Thần phục – Chương 6

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 6 – Họa do thư tình

Ngày vui vẻ của Triển Tiểu Liên kết thúc khi An Lý Mộc về trường. Ngày đầu tiên khai giảng Triển Tiểu Liên liền đi đến trường báo danh, sau đó bố cô lại đạp xe đưa cô về nhà, những ngày kế tiếp chính là cuộc đời Triển Tiểu Liên nghịch ngợm gây sự chọc tức thầy cô gần chết, đương nhiên, bố cô cũng là hai ngày ba lượt chạy vào trung tâm trấn, không có cách nào, thầy cô trong trường cũng gọi điện thoại tới trường ông đang dạy, có thể không đi sao?

Thật ra thì Triển Tiểu Liên cũng không làm cái gì, cô chỉ là lên lớp xem tiểu thuyết, trong lớp không nghe giảng, đi thi nộp giấy trắng, đợt này cũng không biết làm sao, quấy rối cùng đám bạn nam ngồi sau cùng trong lớp, tóm lại cảm giác ấy giống như là học sinh hư gặp học sinh hư, cảm giác tìm được đồng minh, vốn Triển Tiểu Liên đã không nghe lời, bây giờ quấy rối cùng mấy học sinh hư, lại càng không nghe lời, giáo viên chủ nhiệm cũng sắp sầu chết, Triển Tiểu Liên vốn ngoại trừ không học thì tính tình vẫn là thành thật, bây giờ cô quấy rối cùng đám học sinh hư kia, tính tình xấu đi thì làm sao bây giờ?

Triển Tiểu Liên hòa cùng đám học sinh hư trong lớp, thật ra mục đích chỉ có một, tất cả sách trong nhà cô đều xem hết rồi, trong nhà mấy bạn nam này có rất nhiều tiểu thuyết võ hiệp, cô muốn xem tiểu thuyết, Triển Tiểu Liên đọc sách nhanh, tốc độ đọc nhanh như gió, một quyển sách hai tiết học đã xem xong, cô bây giờ không có bao nhiêu tiền tiêu vặt để thuê sách, liền nghĩ cách lấy được sách.

Đương nhiên, Triển Tiểu Liên lấy sách của người ta cũng không phải lấy không, cô chấp nhận mấy bạn nam đó rằng kiểm tra chất lượng lần này cô sẽ cho bọn họ đáp án.

Nếu muốn có đáp án Triển Tiểu Liên đầu tiên sẽ xem đề, xem đề rồi sẽ viết ra đáp án, Triển Tiểu Liên vì xem tiểu thuyết, kết quả trực tiếp nhất chính là thi xong điểm hạng nhất trong khối, cách cái tên thứ hai chừng năm mươi điểm, đây vẫn là dưới tình huống ngữ văn và tiếng Anh của cô không viết một chữ nào, đương nhiên, đứa học sinh hư kia cũng bởi đáp án Triển Tiểu Liên cung cấp nhảy vọt đến hai mươi cái tên đầu tiên trong lớp.

Lần này giáo viên trong trường đều sắp phát điên, Triển Tiểu Liên đây là quái thai từ đâu tới? Triển Tiểu Liên bình thường cũng không học hành, bất luận lần kiểm tra chất lượng nào trong lớp cũng là hạng nhất đếm ngược, những người khác còn có thể chọn bừa đáp án, cô thì là giấy trắng, cho nên sắp xếp chỗ dựa theo thành tích cô ngồi phía sau cùng, bố trí dựa theo trường thi cô cũng là ngồi cùng trường thi với đám học sinh hư, cuộc thi còn là trường học tổ chức, không được nộp bài thi trước giờ, vì giám thị chất lượng còn rất nghiêm, nói khả năng gian lận cực nhỏ, Triển Tiểu Liên làm xong bài là duỗi người nằm sấp trên bàn mà ngủ, người phía sau xem thẳng bài thi của cô, giáo viên còn không có bắt được, kết quả là sau khi có thành tích dọa cả một đám người.

Trong trường học vốn đang có giáo viên nói môn toán cuối học kỳ trước của Triển Tiểu Liên được điểm tối đa là trùng hợp, kết quả lần này nhiều điểm tối đa như vậy, chẳng lẽ còn là trùng hợp?

Giáo viên chủ nhiệm cảm thấy mình có được báu vật, lại lo lắng báu vật này không coi mình là báu vật, nghĩ tới nghĩ lui lại mời bố cô tới trường, nhưng mà lần này không phải là cáo trạng, mà là nghe ngóng tình hình từ bố cô, kết quả bố cô nói tình huống thân thể và chuyện tự học của Triển Tiểu Liên. Giáo viên chủ nhiệm liền đưa bài thi của Triển Tiểu Liên cho bố cô xem, bố cô vừa nhìn đã nói: “Lúc Tiểu Liên mười hai tuổi đã tham gia thi đại học, thi đỗ đại học Kinh Nam, nhưng tôi và mẹ cháu đều cảm thấy tuổi còn nhỏ nên không cho cháu đi học, mới đưa đến đây rèn luyện, cô Trương thông cảm, Tiểu Liên nhà tôi bình thường vẫn rất ngoan, hồi nhỏ vì cơ thể mà bị nhốt ở nhà không được ra ngoài, bây giờ khó có cơ hội ra ngoài, cháu nhất định là muốn chơi đủ mới chịu thôi, nhưng cô yên tâm, nếu cần thi thành tích trong lớp, tôi sẽ thương lượng với Tiểu Liên, bảo cháu nghiêm túc chút là được…”

Máu ngậm trong miệng giáo viên chủ nhiệm thiếu chút nữa phun ra, có như vậy sao? Chẳng lẽ thần đồng thi được tổng điểm hạng nhất trấn Nam Đường, thứ tư thành phố Bãi Yến năm kia chính là Triển Tiểu Liên? Khi đó có đưa tin, nhưng thí sinh dùng tên giả, bọn họ còn thực sự không biết là ai.

Từ lần này về sau, giáo viên chủ nhiệm cũng không để bố cô tới nữa, giáo viên môn khác lại cáo trạng với giáo viên chủ nhiệm, giáo viên chủ nhiệm còn khuyên ngược: “Cô Lý, trò kia cô cũng đừng quản nữa, cô quản con bé không bằng dỗ con bé, quản con bé nó lại nộp giấy trắng cho cô, dỗ tốt dám chắc bê một trăm điểm về cho cô…”

Thường xuyên qua lại, thầy cô trong trường thế mới biết Triển Tiểu Liên chính là thần đồng, sinh viên mười hai tuổi truyền khắp nơi trước kia, lại nhìn thấy cô cũng không dong dài, người nào người nấy từ xa đã cười với cô như hoa, làm cho Triển Tiểu Liên khó hiểu một thời gian, trong thư gửi An Lý Mộc còn viết: Giáo viên bọn em dạo này đều như uống nhầm thuốc, thấy em là cười, cười mà trong lòng em sởn cả tóc gáy.

Vì kinh nghiệm vô cùng truyền kỳ và đầu óc thiếu nữ thiên tài của cô, độ nổi của Triển Tiểu Liên trong trường tăng vọt, các thiếu niên ngây thơ xấu hổ liên tiếp nhìn trộm, trong bàn học ngăn kéo của Triển Tiểu Liên thường xuyên bị nam sinh chất đầy thư tình và hoa, mỗi lần Triển Tiểu Liên đều lần lượt mở ra xem, giữ lại thư tình mà nội dung thấy viết hay, có thời gian thì chép lại một lần, sau đó gửi cho An Lý Mộc, Triển Tiểu Liên cảm thấy rất tốt, như vậy cô khỏi cần cả ngày lo lắng suy nghĩ viết thư tình như thế nào. Có một lần chép đắc ý quên hình, Triển Tiểu Liên chép cả xưng hô và ký tên bên trong, An Lý Mộc nhận được thư mở ra xem, mặt cũng tái lại, cô nhóc kia ở trường còn có người viết thư tình cho cô?

Thật ra An Lý Mộc tại trường cảnh sát cũng là loại nam sinh khá được hoan nghênh, trông đẹp trai, tính tình cũng tốt, thành tích không quá nổi bật thế nhưng rất ham học, con người còn nhiệt tình, giáo viên bạn học đều thích anh, làm gì cũng nghiêm túc kiên định. Lớp An Lý Mộc quả thực không có học sinh nữ, nhưng lớp khác có mà, trường cảnh sát vốn đã ít nữ sinh, sau khi An Lý Mộc đến trường còn có vài nữ sinh lớp khác tỏ tình, đặc biệt trong đó có một nữ sinh tên là Tô Nạp, là đối tượng thầm mến trong cảm nhận của phần đông nam sinh, vóc người xinh xắn cũng thon thả, lần đầu tiên là nhìn thấy An Lý Mộc trong căng tin, Tô Nạp đã tỏ vẻ có thiện cảm với An Lý Mộc, điều này làm cho những nam sinh khác ghen ghét muốn chết.

Triển Tiểu Liên đừng nhìn đầu óc cô bỉ ổi vô cùng, nhưng Triển Tiểu Liên vẫn là rất biết chọn đàn ông, An Lý Mộc chính là cô liếc mắt một cái chọn trúng, cô đầu tiên chọn là chỉ thích một mình cô, không được đa tình, An Lý Mộc quả thực là như vậy, anh rất thích Triển Tiểu Liên, cảm thấy Triển Tiểu Liên đáng yêu, hơn nữa, tại một vài chuyện đặc biệt ham thích và lớn gan, những thứ này đều là điều nữ sinh bên ngoài không thể nào có, vì thế An Lý Mộc thật đúng là chưa từng nghĩ sẽ thích nữ sinh khác, mặc dù nói về tướng mạo, Tô Nạp càng chiếm ưu thế, nhưng An Lý Mộc lại không để trong lòng.

Mỗi lần Tô Nạp tỏ ý An Lý Mộc đều tránh né, hoàn toàn không cho cơ hội, vì không để Tô Nạp hiểu lầm, An Lý Mộc thậm chí bắt đầu cố ý vô tình nhắc tới chuyện mình có bạn gái, khi lại đi nhận thư anh cũng sẽ cố ý cầm trong tay.

Chậm rãi những nữ sinh khác cũng từ từ biết An Lý Mộc có lẽ thực sự có bạn gái, dù sao An Lý Mộc thường xuyên nhận được thư là thật.

Bên này An Lý Mộc dần dần từng bước học tập sinh hoạt, bên này cuộc sống lần đầu của Triển Tiểu Liên cũng vượt qua trong không khí tốt lành an nhàn như thế, đương nhiên, An Lý Mộc canh cánh trong lòng chuyện Triển Tiểu Liên nhận được thư tình ở trường, nghỉ hè về nhà chuyện đầu tiên chính là đi tìm Triển Tiểu Liên.

An Lý Mộc gõ cửa nhà họ Triển, bố cô đương soạn giáo án, đi qua kéo cửa ra vừa thấy là An Lý Mộc: “Đầu Gỗ nghỉ rồi? Tiểu Liên ngày hôm qua còn nhắc mãi không biết cháu khi nào thì nghỉ đấy.”

An Lý Mộc thò đầu nhìn vào trong: “Chú ơi, Tiểu Liên có ở nhà không?”

Bố cô bỏ kính xuống, cười cười nói: “Tiểu Liên sáng sớm có mấy đứa bạn qua đây, ra ngoài chơi rồi, nó về thì chú bảo đi tìm cháu.”

An Lý Mộc lắc đầu, chỉ chỉ bên ngoài nói: “Không có việc gì, cháu qua bên kia tìm thử, cháu mang theo quà em ấy thích, em ấy chắc chắn rất thích, chú, cháu đi trước nhé.”

An Lý Mộc nói xong vẫy tay chào bố cô, anh biết bố cô chắc chắn sẽ không cho Triển Tiểu Liên đi chơi xa, đi dạo ngay gần đó, tìm một vòng thật đúng là bị anh tìm thấy, nhưng sắc mặt An Lý Mộc có chút khó coi, Triển Tiểu Liên đang đứng cùng một nam sinh vóc người cao ráo, hai người cách nhau rất gần, hai tay Triển Tiểu Liên chắp sau người, vẫn là tết hai bên, đeo kính gọng đen to, cúi đầu cũng không biết làm gì, dù sao nhìn tựa như một học sinh tiểu học phạm lỗi, mà nam sinh kia một tay chống tường, còn tưởng rằng tư thế của mình cực kỳ đẹp trai, cúi đầu đang nói gì đó với cô.

An Lý Mộc rề rà đi qua, thình lình hô tiếng: “Tiểu Liên!”

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s