Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 50 – Cắt một tặng một
Cái gì gọi là họa vô đơn chí? Cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp? Triển Tiểu Liên cảm thấy chính là mình như bây giờ. Chảy máu mũi đụng cột điện, Triển Tiểu Liên lần này bị đụng nổ đom đóm mắt choáng váng đầu óc, thứ nhìn thấy trong mắt đều là sao nhỏ ánh vàng lóng lánh, choáng váng một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, đương nhiên, chờ lúc cô lấy lại tinh lại muốn chạy đã chậm.
Trong tay Yến Hồi ném một cái hộp nhỏ lên xuống, cái giày da to giẫm tờ tiền một trăm đồng từng phát, nhìn Triển Tiểu Liên tựa như nhìn bệnh tâm thần, sau đó di chân, chầm chậm khom lưng nhặt một trăm đồng dưới chân lên, gấp ba, bỏ vào trong túi mình.
Mũi Triển Tiểu Liên vẫn còn đang chảy máu, lau khuôn mặt đều là máu, nhỏ lên quần áo, trên trán còn nổi lên một cái cục lớn, nhìn đặc biệt đáng thương, đáng hận nhất chính là, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cầm thú Yến tên thiếu phẩm chất này chiếm tiền của cô thành của mình.
Lôi Quá Khách một người thô lỗ cũng không biết từ đâu xuất hiện, vừa thấy Triển Tiểu Liên liền sửng sốt, sau đó vui rạo rực xông lại: “Tiểu Mễ?!” Anh ta dừng một chút, mới hỏi: “Tiểu Mễ, ai đánh em? Mũi sao lại chảy máu?”
Triển Tiểu Liên ôm mũi ngửa đầu, duỗi tay chỉ mũi mình, trước tiên bị kính đụng phải, vừa rồi lúc đụng phải cột điện lại bị va vào, máu đây cũng không biết khi nào mới có thể ngừng chảy, nếu vẫn không ngừng, xem ra cô sẽ chảy máu mũi chảy tới chết, vội vàng bớt thời giờ kêu tiếng với Lôi Quá Khách: “Mau mau cầm máu cho em đi.”
Lôi Quá Khách “a” một tiếng, chân tay luống cuống đứng một lúc, Triển Tiểu Liên thiếu chút nữa mắng chửi, cũng không biết tìm một chỗ rửa mặt cho cô à? Nếu không cho cô thứ nào chèn vào mũi cũng được chứ. Lôi Quá Khách sửng sốt một lúc lâu mới nghĩ ra phải tìm cái gì đó, sờ cả người không tìm được, sau đó xé một mảnh áo thun cotton tận cùng bên trong của mình chèn mũi cho Triển Tiểu Liên, chờ Triển Tiểu Liên nhét vải vào lỗ mũi, người cũng trợn tròn mắt, cầm thú Yến còn đứng bên cạnh đấy.
Triển Tiểu Liên nghĩ nghĩ, hình như cô lần này không thấy cái không nên thấy, lần trước cũng là bởi vì chú đẹp trai nhà Nhóc Ngốc thuận lợi thoát thân, giữa cô và cầm thú Yến hẳn là không có cơ hội cùng xuất hiện nào khác mới đúng, nói như vậy có phải nghĩa là cầm thú Yến không có lý do muốn cắt lưỡi cô hay không?
Lôi Quá Khách còn muốn đi qua, bị Lôi Chấn kéo luôn đi, thằng nhóc này không có mắt à, cũng không thấy Yến gia cũng sắp muốn đá nó? Lôi Chấn cảm giác giống hai người lần trước, cảm thấy chỉ cần là con nhóc béo này xuất hiện, Yến gia sẽ muốn bắt nạt người ta, cũng không nhìn xem cô nhóc đáng thương thế nào, dù sao bị hắn bắt được sẽ ra sức bắt nạt.
Triển Tiểu Liên còn vội đi nhà dì út đấy, một trăm đồng cô khẳng định là không dám muốn, cô coi như người phụ nữ kia bồi thường cô một trăm đồng là được, gánh hai lỗ mũi bị vải nhét, bye bye với Yến Hồi: “Yến gia, ngài xem tôi như thế này, sẽ không trở ngại mắt lão ngài, tôi phải tranh thủ thời gian chạy đi, chậm tôi sẽ phải lưu lạc đầu đường, tôi dù gì cũng là nụ hoa của tổ quốc mà, ngài nói đúng không?”
Cầm thú Yến đang cười lạnh, sau đó vừa ném cái hộp nhỏ trong tay vừa quay một vòng quanh Triển Tiểu Liên, “Nụ hoa? Gia sao lại không nhìn ra chỗ nào giống nụ hoa?” Lúc đi đến trước mặt Triển Tiểu Liên duỗi tay ra, sờ lên ngực Triển Tiểu Liên, “Gia vừa thấy nơi này, còn tưởng rằng nụ hoa đã nở thành bông hoa rồi đấy.”
Trán Triển Tiểu Liên “vù” một cái bùng ra gân xanh, cô chủ động khiến anh Đầu Gỗ chiếm tiện nghi, nghĩ biện pháp muốn đổ gục anh Đầu Gỗ, đó là bởi vì cô thích An Lý Mộc, cô ước gì An Lý Mộc ăn sạch sành sanh cô, không có nghĩa là cô cũng mong muốn để cho người khác sờ chứ, huống chi đây là ngực cô, cầm thú này bây giờ không phải là ăn đậu hủ của cô chiếm tiện nghi của cô thì là gì? Cô cả ngày làm ngực bự xoa này xoa tẩm bổ này tẩm bổ cũng không phải là chuẩn bị cho hắn, thứ không biết xấu hổ này muốn làm gì?
Trong lòng Triển Tiểu Liên muốn đánh móc trái phải hắn hủy dung, cho hắn biết hoa vì sao đỏ như thế, nhưng cô cảm thấy chính mình nếu đánh thật, phỏng chừng sau mấy giây chính cô sẽ biết hoa vì sao đỏ như thế. Cô bây giờ chỉ có thể dè dặt dùng móng vuốt nhỏ không có dính máu của mình vân vê một góc ống tay áo của cầm thú Yến, cười theo: “Gia, cái này của tôi vẫn còn là bánh bao hấp nhỏ thôi, dựa vào bộ dạng lão nhân gia ngài, đấy là muốn người đẹp thế nào cũng có mà, mặc dù tôi đúng là ái mộ lão nhân gia ngài, nhưng mà điều kiện này của tôi quá thấp, đời này cũng là số ngửa mặt trông lên lão nhân gia ngài thôi.”
Cầm thú Yến nhìn chằm chằm cái tay bị vân vê của mình, sau đó nói: “Gia không chê, khó có con nhóc béo xấu như vậy ái mộ gia, gia dù thế nào cũng phải bày tỏ một chút, nhóc béo cưng nói có đúng hay không? Nể mặt cưng chủ động theo đuổi gia nhiều lần, gia gắng gượng cho cưng lên giường gia một đêm, còn về sau có cơ hội hay không, phải xem biểu hiện của cưng…”
Cằm Triển Tiểu Liên “bộp” một cái rớt xuống, cô chớp mắt hai cái, “Nhưng mà gia, tôi bây giờ còn là nụ hoa mà…”
Yến Hồi vươn tay, nâng luôn cằm Triển Tiểu Liên lên, nương ánh đèn ven đường nhìn hai lần, “Gia nếu nhớ không lầm, mười sáu? Mười bảy? Đừng nói cho gia mười ba tuổi, mấy năm trước cưng đã mười ba tuổi rồi.”
Triển Tiểu Liên ngẩn người, hả? Vội vàng lau nước mắt đau lòng, dè dặt không dấu vết dịch cằm mình từ trong tay hắn, sau đó chủ động cầm lấy khăn lông trắng người phía sau cầm thú Yến đang bưng trong tay, thật cẩn thận xoa tay cho hắn, “Gia này, tôi qua hết sinh nhật mới mười bảy, tôi bây giờ mới mười sáu thôi, gia, Yến đại gia, lão ngài có thể thiếu ấm giường sao? Ngài cũng đừng lấy tôi làm trò cười, tôi bây giờ căng thẳng lắm đấy. Nào nào nào, tôi cũng hơn một tháng không rồi, không thể bẩn cái tay tôn quý của lão nhân gia ngài ha…”
Lau xong tay cầm thú Yến, Triển Tiểu Liên lại nắm ống tay áo hắn rất dịu dàng buông ra, “Gia, nếu không có việc gì, vậy tôi phải đi trước, trễ hơn nữa, tôi sẽ không có xe…”
Triển Tiểu Liên nói xong, cẩn thận lui về phía sau một bước, sau đó rụt đầu, chậm rãi xoay người, thấy phía sau không có động tĩnh, nhấc chân bước đi, kết quả, mới vừa bước một bước, đã cảm thấy bả vai trầm xuống, theo một bên bả vai quấn cái cánh tay, theo bên bả vai kia rũ xuống một cái tay, thân thể nhỏ đáng thương của Triển Tiểu Liên bị nửa thân thể của cầm thú ấy đè sụp xuống, thiếu chút nữa nằm bò trên mặt đất.
Triển Tiểu Liên cố gắng kéo về phía trước mấy bước, Yến Hồi đè tại đầu vai cô, còn đi theo mấy bước, Triển Tiểu Liên thật sự kéo không nhúc nhích được, đành phải dừng lại, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: “Gia, Yến đại gia, lão ngài đây là?”
Cầm thú Yến cười bảnh chọe, cái tay buông trên vai Triển Tiểu Liên đột nhiên nâng lên, sờ sờ mặt cô, sau đó trực tiếp theo cổ áo duỗi vào trong quần áo cô, sờ lên ngực Triển Tiểu Liên.
Triển Tiểu Liên: “…” Mẹ nó cầm thú này sờ một lần thì thôi còn định lần thứ hai? Cách quần áo sờ không đã nghiện còn sờ thẳng lên phải không? Triển Tiểu Liên chỉ cảm giác trên đầu mình có một dòng lửa, nếu không thiêu một phen, cô mấy ngày nay dám chắc nội hỏa thịnh vượng mà thượng hoả.
Sau đó, người chung quanh liền nhìn thấy một đường vòng cung không quá duyên dáng vung một cái, tiếp sau đó liền thấy trên khuôn mặt Yến gia anh minh thần võ phong lưu phóng khoáng của bọn hắn thêm mấy vết móng tay, mà con nhóc béo vốn nên ngoan ngoãn nghe lời kia, móng vuốt nhỏ gây họa ấy vừa mới rút về.
Toàn bộ thế giới đều lặng im.
Yến Hồi vươn tay kia, vừa sờ mặt, trên tay có vết máu, hắn quay đầu nhìn về phía Triển Tiểu Liên, hoa cúc của Triển Tiểu Liên căng thẳng, trái tim nhỏ “vù” một cái nâng đến cổ họng, nghĩ rằng xong rồi! Cô vừa rồi bị kích động, lần này cô chết chắc rồi.
Yến Hồi sờ mặt mình xong, sau đó dừng ánh mắt trên tay Triển Tiểu Liên, đầu tiên là giơ lên một tay trong đó, phát hiện không có vết máu, sau đó lại cầm lấy cái khác, quả nhiên trong móng tay cô nhìn thấy chứng cứ, hắn nắm móng vuốt của Triển Tiểu Liên, nói hai chữ: “Gọt đi!”
Triển Tiểu Liên rơi lệ đầy mặt, cô biết mà, trừng phạt của sự xúc động!
Cầm thú Yến đến đâu dường như cũng mang theo những công cụ cắt ngón tay người ấy, Triển Tiểu Liên chỉ chớp mắt đã thấy có người lấy tới mấy loại công cụ, có búa có kéo sắt còn có dao găm, Triển Tiểu Liên vừa thấy cầm thú Yến cầm cái búa nhỏ cân nhắc, lập tức thét to: “Gia, Yến gia, tôi phạm lỗi, tôi tự mình làm, tôi tự mình làm nhé! Tôi tự mình gọt, tự mình gọt!”
Đây đoán chừng là người duy nhất chủ động yêu cầu tự mình ra tay khi cầm thú Yến trị người ta từ trước tới nay, người dưới tay Yến Hồi trên khuôn mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, không trách bọn họ, thật sự là chỉ một mình người này, hơn nữa, còn là một cô nhóc.
Yến Hồi xác nhận nhìn Triển Tiểu Liên, chầm chập lui ra phía sau một bước, tựa như xác nhận hỏi: “Nhóc béo, tự mình ra tay?”
Triển Tiểu Liên vừa khóc vừa gật đầu: “Tự mình ra tay.” Anh mới là nhóc béo, cả nhà anh đều là nhóc béo.
Triển Tiểu Liên không lấy búa mà là cầm cái kéo sắt to ấy, người xung quanh vừa thấy, đều có chút mắt trợn tròn, con nhóc này nhìn không ra còn có dũng khí thế, vậy mà tự mình cắt ngón tay mình, một đám chờ xem cô ra tay như thế nào.
Triển Tiểu Liên khóc lợi hại, trong lỗ mũi còn nhét đồ, Triển Tiểu Liên liền cảm thấy thở không ra hơi, thò tay kéo mảnh vải trong lỗ mũi xuống, một trong đó đã không chảy máu nữa, nhưng mà kéo xuống nước mũi liền chảy dài, bên lỗ mũi kia vải vừa kéo xuống liền nhỏ vài giọt máu, nhỏ thẳng vào cái kéo trong tay cô, nhất thời làm cho cái kéo to ấy có vẻ lạnh lùng khủng bố.
Hai người nâng ra cái ghế từ hiệu đá quý kia, cầm thú Yến ngồi xuống, nhấc cằm Triển Tiểu Liên, dịu dàng nói: “Nhóc béo, nào, ra tay đi, để gia thưởng thức cho tốt.”
Triển Tiểu Liên vừa nức nở vừa hỏi: “Có phải tôi cắt xong, sẽ để tôi đi?”
Yến Hồi vươn tay búng vang một cái: “Đồng ý.”
Triển Tiểu Liên lại nước mắt lưng tròng thêm câu: “Nói chuyện không giữ lời là loại gấu chó gay biến thái thái giám chết bầm.”
Yến Hồi tao nhã nâng cằm: “Mặc cả xong. Nếu không, hôm nay cưng phải ngoan ngoãn leo lên giường gia.”
Vì thế, Triển Tiểu Liên vừa khóc vừa dùng cái kéo to ấy cắt, trước mặt Yến Hồi, “răng rắc răng rắc”, cắt toàn bộ móng tay năm ngón của cô, cái tay còn lại bởi vì không biết dùng kéo, còn nhờ Lôi Chấn giúp đỡ, chỉ huy hắn ta cũng cắt giúp.
Sau đó, Triển Tiểu Liên thu gom mười cái móng tay đưa đến trước mặt Yến Hồi, khóc nói: “Yến đại gia lão nhân gia ngài phải nói lời giữ lời, tôi còn cắt một tặng một!”
chị ơi cho em xin lỗi vì đã làm phiền, chị có thể giúp em lấy lại nick watt bị report không ạ? Xin lỗi chị lần nữa vì đã làm phiền, mong chị có thể giúp em ạ!
ThíchĐã thích bởi 1 người
chị ơi, cho em xin lỗi vì đã làm phiền nhưng cho em xin lỗi chị có thể hướng dẫn em cách lấy lại nick watt bị report được không ạ?
ThíchThích
em vào phần help của wattpad để gửi support ticket, trình bày là mình ko vi phạm gì cho bọn nó, tùy theo mail mà bọn nó gửi lại thì tính tiếp em ạ
ThíchThích
Chị ơi, thời gian lâu không ạ, lần trước chị lấy lại tài khoản là bao lâu ạ?
ThíchThích
Chị ơi, em không thấy mục Support ticket, em rất sợ là tk của em đi luôn không lấy lại được, mấy hôm nay em search cả cái gg chả tìm hiểu được gì em lo quá
ThíchThích