Thần phục – Chương 52

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 52 – Yến Hồi

Yến Hồi quấn cái khăn tắm ngang hông, vừa lau tóc vừa đi ra, Đồng nhi cầm hòm thuốc chờ bên ngoài, vừa thấy Yến Hồi đi ra liền nghênh đón, nhận lấy khăn tắm trong tay hắn, sau khi Yến Hồi ngồi xuống vươn tay giúp hắn lau tóc: “Gia, Lôi Chấn nói ngài chảy máu, để em xem thử…”

Yến Hồi không chút để ý đưa tay lau mặt: “Chảy máu cái gì? Một con mèo hoang cào.”

Đồng nhi đặc biệt nhìn nhiều hai lần, vết thương ấy đối với người khác mà nói quả thực không đáng giá nhắc tới, nhưng mà đối với Yến Hồi mà nói, lại là vết thương nặng cực kỳ, không phải chỉ vết thương, mà là chỉ tính nghiêm trọng của sự kiện. Phải biết rằng, người có bản lĩnh tới gần Yến Hồi còn có thể bình yên vô sự trên đời này không mấy ai, càng đừng nói cào chảy máu.

Đồng nhi cầm nước khử trùng trong suốt khử trùng cho hắn, vừa bôi nước thuốc vừa dịu dàng nói: “Gia, vừa rồi Bãi Yến truyền đến tin tức, sáng ngày mai, ngài Lý và cô Mục đến Thanh Thành, ngài xem có cần đặc biệt sắp xếp thời gian không?”

Yến Hồi rất nhàn nhã hưởng thụ sự phục vụ của người đẹp, soi gương xem vết thương trên mặt, tùy ý xua tay, cơ thể tựa vào phía sau, cười tà nói: “Sắp xếp cái gì mà sắp xếp? Lý Tấn Dương không có việc thì không làm phiền, đấy là một con cáo giảo hoạt, thời gian ngày mai của gia đều để đối phó gã. Còn nữa, tất cả mọi người cảnh giới, đừng để gia biết ai sai sót, cáo già giỏi nhất bới móc, gia không muốn phá hủy cục diện hiện tại. Mặt khác, đi chuẩn bị một vài thứ con gái thích, nhóc ngốc nhà Lý Tấn Dương kia là một người có tâm hồn ăn uống, dỗ được con bé đó hữu dụng hơn dỗ Lý Tấn Dương.”

Đồng nhi nhẹ nhàng “dạ” một tiếng, “Vâng, gia yên tâm, em lập tức đi chuẩn bị.”

Lông mày Yến Hồi nhếch lên, vươn tay lôi kéo, Đồng nhi từ chỗ tựa lưng bị hắn kéo đến đằng trước, Đồng nhi uốn éo xoay người ngồi trong lòng Yến Hồi, nhìn tay hắn theo thắt lưng mình một đường sờ lên trên, mỉm cười lả lướt nhìn hắn, “Gia có gì dặn dò cứ việc mở miệng?”

Yến Hồi không đứng đắn bật hơi bên tai cô ta, duỗi tay sờ nút áo Đồng nhi: “Gia mở miệng cái gì? Cần mở miệng chính là Đồng nhi…”

Tiếng cười lẳng lơ của Đồng nhi lập tức vang lên tại phòng khách trống trải.

*

Sáng sớm hôm sau, Lý Tấn Dương mang theo Mục Hi vẻ mặt lơ mơ xuất hiện trước mặt Yến Hồi.

Theo tiếng đóng cửa Lý Tấn Dương rời đi vang lên, trong phòng chỉ còn lại hai người.

Yến Hồi nhìn người đẹp nhỏ cố gắng mở đôi mắt quyến rũ nhìn hắn trước mắt, trong lòng ngứa ngáy muốn chết.

Cái gì gọi là người đẹp? Như trước mắt mới gọi là người đẹp, đáng tiếc người đẹp nhỏ này hoa đã có chủ, “chủ” này còn là một người hắn không thể tùy tiện cướp.

Yến Hồi với Mục Hi hai người lườm nhau, lườm, lườm, ra sức lườm, kết quả ngồi nửa ngày mắt to lườm mắt nhỏ như vậy.

Mục Hi đột nhiên thấy được mấy vết cào trên mặt Yến Hồi, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Anh, mặt của anh làm sao vậy?”

Yến Hồi lập tức liếc xéo cô một cái, biểu cảm ngại cô nhiều chuyện, nói: “Bị mèo hoang cào.” Không đợi Mục Hi mở miệng, Yến Hồi ngắm thấy vết trầy trên mặt cô, cụp mắt xuống, sau đó ngẩng lên hỏi một câu: “A, em gái, chẳng lẽ là mặt em cũng bị mèo hoang cào?”

Mục Hi vừa nghe, vẻ tủi thân kể cô trên đường tan học bị một người phụ nữ đánh, sau đó như đinh đóng cột nói người phụ nữ đó là bạn gái hồ ly tinh của Lý Tấn Dương.

Đầu óc Yến Hồi lướt một vòng, ý không ở trong lời, hắn không nghe ra chuyện gì từ lời Mục Hi, lại lờ mờ nghe được điềm báo Lý Tấn Dương với đại ca cũ của gã sắp đoạn tuyệt. Mộ Dung Khai vệ sĩ của Lý Tấn Dương chém một ngón tay của con gái ruột tam gia, tam gia có thể chịu để yên như vậy? Yến Hồi vỗ tay một cái, quả nhiên là tin tức tốt, Lý Tấn Dương đoạn tuyệt với tam gia, như vậy người được lợi nhất chính là Yến Hồi.

Phía Mục Hi cũng đã nước mắt lưng tròng, bởi vì vô duyên vô cớ bị người ta tát một cái, mặt còn đau, trong lòng tủi thân muốn chết, vừa nói lập tức đã sắp rơi nước mắt, Yến Hồi vội vàng đứng dậy đưa cô ra ngoài, đi chơi ấy à? Việc này đơn giản, đi ra ngoài lượn một vòng là được, tránh cô nhóc này đợi lát nữa còn nói câu chọc tức hắn, Lý Tấn Dương trở về nhìn thấy người yêu nhỏ của hắn đỏ mắt, còn tưởng rằng hắn bắt nạt.

Đương nhiên, chờ sau khi Yến Hồi mang người đẹp nhỏ này ra ngoài dạo một vòng, liền biết mình vẫn trúng chiêu của Lý Tấn Dương, Lý Tấn Dương đây là lợi dụng hắn tìm bùa hộ mệnh cho người yêu nhỏ của gã đấy.

Yến Hồi ngột ngạt trong lòng, một người hai người này, đều lừa hắn phải không? Đầu óc lướt qua, liền nghĩ tới con nhóc béo ấy, thật đúng là lớn mật! Yến Hồi có thể moi vốn về từ người Lý Tấn Dương, con nhóc béo kia thì sao? Tờ một trăm đồng dính đầy vi khuẩn ấy?

Yến Hồi ngồi lên sô pha, nhìn Lý Tấn Dương tên lưu manh già không biết xấu hổ kia ôm người yêu nhỏ của gã ra ngoài, nói đưa cô về phòng, để cô ngủ thoải mái một chút, chậc, còn có thể loại đối xử với phụ nữ như thế, đấy không phải người phụ nữ của gã? Không biết còn tưởng rằng là tổ tông của gã ấy.

Yến Hồi xưa nay là loại mắt cao hơn đầu, người hắn xem trúng chẳng có bao nhiêu, mà Lý Tấn Dương chính là người nổi bật nhất trong số ít ỏi đó.

Yến Hồi tra Lý Tấn Dương không phải một ngày hai ngày, chỉ tiếc, mạng lưới tin tức khổng lồ kia của hắn lại không thể mang đến toàn bộ tư liệu có liên quan đến Lý Tấn Dương cho hắn, thông tin duy nhất khiến hắn cảm thấy có ích, chính là ánh mắt Lý Tấn Dương trong việc đầu tư không người nào có thể sánh bằng, đây cũng là nguyên nhân hắn chọn Lý Tấn Dương ép buộc yêu cầu hợp tác.

Yến Hồi yêu tiền, cho nên hắn nghĩ cách kiếm tiền, tài sản dưới tên Yến Hồi trải rộng ba tỉnh bảy mươi hai thành phố, luận tiền tài, Yến Hồi hơn Lý Tấn Dương xa xa, đương nhiên, bản thân Yến gia không cho là như vậy cũng không có cách nào, hắn một lòng một dạ muốn so với Lý Tấn Dương, cố tình Lý Tấn Dương rất khó nắm bắt, Yến Hồi vòng như thế nào, cũng không có cách nào vòng Lý Tấn Dương vào, nếu không phải là con nhóc ngốc nhà Lý Tấn Dương, Yến Hồi có lẽ đến bây giờ cũng không tóm được nhược điểm của người nọ.

Yến Hồi thích phụ nữ thông minh, nhưng mà, từ mức độ nào đó mà nói, Yến Hồi cũng thích Mục Hi, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì cô ngu ngốc khá dễ lừa, tối thiểu tại việc thành công uy hiếp Lý Tấn Dương, Mục Hi cô nàng này không thể không có công.

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s