Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 93 – Nhà có khách quý
Triển Tiểu Liên theo người đó đi qua, quả nhiên ở phòng ăn nhìn thấy cầm thú Yến đang gác chân trên bàn ăn gì đó, bên cạnh đứng một người đẹp bưng khay, trong khay đặt cốc không và đồ ăn còn lại. Rõ ràng là sảnh tiệc đứng trong khách sạn, kết quả gã kia còn đòi người hầu hạ.
Thấy Triển Tiểu Liên đi vào, Yến Hồi giơ móng vẫy vẫy cô: “A nhóc béo, động tác này cũng thật đủ chậm, không biết gia chờ cưng đã nửa ngày? Lại đây ăn cái gì, uống cái này.”
Triển Tiểu Liên cầm chai thuốc nhỏ lên, thì ra là thuốc tránh thai, cô thuận tay đổ ra hai viên, ném thẳng vào miệng nhai, sau đó nhét cái chai vào miệng túi mình: “Cho tôi đi? Dù sao lão ngài uống cũng không tránh thai.”
Yến Hồi ăn miếng đồ ăn cuối cùng, người đẹp kia lập tức đưa lên khăn mặt cho hắn, Yến Hồi vừa lau tay, vừa hỏi: “Nhóc béo, thứ xăm trên chân thấy rồi? Gia chọn, không tệ chứ?”
Triển Tiểu Liên tìm vị trí cách Yến Hồi xa nhất, để túi xuống, sau đó đi lấy đồ ăn, đặt đồ ăn đã chọn lên bàn, kết quả, chờ sau khi cô lấy sữa chua quay lại, phát hiện đã có người bưng đồ ăn của cô đến bên cạnh Yến Hồi, không có cách nào, Triển Tiểu Liên đành tự mình chuyển chỗ qua ngồi.
Yến Hồi ăn xong rồi, cũng ăn no rồi, Triển Tiểu Liên ăn dưới mí mắt hắn, hắn liền muốn bắt nạt, lúc thì đá cô một cái, lúc thì kéo tóc cô xuống, mặt Triển Tiểu Liên cũng đen thành than củi rồi, có bắt nạt người ta như vậy sao? Triển Tiểu Liên gian nan ăn xong bữa sáng, đứng lên liền chạy lấy người, kết quả vừa bước ra một bước, đã bị Yến Hồi nắm mấy sợi tóc kéo lại, Triển Tiểu Liên hận, thật sự muốn cầm dao đâm chết hắn.
Yến Hồi ôm Triển Tiểu Liên, đè Triển Tiểu Liên suýt nữa thở không nổi, Triển Tiểu Liên ra sức muốn xốc hắn xuống, có điều đều lấy thất bại mà kết thúc, Triển Tiểu Liên bất đắc dĩ nói: “Gia, tôi đang lớn, lão ngài vẫn đè như thế, tôi khi nào mới có thể cao lên chứ? Xương cốt đều bị đè dị dạng rồi!”
Kết quả, Yến Hồi gã kia nói thẳng câu: “Gia không chê cưng.”
Triển Tiểu Liên thật lòng cảm thấy cô vẫn là đừng giao tiếp với thứ này tốt hơn, tức cũng có thể tức chết.
Trở lại phòng, Triển Tiểu Liên thương lượng với Yến Hồi: “Gia, tuy đại học lên lớp đúng giờ hay không gì đó không quan trọng, có điều tiết học buổi chiều ấy của tôi nhất định phải đi, giáo viên bọn tôi sẽ điểm danh, nếu không đi học kỳ này học phần của tôi sẽ mất.”
“Vậy à?” Yến Hồi bóp mặt Triển Tiểu Liên: “Gia buổi chiều đi, gia đi rồi, cưng có thể trở về. Đúng rồi,” Yến Hồi kéo Triển Tiểu Liên đương không khí trầm lặng đi về phía sô pha lại, “Mỗi tuần đi Thanh Thành một lần, đừng để gia chờ quá lâu.”
Triển Tiểu Liên: “… !” Mở to mắt nhìn Yến Hồi: “Gia, không phải chứ? Một tuần đi một lần? Vậy tôi khỏi về nhà? Mẹ tôi nếu lâu lâu không nhìn thấy tôi, bà có thể tới tận trường tìm tôi, nếu để mẹ tôi phát hiện tôi…” Triển Tiểu Liên nghĩ nghĩ cách dùng từ, mới nói: “Nếu phát hiện tôi ở bên ngoài đi ngủ theo chu kỳ với một người đàn ông trên xã hội, còn không lấy dao chém chết tôi?”
Yến Hồi ngồi xuống sô pha, “bộp bộp” hai cái, chân gác chéo trên bàn, hai cái cẳng dài lắc lư, “Nhóc béo, cưng xác định muốn gia giúp cưng giải quyết vấn đề về gia đình cưng?”
“Mẹ mày…” Triển Tiểu Liên nhịn nhịn, mới nói: “Được rồi được rồi, gia, tôi sợ ngài được rồi chứ? Mỗi tuần một lần phải không? Tôi đi, tôi đi còn không được sao? Có điều, đây chung quy có một kỳ hạn chứ? Giả dụ đi, tôi cũng không thể lúc thi cũng đi chứ? Tôi cũng không thể lúc ăn tết cũng đi chứ? Còn cái nữa chính là tôi chung quy có lúc có việc chứ? Nghỉ hè bố tôi muốn đưa tôi đi chơi, tôi với bạn học tôi đi du lịch, tôi không thể một chút tự do cũng không có chứ?” Triển Tiểu Liên nói xong, ngồi xuống bên cạnh Yến Hồi, vươn cái tay nhỏ, ôm cánh tay Yến Hồi, còn nhích nhích mông gần phía hắn, thật ra chính là tỏ vẻ lấy lòng Yến Hồi: “Gia, tôi biết lão ngài vô cùng dịu dàng vô cùng săn sóc phụ nữ, thực ra tôi cũng luyến tiếc gia ngài mà, chẳng qua là con người luôn có lúc bất đắc dĩ, ngài nói đúng hay không?”
Thân thể Yến Hồi bị Triển Tiểu Liên đẩy lắc lắc lư lư, trên mặt treo một nụ cười tà, ánh mắt dừng trên khuôn mặt Triển Tiểu Liên, biểu cảm bởi vì cười mà có vẻ khó lường. Triển Tiểu Liên cố ý phồng cái miệng nhỏ, trợn tròn mắt, mặt búp bê cảm giác tràn đầy hân hoan lắc qua lắc lại trước mặt Yến Hồi, miệng còn phối hợp kêu gào: “Gia, gia, ngài nhìn tôi, nhìn tôi nhìn tôi…”
Một lúc lâu, Yến Hồi giễu cợt một tiếng: “Nhóc béo, giả vờ đáng yêu thật đáng xấu hổ.”
Trán Triển Tiểu Liên toát ra gân xanh chữ thập, “Mẹ mày!” Trong sách nói đàn ông thích phụ nữ làm nũng, thích phụ nữ thỉnh thoảng giả bộ đáng yêu, sao đến hắn đây lại không hữu hiệu? Cô không phải giả bộ đáng yêu vô ích nửa ngày ư! Khuôn mặt nhỏ vừa rồi còn chu chu đáng yêu của Triển Tiểu Liên, trong nháy mắt đã cúi rũ xuống, tức giận ngồi, tay vốn ôm Yến Hồi cũng thả xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn ấy vừa nhìn chính là rất không vui.
Yến Hồi hơi nâng nâng tròng mắt, liếc cô một cái, sau đó không chút để ý nói câu: “Cũng không phải là không thể được.”
Triển Tiểu Liên lập tức tinh thần phấn chấn: “Thật sự? Tôi biết gia tốt nhất.”
Kết quả, Yến Hồi lại bỏ thêm một câu: “Phải xem cưng mỗi lần làm sao dỗ gia vui vẻ.”
Triển Tiểu Liên mở to mắt: “Mỗi lần?”
Yến Hồi liếc cô một cái, “Lần này gia vui vẻ, lần sau gia sẽ cho phép cưng có việc, nhưng mà đừng được voi đòi tiên.”
Triển Tiểu Liên dựng thẳng ngón cái với Yến Hồi, “Gia, cảnh giới của lão rất cao, ngài đây là đòi chất lượng không đòi số lượng, bội phục bội phục.”
Yến Hồi vươn tay, trực tiếp đặt Triển Tiểu Liên tại bụng mình, “Biết thì tốt rồi, cho nên nhóc béo, nhớ sau này hầu hạ gia tận tâm chút, gia vui vẻ, cưng cũng vui vẻ, gia nếu không vui, gia làm cho cưng cũng vui không nổi. Đừng để gia tự mình đi tìm cưng, nếu như vậy…”
Triển Tiểu Liên bị Yến Hồi ấn nâng không nổi đầu, liền giơ lên một tay, tư thế cam đoan xin thề: “Tuyệt đối sẽ không! Gia, lão ngài cứ yên tâm đi, gia mỹ nam tuyệt thế như vậy, gặp gỡ ấy chính là may mắn của tôi, nếu không phải tình huống đặc thù, tôi chắc chắn sẽ không tìm cớ không đi gặp gia.”
Yến Hồi rất hài lòng, buông lỏng tay, vừa định mở miệng nói chuyện, đột nhiên phát hiện nhóc béo kia đang cởi quần hắn, Yến Hồi giương mắt mà nhìn: “Nhóc béo, cưng làm gì?”
Triển Tiểu Liên cởi một nửa dừng tay, ngẩng đầu nhìn Yến Hồi, đương nhiên nói: “Dỗ gia vui vẻ mà, bố tôi đã nói với tôi, tuần sau trong nhà có vị khách quan trọng tới, người ta còn là đặc biệt từ Tương Giang đến nhà chúng tôi, bố tôi bảo tôi về nhà đấy, tôi lần này dỗ gia vui vẻ, tôi tuần sau được về nhà nhé.”
Yến Hồi: “…” Đột nhiên nghĩ đến lúc ở trong phòng tắm tối qua, con nhóc này vẻ mặt hưng phấn ánh mắt hèn hạ ngồi xổm trước mặt hắn nhìn hồi lâu, sau đó nói xấu, lại nhìn khuôn mặt nhóc béo lần này, cắn môi, nhướng mày, trên mặt còn mang theo biểu cảm muốn cười lại gắng sức nhịn không bật cười, Yến Hồi lập tức cảm thấy lạnh run, vươn tay đè tay Triển Tiểu Liên lại, hất móng vuốt mập của cô ra, nói: “Cưng sang bên kia cho gia!” Nói xong, vươn tay kéo khóa kéo quần lên, còn tượng trưng dịch dịch sang bên cạnh, điệu bộ kéo khoảng cách với Triển Tiểu Liên.
Triển Tiểu Liên chớp chớp mắt, “ơ” một tiếng, bỗng nhiên bổ nhào tới quấn lấy Yến Hồi hỏi: “Vậy gia, lão ngài lần này có vui không vậy?”
Cô càng hỏi, Yến Hồi lại càng ghét bỏ, Yến Hồi càng ghét bỏ, Triển Tiểu Liên lại càng hỏi, kết quả hỏi hỏi, hứng trí của Yến đại gia đã tới rồi, một cái chớp mắt, Triển Tiểu Liên bị Yến Hồi đặt trên sô pha.
Thời tiết ấm dần, thế nhưng áo bông vẫn là vật không thể thiếu, đặc biệt thân thể không tốt giống như Triển Tiểu Liên, bố cô không cho cô cởi thừa một bộ quần áo, cách áo bông thật dày, Triển Tiểu Liên cũng không cảm thấy khó chịu thế nào, nhưng hết sức khinh thường với Yến Hồi loại hành vi tùy thời tùy chỗ động dục phát điên này, hắn là súc sinh là chó sao?
Yến Hồi sớm tinh mơ cũng không biết lại nổi điên cái gì, động tác vừa gấp lại thô lỗ, hai người làm ngay trên sô pha, Triển Tiểu Liên thật sự là đau muốn chết, bất luận nói như thế nào, tối hôm qua vừa mới bị phá trinh lần thứ hai, thân thể này còn chưa kịp phục hồi đã chịu đợt thứ hai, Triển Tiểu Liên trong khi hành động cắn trên bả vai Yến Hồi máu me đầm đìa.
Chờ sau khi gió ngưng mưa nghỉ, Triển Tiểu Liên ngửa mặt nằm thở dốc trên ghế sa lon, Yến Hồi xong việc liền đứng lên, đi thẳng phòng vệ sinh tắm rửa, Triển Tiểu Liên chậm rì rì ngồi dậy, cảm thấy lần này xong rồi, cô tám phần là ngay cả đường cũng đi không được.
Sô pha gặp hại, Triển Tiểu Liên trực tiếp cầm áo sơ mi Yến Hồi ném xuống đất lên lau sô pha, lau xong tiếp tục ném xuống đất, Yến Hồi từ phòng vệ sinh đi ra, thật ra mặc cái quần, không có mặc áo, trên đầu che một cái khăn lông lớn, chậm rì rì đi đến đối diện sô pha ngồi xuống, Triển Tiểu Liên lập tức đánh đòn phủ đầu: “Gia, tôi đau chết đi được, lão ngài nhưng ngàn vạn đừng sai tôi lau tóc cho ngài, nếu không tôi sẽ chết cho anh xem.”
Yến Hồi tự mình vừa bắt đầu lau tóc, vừa đáp câu: “Gia chê cưng bẩn.”
Triển Tiểu Liên khinh bỉ: “Vừa rồi anh sao không chê tôi bẩn? Nằm bò trên người tôi lăn qua lăn lại cái rắm à?”
Yến Hồi đương nhiên nói câu: “Chính là lăn qua lăn lại xong mới ngại bẩn.”
Triển Tiểu Liên đã biết, đây là ghét bỏ cô xong việc không tắm rửa, biến thái đáng chết, hắn chạy chiếm phòng vệ sinh trước, cô tắm rửa như thế nào? Hơn nữa, đau cũng đau muốn chết, cô căn bản là không muốn động đậy. Triển Tiểu Liên kì kèo một lát, nghĩ đến trường tắm rửa cũng phiền toái, vẫn là tắm tại đây xong hẵng đi, chậm rì rì đứng dậy, nhích về phía phòng vệ sinh.
Yến Hồi ngẩng đầu nhìn cô một cái, đột nhiên mở miệng: “Nhóc béo, cưng đấy là đang luyện heo đi đường?”
Triển Tiểu Liên lười phản ứng hắn: “Còn không phải thể năng thiên phú dị bẩm kinh người của gia tạo thành? Nếu thêm mấy lần như vậy, gia chém một chân tôi luôn là được.”
Yến Hồi nghe hiểu, hèn chi vừa rồi phát hiện có máu.
Cửa phòng vệ sinh “răng rắc” bị Triển Tiểu Liên đụng vào, cô đứng nửa ngày bên trong sau đấy mới bắt đầu tắm, chờ tắm xong đi ra vừa nhìn, Yến Hồi đã không ở trong phòng, có điều cái bàn để một tuýp thuốc mỡ, Triển Tiểu Liên thò tay cầm lên nhìn nhìn, giễu cợt một tiếng, vươn tay ném vào thùng rác, bệnh thần kinh, làm bị thương lại mua tuýp thuốc mỡ, coi cô như phụ nữ ngốc dỗ dỗ là được phải không? Vả lại, thứ đồ chơi này nếu cầm vào ký túc xá bị người trong ký túc xá phát hiện, lại nói cho bố cô biết, ngày lành của cô chỉ sợ cũng thực sự đến cùng.
Thay xong quần áo, cầm túi chính mình mang tới, Triển Tiểu Liên đi ra cửa phòng, lần này bên ngoài không có người ngăn cản, Triển Tiểu Liên nói tiếng với người cạnh cửa: “Gia các anh nếu hỏi, cứ nói tôi đi về trước, tôi buổi chiều còn có tiết, sẽ không chờ.”
Người canh cạnh cửa chờ Triển Tiểu Liên đi rồi, lập tức đi tìm Yến Hồi, nói với Yến Hồi chuyện Triển Tiểu Liên đã đi, Yến Hồi phất phất tay: “Gia biết rồi, để cô ấy đi.”
Đồng nhi đứng đối diện Yến Hồi, đã đổi cách ăn mặc, quần áo không còn là loại phong cách bại lộ diêm dúa lòe loẹt đi theo bên cạnh Yến Hồi đó nữa, mà là giống như thiếu nữ trẻ tuổi diện mốt đầu đường cuối ngõ ngày nay, quần jean bốt cao cổ, kết hợp hợp lý trang sức cá tính, nếu như khuôn mặt khi đó quá mức kinh diễm, đi trên đường, nhìn tựa như cô nàng xinh xắn nhà bên cạnh.
Yến Hồi quan sát Đồng nhi, lập tức vỗ tay cười tà: “Đồng nhi quả nhiên là mỹ nhân, nhìn thế nào cũng là mỹ nhân, gia thích.”
“Đồng nhi còn tưởng gia sẽ không thích,” Nụ cười của Đồng nhi ít đi chút đẹp đẽ hút hồn, thêm phần dịu dàng, tựa như từng bị người ta huấn luyện, trang phục thế nào phối vẻ mặt thế nào và động tác thế nào, cô ta đi đến bên cạnh Yến Hồi, “Gia buổi chiều sẽ phải về Thanh Thành, gia nhưng đừng có mỹ nhân mới đã quên Đồng nhi, gia nhưng phải chờ tin tốt của Đồng nhi.”
Yến Hồi vươn tay véo véo mặt cô ta, tùy ý cười: “Đấy là đương nhiên. Đều chuẩn bị xong rồi?”
Đồng nhi gật đầu: “Gia cứ việc yên tâm, đều đã chuẩn bị xong, chỉ chờ nam chính lên sàn.”
Đồng nhi là một người phụ nữ cực kỳ tự tin với khuôn mặt đẹp của mình, xung quanh Yến Hồi, quả thật còn chưa xuất hiện người phụ nữ nào đẹp hơn Đồng nhi, Yến Hồi có một dạo đến đâu cũng thích mang theo Đồng nhi, đối xử với Đồng nhi và mấy nữ vệ sĩ khác lại có vẻ hết sức bất đồng, đây cũng là nguyên nhân mấy người Hồng Liên không thích Đồng nhi, phần lớn thời gian, Hồng Liên và mấy người phụ nữ khác đều kết hợp lại đối phó Đồng nhi, tất cả mọi người cho rằng Đồng nhi đối với Yến Hồi sẽ là một sự tồn tại đặc biệt, nhưng giờ đây, ngay cả Lôi Chấn đi theo Yến Hồi nhiều năm cũng không ngờ, Yến Hồi mà lại cam lòng đẩy Đồng nhi về phía người đàn ông khác.
Đồng nhi bị làm như quân cờ đẩy ra là chuyện chắc như đinh đóng cột, bản thân Đồng nhi cũng biết, Yến Hồi chưa từng làm chuyện hối hận, hắn đã quyết định, cho dù là thiên vương lão tử tới, cũng ngăn không được, vì thế, đây cũng là nguyên nhân Đồng nhi thản nhiên chấp nhận.
Yến Hồi lúc chiều bí mật trở về Thanh Thành, Đồng nhi ở lại Bãi Yến, lúc gần chiều tối Đồng nhi lái xe ra khỏi khách sạn, đỗ vùng phụ cận An Lý Mộc đi làm, kiểm tra thời gian làm việc và nghỉ ngơi của An Lý Mộc.
An Lý Mộc sau tết trở về đơn vị, không về không được, nếu không về, đơn vị chỉ sợ sẽ không có chỗ anh dừng chân, đơn vị mỗi năm đều sẽ vào vài người mới, hơn nữa người đứng sau mấy người mới này người này mạnh hơn người kia, mỗi một cây cải củ là một cái lỗ, vị trí cũ của An Lý Mộc cũng đã bị người khác thay thế, anh bây giờ trở về, làm là việc bàn giấy phần lớn người có thể thăng chức đều không muốn làm, cùng với một cảnh sát già sắp nghỉ hưu chờ lấy lương hưu, chỉnh lý và tổng hợp hồ sơ vụ án trước đây, bình thường cũng không có việc gì, phần lớn là một vài chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi, căn bản không có vụ án quan trọng lớn nào để làm. Tại vị trí công tác này, là một người đàn ông như An Lý Mộc, không khác gì bỏ đi.
Bố mẹ An Lý Mộc là một lòng một dạ muốn chữa khỏi chân của con trai, nhưng anh biết, công việc của mình nếu mất, thì cái gì cũng xong. Anh như bây giờ, nếu mất việc làm công chức, muốn tìm một công việc ổn định khác, căn bản không thể nào. Vì thế, anh sau tết đã kéo cái chân bị thương về đơn vị, cho dù là đọc một kho hồ sơ trống rỗng, dầu gì mỗi tháng còn có tiền lương cố định để cầm, nếu anh bây giờ mất việc về nhà dưỡng thương, đây mới là thê lương chân chính.
Trước tết An Lý Mộc cùng bố mẹ đi Thanh Thành, quả thật tìm được bác sĩ khoa chỉnh hình nước ngoài nổi tiếng đó, bởi vì chuyên gia qua đây đặc biệt hội chẩn cho một bệnh nhân, vì thế bệnh nhân giống như bố mẹ An Lý Mộc nhờ cậy cầu thầy ở trong đó, thời gian hội chẩn đều rất ngắn, chuyên gia kia nhìn phim X-quang An Lý Mộc chụp, nói bệnh nhân trẻ tuổi, hơn nữa phẫu thuật lúc trước đều rất thành công, cho nên, nếu tiến hành phẫu thuật lần thứ ba, tỷ lệ thành công hẳn là có năm mươi phần trăm, lúc được chuyên gia mời ra, mẹ An Lý Mộc vội vàng truy hỏi một câu: “Bác sĩ, nếu làm phẫu thuật này, phải cần bao nhiêu tiền?”
Phiên dịch phía sau chuyên gia thấy bọn họ đáng thương, liền giúp phiên dịch những lời này cho chuyên gia nghe, chuyên gia thuận miệng đáp câu: “Cần xấp xỉ khoảng bốn năm trăm nghìn.”
Trên đường về nhà bố mẹ An Lý Mộc đều đang vui mừng nói có thể chữa, cho dù đập nồi bán sắt cũng phải chữa khỏi cho chân con trai, nhưng trong lòng anh hiểu, nhà bọn họ căn bản không lấy ra được khoản tiền như vậy, đừng nói đập nồi bán sắt, cho dù là bán nhà của bọn họ, cũng nhiều lắm là mấy chục nghìn đồng, căn bản bán không ra tiền. Ai cũng không muốn tàn tật, đều muốn chính mình khỏe mạnh, nhưng An Lý Mộc cảm thấy vì chữa chân anh khiến bố mẹ ngay cả nhà cũng không còn, không đáng, anh tàn tật dù gì còn có thể đi đường, huống chi, xác suất năm mươi phần trăm ấy nếu thất bại, vậy nhà bọn họ sẽ hoàn toàn xong.
An Lý Mộc về đơn vị đi làm, ngày tháng cũng thực sự không dễ chịu, lãnh đạo rất có ý kiến với việc anh xin nghỉ nhiều ngày như vậy không đi làm, hơn nữa sự kiện bị thương chân của An Lý Mộc cuối cùng định tính là tai nạn xe cộ, không tính là tai nạn lao động, đơn vị lại càng không vừa lòng biểu hiện của anh. Lại càng không khéo chính là trong số người mới mới tới có một vị là thân thích của sở trưởng, vốn là tính đi khoa hồ sơ ung dung tự tại mấy năm lại đổi vị trí công tác, kết quả An Lý Mộc đột nhiên về đơn vị, lại nói như thế nào, An Lý Mộc cũng là có biên chế lý lịch kinh nghiệm hơn thân thích này, cũng không thể quang minh chính đại đá An Lý Mộc ra dùng người mới chứ? Vậy thân thích này cũng chỉ có thể đi làm cảnh sát phản ứng nhanh, đây là chế độ công tác hai mươi bốn giờ, cần ba ca, rất vất vả so với khoa hồ sơ, thân thích không hài lòng sở trường cũng không vui, hơn nữa đồng nghiệp quan hệ cũng không tệ ngày trước thấy An Lý Mộc cũng có chút lúng túng, An Lý Mộc vốn đã uất ức, bây giờ ngày càng trầm mặc.
Đồng nhi liên tiếp điều tra một tuần, phát hiện người tên là An Lý Mộc đó mỗi ngày vào đơn vị xong, cũng rất ít đi ra, lúc người khác buổi trưa đi nhà ăn ăn cơm anh không ra, chờ phần lớn người ăn sắp xong, anh mới khập khiễng đi ăn cơm.
Buông máy ảnh, Đồng nhi mở ảnh chụp trong máy ảnh ra, đều là cảnh xa, người cũng nhìn không rõ lắm, có điều nhìn tư thế bước đi và bóng lưng của anh, Đồng nhi liền cảm thấy có luồng hơi thở bi thương tràn ngập xung quanh anh. Đồng nhi biết hơn ai hết, An Lý Mộc, chẳng qua là một trong số vật hi sinh xuất hiện trong quá trình chơi của Yến gia, chỉ bởi vì anh có một bạn gái tên là Triển Tiểu Liên, cho nên, anh liền thành đạo cụ trò chơi vô tội nhất.
Triển Tiểu Liên về trường, đúng lúc bắt kịp tiết học buổi chiều, vào phòng học mông kề chỗ ngồi chưa được một phút, giáo viên bắt đầu điểm danh, Triển Tiểu Liên thở phào nhẹ nhõm cái “phù”, còn trong giờ học ra khỏi phòng học liền trực tiếp về ký túc xá, dù sao cũng đã điểm danh rồi.
Về ký túc xá nằm xuống, Triển Tiểu Liên cảm thấy cơ thể vẫn còn đau, tuyệt đối là đau đớn chết người, không thể nói ra không thể nhìn thấy, trong lòng Triển Tiểu Liên mắng Yến Hồi một vạn lần, sau đó nằm ngủ trên giường. Lại tỉnh, thuần túy là bị Mục Hi đập cửa đập đến tỉnh: “Băng Dính! Băng Dính! Cậu có đó không vậy?”
Triển Tiểu Liên ngọ ngoạy đi mở cửa, “Nhóc Ngốc cậu gọi hồn có phải không hả?”
Mục tiểu yêu tinh mở to đôi mắt yêu tinh của cô ấy chững chạc đàng hoàng nói: “Không mà, khụ khụ… Băng Dính, tớ là nói cho cậu chuyện sinh viên trao đổi…”
Triển Tiểu Liên muốn vặn đầu Mục Nhóc Ngốc xuống làm bóng đá: “Không phải nói bị cảm không tìm tớ à?”
“Khụ khụ,” Mục Hi ho hai tiếng, làm như không nghe thấy lời của Triển Tiểu Liên, tiếp tục bờ la bờ la nói: “Băng Dính, người hướng dẫn của bọn tớ nói trường chúng mình hằng năm đều có trao đổi sinh viên với một đại học rất tốt của Thụy Sĩ, có thể đi Thụy Sĩ học một năm nhá… Khụ khụ.”
Triển Tiểu Liên ngáp một cái: “Tớ không biết, lần đầu tiên nghe thấy, dù sao tớ cũng không trông ngóng, xuất ngoại bố tớ chắc chắn không đồng ý, chỗ xa nhất chính là Tương Giang, chỗ khác cũng đừng nghĩ.”
Mục Hi hít hít nước mũi, nói: “Băng Dính băng Dính, tớ đã hỏi giáo viên bọn tớ rồi, tớ có hi vọng đi đấy, vì tớ vẫn rất chăm chỉ, với lại tớ liên tục được học bổng, giáo viên bảo tớ học cho tốt tiếng Anh, đến năm hai cùng xin với mọi người, Băng Dính, tớ rất vui đấy, tớ nói không chừng là có thể xuất ngoại!”
Triển Tiểu Liên nằm trong chăn, nhìn Mục Hi vẻ mặt hưng phấn, nhịn không được hỏi một câu: “Nhóc Ngốc, vậy chú đẹp trai tính sao?”
“Ơ?” Mục Hi trợn đôi mắt cám dỗ của cô ấy, “Liên quan gì tới Lý Tấn Dương hả? Tớ bây giờ không liên quan tới anh ấy, bọn tớ là bạn tốt đấy.”
Triển Tiểu Liên trợn trắng mắt, giỏi lắm cái đồ bạn bè nhà cậu, có cái loại bạn bè mục đích rõ ràng như thế đó à? Loli chú đẹp trai cũng nuôi thời gian dài như vậy, mắt thấy dưa chín rơi xuống đất có thể ăn, kết quả cô nàng này vẫn còn chững chạc đàng hoàng nói với cô bạn bè cái gì, Triển Tiểu Liên vươn tay từ ổ chăn, chọc chọc trán Mục Hi: “Cậu cứ tiếp tục ngốc đi cậu.”
Mục Hi vẻ mặt tủi thân nhìn cô: “Tớ ngốc chỗ nào? Băng Dính cậu không được nói mò.”
Triển Tiểu Liên lười để ý cô ấy, chuyển đề tài: “Năm nay được học bổng hạng nào vậy? Bao nhiêu tiền?”
Mục Hi lập tức cao hứng bừng bừng nói: “Băng Dính, tớ năm nay được học bổng hạng hai nhá, tớ vui lắm lắm luôn.”
Triển Tiểu Liên xoa tay: “Rất tốt, lại nợ tớ một chầu, Nhóc Ngốc, chuẩn bị mời khách đi.”
Mục Hi: “…” Sau đó ồn ào: “Băng Dính, đâu có như thế?!”
Triển Tiểu Liên vỗ vỗ vai cô ấy: “Chính là như thế. Có mang không? Nếu mang vậy chúng mình bây giờ đi ra ngoài luôn đi, yêu cầu không cao, một bữa lẩu cộng thêm một chai nước ngọt là được. Tớ tiết kiệm tiền giúp cậu, Nhóc Ngốc, tớ tốt với cậu không?”
Khuôn mặt nhỏ của Mục Hi cũng vặn vẹo. Triển Tiểu Liên buổi trưa cơm chưa ăn gì, cơm tối chắc chắn làm thịt Mục Hi một bữa, có điều cô muốn giảm béo, thực tế ăn cũng không nhiều, Mục Hi kêu gào lãng phí lương thực sau cô nửa ngày, đều bị Mục Hi tự mình ăn. Ăn xong cơm, lúc tiểu yêu tinh về ký túc xá khuôn mặt nhỏ ấy cũng là đang khóc tang, nhìn đáng thương muốn chết.
Hai ngày sau, thể năng của Triển Tiểu Liên khôi phục, biết Mục Hi phát học bổng có tiền, chạy tới lôi Mục Hi ra đi dạo phố, kết quả Mục Hi chịu không nổi Triển Tiểu Liên lừa, thoáng cái mua hai ba bộ quần áo, lúc mua rất vui vẻ, mua xong về vừa nhìn chính mình mua nhiều như vậy, Mục Hi cũng sắp khóc rồi, không ngừng nói: “Xong rồi xong rồi, tớ quá phá sản rồi, quá phá sản rồi, tớ như vậy là không đúng…”
Triển Tiểu Liên véo tai Mục Hi rống: “Cậu yên tĩnh chút được hay không? Mua cũng đã mua rồi, bây giờ rầm rì lại trả không được.” Nói xong, Triển Tiểu Liên nhấc mấy bộ quần áo mình mua được, hí ha hí hửng về ký túc xá.
Tối thứ sau, bố Triển Tiểu Liên đưa cô về nhà, nói ngày mai có khách Tương Giang tới nhà làm khách, Triển Tiểu Liên cũng phải về, nếu không không lễ phép.
Sau khi hai bố con quay về, mẹ Triển Tiểu Liên còn chưa có về nhà, bố cô mở cửa, hai bố con ở nhà bắt đầu quét dọn vệ sinh, nói cho mẹ cô bất ngờ. Đương nhiên đây là bố cô lừa con gái nhỏ của ông, trên thực tế là vì khách quý ngày mai. Triển Tiểu Liên vừa dùng khăn lau cọ cửa vừa hỏi: “Bố, ngày mai khách có mấy người vậy?”
Bố Triển Tiểu Liên do do dự dự nói: “Có lẽ là một, cũng có lẽ là ba, tạm thời chưa xác định.”
Triển Tiểu Liên trợn trắng mắt: “Còn có loại này, đâu có ai tới nhà người ta làm khách không nói số người, thực sự là.”
Bố Triển Tiểu Liên lấy lòng cười cười với cô: “Tiểu Liên, tới đều là khách, con ngày mai cũng đừng nói lung tung, phải hiểu lễ phép, có biết hay không?”
Triển Tiểu Liên hoài nghi nhìn bố cô, “Bố, bố không phải là làm chuyện gì đuối lý chứ? Con sao lại cảm thấy nụ cười này của bố hơi đáng sợ đấy?”
Kết quả bố Triển Tiểu Liên vỗ bàn tay vào gáy cô: “Toàn nói bậy! Làm nhanh lên chút.”
Triển Tiểu Liên lại trợn trắng mắt, tiếp tục lau cổng.
Còn chưa nói, mẹ Triển Tiểu Liên sau khi về quả thực khen hai bố con, bố cô và cô rất đắc ý, cảm giác mình cuối cùng cũng làm chút cho nhà mình, vô cùng có cảm giác thành tựu.
Ngày hôm sau, Triển Tiểu Liên làm biếng, ngủ cả sáng kiên quyết không rời giường, bố và mẹ cô chia nhau gọi cô mấy lần, cũng không thể gọi cô dậy, cuối cùng cũng mặc kệ cô. Triển Tiểu Liên ngủ lại, mơ mơ màng màng nghe thấy bên ngoài có tiếng đàn ông lạ, bây giờ có lẽ là khách đã đến, duỗi tay cầm di động liếc nhìn giờ, mới hơn mười giờ, tiếp tục chôn đầu trong chăn ngủ, còn chưa kịp nhắm mắt lại, ngoài cửa có người gõ cửa, rất điềm đạm rất lễ phép rất có tính kiên nhẫn, Triển Tiểu Liên chỉ nghĩ cô cứ giả chết, bố cô gõ một lát chắc chắn sẽ bỏ đi, kết quả, bố cô gõ cửa kiên nhẫn, gõ đầy đủ ba phút, căn bản không có định bỏ đi, Triển Tiểu Liên trong nháy mắt liền bộc phát.
Nổi giận đùng đùng ngồi dậy, mặc vào áo khoác, tròng quần, từng bước một dậm chân đi qua, Triển Tiểu Liên dồn sức kéo cửa ra sư tử hống một tiếng: “Bố! Bố còn cho người ta ngủ hay không?!” Hô xong, Triển Tiểu Liên cũng thấy rõ, căn bản không phải bố cô, mà là đứng ba người đàn ông xa lạ.
Triển Tiểu Liên chớp mắt hai cái, sau đó lia nhanh từng người, người đàn ông giơ tay đứng tại chỗ phía trước nhất đang dừng hình ảnh ở tư thế gõ cửa thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, trong tiểu thuyết ngôn tình Triển Tiểu Liên từng xem, có hai từ tuyệt đối có thể hoàn toàn chụp vào người đàn ông này, phong độ hiên ngang bá khí lạnh lùng, người đàn ông này có ngũ quan sâu sắc và quai hàm sạch sẽ, mặc một bộ áo khoác da màu đen, quần đen cùng một đôi giày chiến tràn đầy nam tính. Triển Tiểu Liên tiếp tục chớp mắt hai cái, cảm thấy người đàn ông này thoạt nhìn thật sự là quá có hứng thú, sau đó, cô kinh sợ phát hiện phía dưới cái mũi cao thẳng, phía trên đôi môi có thể nói là khêu gợi của người đàn ông, chậm rãi trượt ra một dòng… máu mũi cực kỳ không hợp với hình tượng và khí chất của anh ta.
Vẻ mặt Triển Tiểu Liên từ kinh diễm ban đầu biến thành ghét bỏ khi nhìn thấy quái vật, phía sau người đàn ông còn đứng hai người, tuổi tác hai người này thoạt nhìn đều còn trẻ, hình mạo mỗi người mỗi vẻ, không hề bất ngờ đều là cái loại đàn ông loại hình đó, chẳng qua Triển Tiểu Liên bị người đàn ông chảy máu mũi làm kinh sợ, thực sự không còn tâm tình thưởng thức hai người khác.
Trong hai người phía sau có một người hình như ý thức được cái gì, nghiêng đầu liếc nhìn người đàn ông máu mũi, trên mặt lập tức lộ ra chút vẻ bối rối, anh ta từ túi áo móc ra một cái khăn tay, đẩy đẩy cánh tay người đàn ông máu mũi, khẩu âm nói chuyện mang theo khẩu âm Tương Giang rõ ràng, biểu cảm hết sức mất mặt nói: “Anh cả, anh chảy máu mũi rồi, mau chóng lau lau!”
Triển Tiểu Liên cúi đầu nhìn nhìn quần áo mình, cái gì cũng mặc quy quy củ củ, người đàn ông này vậy mà có thể nhìn mặt cô chảy máu mũi, nhất định là biến thái, thế là, cô lấy tư thế một tay kéo cửa, gân cổ kêu: “Bố, cửa phòng con có ba biến thái!”