Thần phục
- Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
- Chuyển ngữ: Yappa
- Mục lục
Chương 108 – Từ chối
Chẳng qua là, ý nghĩ rất tốt đẹp, thực thi lại là rất khó khăn, nguyên nhân không gì khác, mà là An Lý Mộc không phối hợp.
An Lý Mộc xác thực không phối hợp, anh cũng không có cách nào phối hợp, bố anh mẹ anh là ai An Lý Mộc rõ ràng hơn ai hết, bố mẹ nhà họ An chẳng qua chính là người bình thường, bọn họ kiếm nhiều tiền như vậy từ đâu ra? Xí nghiệp nhà ai động kinh tài trợ cho hai ông bà già? Tài trợ bây giờ là tài trợ tốt như vậy? Hoặc là vì danh hoặc là vì lợi, có thể có xí nghiệp nhà ai sẽ đưa tiền không hoàn lại?
Bố mẹ An Lý Mộc lời thề son sắt bảo anh không cần lo lắng chi phí phẫu thuật, nói bọn họ góp đủ rồi, nhưng An Lý Mộc có thể không lo lắng ư? An Lý Mộc không sợ gì khác, chỉ sợ bố anh mẹ anh đi vay nặng lãi, đây cũng là biện pháp duy nhất An Lý Mộc cảm thấy bố mẹ anh có thể nghĩ đến.
An Lý Mộc không đồng ý, bố mẹ anh liền sốt ruột, bọn họ cố sống cố chết là vì cái gì chứ? Không dễ dàng gì gặp quý nhân, anh còn không muốn. Bố mẹ anh thật sự là coi Đồng nhi làm quý nhân, cô ta nếu không xuất hiện, bọn họ đi đâu xoay xở nhiều tiền như vậy?
Bố mẹ An Lý Mộc vì chuyện này ba ngày hai lượt chạy đi Bãi Yến, vì lần đầu tiên đi đơn vị của An Lý Mộc, bố mẹ anh cảm thấy làm phiền con trai rất nhiều, bọn họ không dám đi đơn vị của anh, chờ ngay con đường nhất định sẽ đi qua khi An Lý Mộc về ký túc xá, chờ như vậy, đương nhiên sẽ đụng mặt Đồng nhi. Bố mẹ anh vừa thấy, càng thêm hài lòng với Đồng nhi, cô gái này chính là thật lòng thật dạ, nếu không ai nhàn rỗi không có việc gì lại đặc biệt chờ?
An Lý Mộc thật là bế tắc với bố mẹ mình, anh truy vấn rất nhiều lần, nhưng bố mẹ anh đều không nói, An Lý Mộc còn đặc biệt liên hệ vài người chỉ điểm có quan hệ qua lại thời gian dài với trong cục, chính là muốn nghe ngóng bố mẹ anh có vay nặng lãi hay không, mặc dù chưa điều tra ra, nhưng trong lòng An Lý Mộc vẫn lo lắng, sợ bố mẹ anh nhất thời hồ đồ làm chuyện xấu gì.
Bố mẹ An Lý Mộc thật sự là lòng như lửa đốt, trong miệng mẹ anh loét khắp miệng, là vì chuyện của An Lý Mộc.
Đồng nhi cùng bố mẹ An Lý Mộc ngồi cạnh vườn hoa ven đường, thăm dò dẫn dắt: “Bác trai bác gái, anh Đầu Gỗ bình thường có bạn bè hoặc là thân thích vô cùng tốt không? Chính là cái loại người ta nói chuyện, anh ấy sẽ nghe.”
Bố mẹ An Lý Mộc hai người nhìn nhau, nửa ngày, mẹ anh giống như cẩn thận nhìn bố anh, mới nói câu với Đồng nhi: “Có thì có một, chính là một người hàng xóm nhà bọn bác, từ nhỏ nói chuyện Đầu Gỗ sẽ nghe, có điều… có điều đứa bé kia hiện tại không ở nhà…”
Đồng nhi cúi đầu không nói chuyện, bố An Lý Mộc đi hai vòng tại chỗ, đột nhiên quay đầu nói tiếng với mẹ anh: “Bà bây giờ trở về đi, Tiểu Liên còn chưa khai giảng, chắc chắn còn ở nhà, bà đi tìm Tiểu Liên, dù là cầu xin, cũng cầu xin con bé nói câu với Đầu Gỗ. Đầu Gỗ đứa bé kia cố chấp, người khác nói vô dụng.”
Đồng nhi thủy chung cúi đầu, tay đặt trước mặt chậm rãi nắm lại, không mở miệng nữa.
An Lý Mộc tan tầm giống như thường ngày, lúc đi đến giao lộ liền thấy bố mình ngồi cùng Đồng nhi, một người hút tẩu thuốc, một người bưng trà sữa trong tay cúi đầu hút, An Lý Mộc vội vàng đi qua: “Bố, sao chỉ mình bố? Mẹ con đâu?”
Bố An Lý Mộc đứng dậy, “Mẹ con có chút việc, về nhà trước.”
Đồng nhi cũng đứng dậy theo, nhìn An Lý Mộc, An Lý Mộc trực tiếp đi qua đỡ bố anh: “Bố, con không phải nói với bố mẹ rất nhiều lần rồi à? Nếu vẫn là chuyện đó, thì không cần nữa, bố mẹ mau mau trả tiền lại cho người ta…”
Bố An Lý Mộc cũng không nói chuyện, Đồng nhi theo sau hai bố con bọn họ, ngẩng đầu lặng lẽ nhìn bóng lưng An Lý Mộc, chẳng nói câu nào.
Triển Tiểu Liên đang ăn cơm ở nhà, một nhà ba người vây quanh bàn ăn ăn cơm, hòa thuận vui vẻ, nhìn bầu không khí là vô cùng tốt, mẹ An Lý Mộc vừa vội về trấn Nam Đường ngay cả cửa nhà còn chưa vào, đã trực tiếp gõ cửa nhà họ Triển, mẹ Triển Tiểu Liên mở cửa liền thấy mẹ anh thở hổn hển, vẻ mặt kỳ quái nhìn bà ấy: “Thím nó? Sao lại mệt thành thế này? Có phải… xảy ra việc gì rồi hay không?”
Mẹ Triển Tiểu Liên đây là không dám nói là ai xảy ra việc, bình thường bố mẹ An Lý Mộc đều là cùng ra cùng vào, lần này chỉ thấy một mình mẹ anh, mẹ Triển Tiểu Liên tự nhiên liền nghĩ có phải bố anh xảy ra việc gì rồi hay không.
Mẹ An Lý Mộc đứng ở cửa, vội vàng hỏi một câu: “Ừm Tiểu Liên có ở nhà không?”
Triển Tiểu Liên cắn đũa thò đầu nhìn: “Thím, cháu có nhà đây, sao vậy?”
Mẹ An Lý Mộc vừa nhìn thấy Triển Tiểu Liên, tựa như là thấy cứu tinh, “Tiểu Liên, Tiểu Liên, đứa bé ngoan của thím, cháu giúp giúp thím đi, bây giờ trừ cháu ra, không ai có thể giúp được việc…”
Lời nói của mẹ An Lý Mộc dọa một nhà Triển Tiểu Liên gần chết, vội vàng kéo bà ngồi xuống truy hỏi làm sao, mẹ anh vừa nói, mọi người mới thở phào một hơi, không phải người gặp chuyện là được.
Triển Tiểu Liên nghe mẹ An Lý Mộc nói xong, truy vấn một câu: “Thím, cháu có thể hỏi một chút chi phí phẫu thuật của anh Đầu Gỗ là thế nào góp đủ hay không?”
Không trách Triển Tiểu Liên kỳ lạ, nhiều tiền như vậy, phải thế nào mới có thể góp được?
Mẹ An Lý Mộc lau nước mắt nước mũi: “Tiểu Liên, anh chị, nhà chúng tôi đây là gặp được quý nhân, nếu không tiền này cũng gom không đủ đâu, một cô gái vô cùng xinh xắn, vì bị xe người ta đụng, Đầu Gỗ đúng lúc tan tầm liền giúp một tay, dù sao cô gái kia rất thích Đầu Gỗ nhà chúng tôi…” Mẹ anh nói xong, mới nhớ ra không nên nói việc này, cẩn thận nhìn Triển Tiểu Liên một cái: “Tiểu Liên, thím không có ý gì khác…”
Triển Tiểu Liên cũng không có biểu cảm gì khác, chính là truy hỏi một câu: “Có phải chi phí phẫu thuật của anh Đầu Gỗ, là cô gái này đưa ra hay không?”
Mẹ An Lý Mộc gật gật đầu, Triển Tiểu Liên sững sờ, “Là ba trăm nghìn?”
Mẹ An Lý Mộc lắc đầu: “Không chỉ thế, đầu tiên là ba trăm nghìn, sau đó nghe nói không đủ, lại cho ba trăm nghìn nữa…”
Triển Tiểu Liên chớp chớp mắt, lại hỏi câu: “Vậy, cô gái này là tính để anh Đầu Gỗ đi nhà bọn họ ở rể?”
Mẹ An Lý Mộc sững sờ, vội vàng lắc đầu: “Không có đâu, nhà bọn bác chỉ có một mình Đầu Gỗ, sao có thể đi ở rể chứ? Vậy nhà họ An bọn bác phải làm sao?”
Triển Tiểu Liên rất kỳ quái, nhìn mẹ An Lý Mộc hỏi: “Vậy cô gái này… Thím, cháu không phải mắng chửi người ta, cháu là hỏi thật, cô gái này ở đây,” Triển Tiểu Liên chỉ chỉ đầu mình, hỏi: “Có bình thường không?”
Mẹ An Lý Mộc có chút sốt ruột, nếu không phải là Triển Tiểu Liên sớm nói không phải mắng chửi người, đoán chừng cũng tức giận rồi: “Con gái người ta rất bình thường, da mỏng thịt mềm, nhìn một cái chính là đại tiểu thư nhà có tiền.”
Triển Tiểu Liên càng thêm kỳ quái, “Thím, thím có từng nghĩ chưa? Một cô gái trẻ tuổi, vừa lấy ra chính là ba trăm nghìn sáu trăm nghìn, vậy nhà cô ấy phải có bao nhiêu tiền? Cô ấy có thời gian tha hồ lãng phí, không đi làm không công việc, không có áp lực cuộc sống, lái xe thể thao xa hoa, không ai quản cô ấy, xem như vậy tám phần là con gái một, con gái một một gia đình như thế, nếu anh Đầu Gỗ không ở rể nhà người ta, cho dù cô gái này bằng lòng, bố mẹ trong nhà cô ấy cũng sẽ không đồng ý chứ? Nhà có tiền như vậy, sẽ không tìm nhân viên công vụ, mà là tìm cậu ấm môn đăng hộ đối, nếu không, dựa vào cái gì tìm anh? Thím, thím không thấy lạ à?”
Nếu không phải là thím An không phải là cái loại không đáng tin cậy đó, Triển Tiểu căn bản không tin lời bà nói, nếu việc này là thật, chỉ có hai khả năng, hoặc cô gái này là ra từ bệnh viện tâm thần nhà ai, hoặc chính là cô ấy tiền nhiều đốt tay, đây không phải là sáu chục sáu trăm, mà là sáu trăm ngàn.
Triển Tiểu Liên vừa nói như vậy, bố cô ở bên cạnh cũng cảm thấy không đúng, suy nghĩ một chút hỏi câu: “Đúng rồi, cô gái này họ gì?”
Thím An vội vàng nói: “Họ Lăng… cũng không biết có phải là Lâm không, dù sao chính là âm này.” (1)
Bố Triển Tiểu Liên nghĩ nghĩ: “Nhà giàu họ Lâm ở Bãi Yến… còn thực sự không mấy ai đặc biệt nhiều tiền.”
Bố Triển Tiểu Liên ở trấn Nam Đường vẫn có chút sức ảnh hưởng, bởi vì là giáo sư đại học, người trên trấn đều sẽ kính ông ba phần, thím An loại người không biết mấy chữ này, càng là có chút lòng kính sợ với người làm công tác văn hóa, bây giờ vừa nghe bố cô cũng nói như vậy, trong lòng thím An cũng hơi hoảng, thế nhưng bảo bà trả lại tiền cho Đồng nhi, thím An bây giờ chắc chắn không làm được, bà chắc chắn sẽ không trả lại, đó là hi vọng tương lai của con trai bà, cho dù bây giờ có người nói cho bà số tiền đó là người ta trộm tới, bà cũng sẽ không trả lại. Thím An ngẩn ra một lúc lâu, mới nói: “Tôi bây giờ cũng không có cách nào, tôi không thể trơ mắt nhìn Đầu Gỗ đời này cứ bị hủy như vậy.”
Thím An mặc dù cảm thấy Triển Tiểu Liên nói đúng, nhưng trong lòng bà ấp ủ suy nghĩ trốn tránh, không muốn nhắc lại đề tài này: “Tiểu Liên, bây giờ tiền cũng có, bác sĩ cũng liên lạc rồi, nhưng anh Đầu Gỗ cháu không đồng ý, Tiểu Liên cháu có thể giúp khuyên nhủ anh Đầu Gỗ cháu không? Từ nhỏ tới lớn, anh Đầu Gỗ cháu chỉ nghe lời cháu, cháu cứ xem như giúp giúp thím đi.”
Triển Tiểu Liên biết không phải là An Lý Mộc không đồng ý, mà là An Lý Mộc không ngốc như vậy, anh nhất định là cảm thấy nguồn gốc tiền không đúng, sợ chú thím An nghĩ phương pháp khác, không dám cho bố mẹ anh đụng vào khoản tiền ấy. Triển Tiểu Liên cúi đầu, ôm đầu gối nói: “Thật ra không cần cháu mở lời.” Cô ngước đầu giống như nhìn mẹ anh, nói: “Thím, thím chỉ cần nói với anh Đầu Gỗ một nguồn gốc hợp lý cho chi phí phẫu thuật, anh ấy sẽ đồng ý. Chú thím viện cớ nói với anh Đầu Gỗ, anh Đầu Gỗ sẽ không tin. Ngay cả cháu cũng không tin, huống hồ là anh Đầu Gỗ?”
Thím An sững sờ: “Tiểu Liên, cháu là nói Đầu Gỗ nó…”
Triển Tiểu Liên gật gật đầu: “Bây giờ ai ngốc như thế chứ? Vô duyên vô cớ đưa cho người ta năm sáu trăm nghìn? Thím, cháu hỏi thím, có một người thím không quen biết, hoặc là người chỉ từng thấy một lần tay bị thương, nếu không chữa bệnh sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, cái chính là sau này không cầm được vật nặng, chi phí phẫu thuật là năm nghìn tệ, vừa khéo trong nhà thím còn năm nghìn đồng, thím sẽ trực tiếp đưa cho người ta không? Mẹ, mẹ sẽ không?”
Mẹ Triển Tiểu Liên trợn tròn mắt nói: “Nếu như nói có nguy hiểm đến tính mạng mẹ không biết chừng sẽ do dự, nếu chỉ bị thương chút, mẹ đương nhiên sẽ không cho, mẹ cũng không phải là tiền nhiều không chỗ tiêu.”
Thím An không biết mình phải làm thế nào, lời Tiểu Liên nói quả thật có lý, bà không thể không suy xét, thế nhưng bà căn bản không nghĩ ra được nên tìm lý do thế nào để khiến An Lý Mộc tin, lời vốn Đồng nhi dạy bọn họ, bởi vì bố và mẹ anh không hiểu chuyện gì trong xí nghiệp, lại chột dạ, bị An Lý Mộc nói mấy câu truy vấn một cái là lộ tẩy, bà bây giờ thật sự không biết nên nói như thế nào.
Triển Tiểu Liên hỏi câu: “Anh Đầu Gỗ ở nhà?”
Thím An vội vàng lắc đầu: “Không ở. Nó bây giờ đi làm, không có thời gian về, nếu làm phẫu thuật, nhất định là phải xin phép nghỉ. Tiểu Liên, ngày mai cháu có thể đi chuyến Bãi Yến khuyên anh Đầu Gỗ của cháu không? Thím thanh toán lộ phí cho cháu…”
Triển Tiểu Liên xua xua tay: “Thím, ngày mai cháu có việc, cháu hứa cùng bạn học cháu đi Thanh Thành rồi.”
Thím An vội đổi giọng: “Không sao không sao, vậy thím đợi cháu về cũng được. Dù sao cũng không gấp thời gian một ngày hai ngày này.”
Bố Triển Tiểu Liên ở bên cạnh đẩy đẩy cô: “Tiểu Liên, vậy chờ con từ Thanh Thành về con đi khuyên anh Đầu Gỗ của con.”
Triển Tiểu Liên quay lại nhìn bố cô một cái, hỏi: “Vậy con nói thế nào chứ? Đây là chuyện khuyên à? Nguồn gốc tiền này không rõ, anh Đầu Gỗ chắc chắn sẽ không đồng ý, trừ phi, chú thím An đánh anh ấy ngất xỉu đi làm phẫu thuật.”
Thím An vẻ mặt ưu sầu: “Vậy, vậy phải làm sao đây?”
Triển Tiểu Liên giống như nhìn thím An, lại quay đầu nhìn bố cô: “Cứ nói bố cháu giúp chú thím An tìm quan hệ, vay từ ngân hàng đi, ngân hàng tốt xấu là đơn vị chính quy, lãi cao thì cao chút, nhưng không giống dân gian cho vay nặng lãi, anh Đầu Gỗ cho dù không muốn, cũng sẽ tiếp nhận.”
Thím An vừa nghe, cảm thấy khả thi, tức khắc vẻ mặt vui mừng: “Ôi chao, vẫn là Tiểu Liên thông minh, bọn bác cũng sắp sầu chết rồi chính là không nghĩ đến chuyện ngân hàng này…”
Loại như bố mẹ An Lý Mộc này, nào dám giao tiếp với ngân hàng? Thủ tục thế này thủ tục thế kia trong đó, bọn họ căn bản không hiểu, nếu tiền là bố mẹ anh mượn, An Lý Mộc chắc chắn không tin, nhưng ở giữa thêm bố Triển Tiểu Liên, thì không thể tùy theo An Lý Mộc không tin nữa, bố mẹ anh không hiểu, nhưng bố cô có thể không hiểu ư? Bố cô người ta ấy đúng là người làm công tác văn hóa nổi tiếng trấn Nam Đường.
Việc này xem như là quyết định xong rồi, bố Triển Tiểu Liên nhìn con gái giúp, không muốn cô khó chịu, chẳng những dạy mẹ An Lý Mộc lí do thoái thác, còn đặc biệt gọi điện thoại cho một chủ tịch ngân hàng trong trấn Nam Đường, thực ra chính là móc nối một chút, An Lý Mộc tốt xấu là cảnh sát, anh nếu hoài nghi nhất định sẽ tra, nếu thế này anh tra thế nào cũng tra không được cái gì, người ta cũng không thể nào đưa giấy tờ cho anh xem.
Thím An được bố Triển Tiểu Liên và cô đồng ý, lau nước mắt đi rồi, mẹ cô nhìn mà thổn thức mãi: “Chân này của Đầu Gỗ nếu có thể chữa khỏi, cũng đáng, đứa nhỏ đang yên đang lành… Ôi!”
Triển Tiểu Liên gãi gãi đầu, đi lên lầu: “Bố, mẹ, con ăn no rồi, đi lên trước, ngày mai còn phải dậy sớm đấy.” Tiếp tục đọc “Thần phục – Chương 108”