Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 4 – Ăn tết
An Lý Mộc phun một búng máu ngay tại trận.
Triển Tiểu Liên để tay dưới vòi nước muốn xối xối, mẹ cô vội vàng đi qua kéo tay cô ra, xé một mẩu giấy vệ sinh, “Đứa nhỏ này, nước lạnh như thế, con còn dám xối bên dưới? Anh Đầu Gỗ của con cũng không phải là trẻ con, con giúp anh ấy lau nước mũi cái gì? Cũng không ngại bẩn.”
Mẹ cô rõ ràng không chê nước mũi của cô, nhưng An Lý Mộc là hàng xóm, bà đương nhiên ghét, vừa nói, vừa chọc chọc đầu Triển Tiểu Liên: “Con cũng đừng bắt nạt anh Đầu Gỗ của con.”
Triển Tiểu Liên lè lưỡi, mặc mẹ cô lau tay, mẹ cô lại lấy nước nóng cho cô rửa với xà phòng, xong xuôi mới để cô đi.
Triển Tiểu Liên vào phòng khuôn mặt An Lý Mộc cũng sắp thành vải đỏ đấu bò, thấy cô đi vào An Lý Mộc liền lườm cô, Triển Tiểu Liên đóng cửa, đi qua lại nhảy lên người anh, An Lý Mộc vừa mới bị kinh sợ, lần này đâu còn dám để cho cô trêu, “Tiểu Liên, đừng náo loạn…”
Triển Tiểu Liên nếu nghe anh thì không phải là Triển Tiểu Liên, liền ôm cổ anh không buông tay, trong miệng vẫn còn cố ý đọc: “Anh mũi dài, anh mũi dài…”
An Lý Mộc xấu hổ muốn chết.
Triển Tiểu Liên cùng An Lý Mộc náo loạn một trận, liền khoe khoang quà cô mang về với anh, “Anh Đầu Gỗ, đây là đưa cho anh, đây là cho thím, đấy là của bác…”
Đang nói, mẹ cô gõ cửa bên ngoài: “Tiểu Liên, Đầu Gỗ, ra ăn cơm.”
An Lý Mộc ăn cơm tại nhà Triển Tiểu Liên cũng không phải một lần hai lần, số lần Triển Tiểu Liên đi nhà An Lý Mộc ăn nhờ còn nhiều hơn, nhưng lần này An Lý Mộc từ đầu tới đuôi cũng không dám ngẩng đầu lên, chủ yếu là chột dạ, Triển Tiểu Liên còn nói với anh: “Anh Đầu Gỗ, sao anh lại không ăn cái này? Có phải không ngon hay không?”
Phía trên nói chuyện phía dưới Triển Tiểu Liên đang đá An Lý Mộc, kết quả một cước đá vào đùi mẹ cô, mẹ cô trừng mắt với cô: “Lại bắt nạt anh Đầu Gỗ của con có phải hay không? Con còn đá?”
Mắt Triển Tiểu Liên trợn trắng, An Lý Mộc cúi đầu nghẹn cười, ăn thật đúng là sóng ngầm dâng trào, sau khi ăn xong bố mẹ cô muốn đi ra ngoài thăm hàng xóm, Triển Tiểu Liên lời thề son sắt nói cô sẽ trông nhà, còn không cho An Lý Mộc đi, kết quả hai người núp trong nhà Triển Tiểu Liên tình chàng ý thiếp ầm ĩ cả buổi trưa, mấy lần thiếu chút nữa lau súng cướp cò, phanh lại đều là An Lý Mộc. An Lý Mộc bây giờ cũng sợ cô rồi, đừng nhìn cô tuổi còn nhỏ, nhưng ấy thật đúng là một bụng tâm địa gian xảo, có mấy chiêu An Lý Mộc cũng lần đầu tiên biết, kết quả Triển Tiểu Liên cái gì cũng biết, còn dạy anh.
An Lý Mộc vội vàng mặc lại quần áo cho Triển Tiểu Liên, cô nhóc còn nhỏ, còn chưa bắt đầu dậy thì, nhưng đầu óc của cô… An Lý Mộc cảm thấy, trong não Triển Tiểu Liên phỏng chừng có một ông chú đáng khinh bốn mươi tuổi, bằng không, ánh mắt cô nhìn người ta lại tự nhiên đáng khinh như vậy chứ?
An Lý Mộc luống cuống tay chân mặc quần áo cho Triển Tiểu Liên, Triển Tiểu Liên còn xin anh: “Anh Đầu Gỗ, anh cho em xem cái mũi dài của anh đi, chỉ liếc mắt một cái…”
An Lý Mộc muốn đập cô vào tường làm tranh trang trí, cô còn nói trao đổi đồng giá, cô cởi cho anh xem, anh cũng cho cô xem, thật là muốn mau chóng đập cô đi đâu đó, việc này nếu như chú thím biết, thế nào cũng phải lột da anh. Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 4” →