Đầu Gỗ của con cũng đã như vậy, mẹ sao còn nhẫn tâm không cho vay chứ? Chú thím cũng nói là vay, cũng không phải quỵt của mẹ!”

Mẹ Triển Tiểu Liên vẻ mặt bất đắc dĩ: “Thế nên mẹ mới nói chờ bố con về hỏi xem mà, vay tiền đây là việc lớn, một mình mẹ sao có thể quyết định?”

Triển Tiểu Liên mím môi, đột nhiên vươn tay đòi tiền mẹ cô: “Mẹ, mẹ trả năm mươi nghìn đồng thưởng thi diễn thuyết tiếng Anh con tham gia lần trước cho con! Con cũng lớn như vậy rồi, sao còn chưa có quyền lợi tự do chi phối tiền của mình? Với cả chỗ học bổng đó của con, đều phải cho con hết!”

Mẹ Triển Tiểu Liên đẩy tay cô ra: “Con đứa nhỏ này, đấy là tiền mẹ giữ cho con, con còn muốn đụng vào khoản tiền ấy à? Mẹ cũng gửi ngân hàng cho con rồi! Cũng đã nói chờ bố con về thương lượng, con gấp cái gì vậy?”

Triển Tiểu Liên mặc kệ, chỉ đòi tiền thưởng của mình, “Con mặc kệ, tiền của con thì phải trả con, mẹ với bố con nếu không cho con tiền, con sẽ không đi học nữa, con cả ngày ỳ ở nhà đòi tiền…”

Mẹ Triển Tiểu Liên nghe cô càng nói càng vô lý, vỗ bàn tay qua: “Con yên tĩnh chút, cũng lớn như vậy rồi còn như đứa trẻ con, chờ bố con về hẵng nói, con có mè nheo với mẹ nữa mẹ cũng không cho con xu nào.”

Triển Tiểu Liên vừa nghe có hi vọng, cũng không nói nữa.

Lúc bố Triển Tiểu Liên trở lại là một mình, mẹ cô nhìn nhìn phía sau ông: “Người đâu?”

Bố Triển Tiểu Liên ngồi xuống sô pha, trên người còn có mùi rượu, đáp một câu: “Về khách sạn trước rồi. Đều là người ở quen nơi sang trọng, cũng làm khó bọn họ đến đây chịu tội.”

Triển Tiểu Liên thúc giục bên cạnh mẹ cô: “Mẹ, mẹ, chú thím…”

Mẹ Triển Tiểu Liên đành phải ngồi đối diện bố cô nói một lần chuyện bố mẹ An Lý Mộc qua đây vay tiền, bố cô trầm mặc, hỏi: “Bọn họ vay bao nhiêu?”

Mẹ Triển Tiểu Liên bất đắc dĩ nói: “Chưa nói, dù sao nghe bọn họ kể chỉ phí phẫu thuật chính là bốn năm trăm nghìn, thân thích bạn bè cũng vay hết mới vừa góp đủ tám mươi nghìn, cách bốn trăm nghìn xa đấy, tiền này muốn gom cũng khó.”

Triển Tiểu Liên lập tức ngồi bên cạnh bố cô, duỗi cổ nói với bố cô: “Bố, con không phải có năm mươi nghìn à? Tính một phần của con đi.”

Bố Triển Tiểu Liên lườm cô một cái: “Con đấy là học phí và tiền sinh hoạt bốn năm đại học của con.”

Triển Tiểu Liên kêu gào: “Đấy là tiền của con, học phí của con mới bao nhiêu tiền một năm chứ? Học bổng của con đã đủ rồi, với lại, chỗ tiền kia của con để cũng không dùng, chút lãi ngân hàng như thế đủ làm gì? Cho anh Đầu Gỗ vay làm phẫu thuật chỗ nào không tốt? Người lớn thực sự là không có tình người, rõ ràng có tiền cũng không cho vay…”

Đây chính là khác biệt ý nghĩ của người lớn với ý nghĩ trẻ con, tiền không phải những thứ khác, đấy là thứ phụ huynh từng xu từng xu vất vả cần cù lao động có được, đúng như mẹ Triển Tiểu Liên nói, anh em nhà mình vay tiền còn phải xem khả năng có thể tiếp nhận của mỗi nhà, còn phải xem nhân phẩm quan hệ đối phương rốt cuộc có thể cho vay hay không, huống chi nhà hai bọn họ chỉ là hàng xóm? Ý bố cô là cho vay ba mươi nghìn, vượt quá con số này chắc chắn không được, trong tay bố cô có tiền, nhưng ông biết, người sở hữu số tiền kia không phải ông, cho nên ông không thể nào cầm tiền của người khác làm việc thiện, ông không có năng lực đó cũng không có quyền lực đó.

Triển Tiểu Liên vừa nghe bố cô nói cho vay ba mươi nghìn, tính toán tiền, cộng vào mới một trăm mười nghìn, vậy vẫn không được, Triển Tiểu Liên ỳ trước mặt bố cô, đòi bố cô tiền thưởng và học bổng của cô, bố cô hỏi cô: “Con là định đem số tiền này đều cho anh Đầu Gỗ của con vay?”

Triển Tiểu Liên gật đầu: “Đúng vậy.”

Bố Triển Tiểu Liên không đồng ý, kiên quyết không đồng ý, cô lập tức nổi giận, cô đứng dậy, bố cô ngồi trên sô pha ngửa đầu nhìn cô, trong lòng nghĩ đứa nhỏ này hôm nay rốt cuộc làm sao, cũng không khách khí nói chuyện với mình, mấu chốt là thái độ có chút vấn đề, “Tiểu Liên?”

Triển Tiểu Liên nói với bố cô câu: “Bố, bố vào phòng con với con, con có lời hỏi bố.”

Trong lòng bố Triển Tiểu Liên còn kỳ lạ gần chết, có lời gì còn phải tránh mẹ cô chứ? Có điều thấy con gái hôm nay đối với ông đều không nóng không lạnh, bố cô vẫn theo chân cô lên lầu.

Hai bố con vào phòng Triển Tiểu Liên xong, bố cô ngồi trên giường cô, cô chuyển ghế máy tính qua, ngồi xuống đối diện bố cô, hạ thấp giọng hỏi: “Bố, bố có lời gì muốn nói với con không?”

Bố Triển Tiểu Liên kỳ lạ nhìn cô: “Nói cái gì?”

Triển Tiểu Liên mở to hai mắt: “Hỏi bố mà.”

Bố Triển Tiểu Liên lại càng kỳ lạ: “Mình không phải đang nói chuyện tiền thưởng của con à?”

Khuôn mặt Triển Tiểu Liên liền hơi lạnh, “Bố, chúng ta trước không nói chuyện tiền thưởng, con chỉ hỏi bố một câu, ba người anh kia là thế nào?”

Bố Triển Tiểu Liên sửng sốt, ông nhìn chằm chằm cô thẳng tắp, trong tim đập “thùng thùng” như trống lẫy, một lúc lâu mới hỏi lại: “Ba người anh làm sao?” Bố cô không ngờ con gái nhỏ nhạy cảm như vậy, chỉ nửa ngày, vậy mà đã phát hiện không hợp lý, trán bố cô cũng đổ chút mồ hôi.

Triển Tiểu Liên vô cùng phẫn nộ nhìn bố cô: “Bố, bố còn muốn gạt con?!”

Bố Triển Tiểu Liên mở to hai mắt: “Tiểu, Tiểu Liên… Con đừng như vậy, nghe bố nói…”

Triển Tiểu Liên vừa nghe bộ dạng ngập ngừng ấp úng do do dự dự của bố cô, lập tức nổi cơn tam bành: “Con nghe cái gì mà nghe? Bố còn không biết xấu hổ nói à bố? Bố là bố con, bố bảo bố làm sao không làm con thất vọng? Uổng con còn sùng bái bố thích bố như vậy, bố, bố thực sự là quá làm cho con thất vọng!”

Bố Triển Tiểu Liên vội vàng đứng dậy, vươn tay đỡ vai cô: “Tiểu Liên, con nghe bố nói, đây là có nguyên nhân…”

“Bố được rồi!” Triển Tiểu Liên đưa tay lau nước mắt, giọng nghẹn ngào nói: “Bố không làm mẹ con thất vọng ư?”

Bố Triển Tiểu Liên lau mồ hôi trán, không dám nhìn mắt cô, nửa ngày mới nói: “Việc này… Tiểu Liên, con đừng giận, mẹ con biết…”

“Cái gì?!” Triển Tiểu Liên vẫn còn vương nước mắt, vẻ mặt không dám tin tưởng: “Mẹ con biết? Mẹ con vậy mà biết?” Triển Tiểu Liên thế nào cũng không ngờ, mẹ cô người cá tính như vậy, lại có thể làm thinh được.

Trên người bố Triển Tiểu Liên đều bị mồ hôi làm ướt, “Tiểu Liên, con đừng tức giận như vậy, trong lòng bố, con vĩnh viễn đều là con gái tốt của bố…”

“Bố!” Triển Tiểu Liên khóc lớn “oa oa” bất bình thay mẹ cô: “Bố là đồ đạo đức giả! Tiểu nhân! Con còn tưởng rằng bố và mẹ con là vợ chồng mẫu mực, con còn tưởng rằng toàn thế giới hai người là bố mẹ tốt nhất, thế nhưng bây giờ… Bố, bố thật là làm cho con thành một câu chuyện cười, bố có con riêng bên ngoài, vậy mà không đếm xỉa mẹ con không đếm xỉa ý nghĩ và cảm thụ của con, liền mang con riêng của bố về nhà, còn ngay trước mặt mẹ con bảo con gọi anh…”

Bố Triển Tiểu Liên : “Ha?!”

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s