Thần phục – Chương 10

Thần phục

  • Tác giả: Yến Tử Hồi Thì
  • Chuyển ngữ: Yappa
  • Mục lục

Chương 10 – Người yêu bí ẩn

Vì Triển Tiểu Liên chạy loạn trên đường, mẹ cô cũng bị cô dọa sợ, chỉ ở Thanh Thành hai ngày liền đưa Triển Tiểu Liên về, Triển Tiểu Liên xin mẹ cả buổi cũng muốn ở thêm hai ngày, mẹ cô chỉ lo lại có cái gì ngoài ý muốn, sống chết mang Triển Tiểu Liên về.

Đi về mẹ cô còn đặc biệt nói với bố cô chuyện này, bố cô lập tức gọi cô ra hỏi, Triển Tiểu Liên thấy bố mẹ cô rất nghiêm túc, nhanh chóng thừa nhận sai lầm, thề bảo đảm sau này không chạy loạn nữa. Bố cô vì chuyện này, dạy dỗ cô trọn một buổi tối, ngay cả An Lý Mộc ăn xong cơm đi qua tìm Triển Tiểu Liên, bố cô cũng không dừng miệng. Cuối cùng vẫn là An Lý Mộc hòa giải nói giúp, bố cô mới miễn cưỡng bỏ qua cho cô.

An Lý Mộc kéo Triển Tiểu Liên tới nhà mình, Triển Tiểu Liên ủ rũ, cũng đã quên chuyện giận dỗi với An Lý Mộc, liền hỏi: “Anh Đầu Gỗ, anh nói bố em có phải quá mức căng thẳng rồi hay không? Em cũng đã bao nhiêu? Em năm nay cũng đã mười bốn tuổi rồi…”

An Lý Mộc đưa cô vào phòng mình khuyên bảo: “Bố em là vì muốn tốt cho em, em nói xem, em là một cô bé, trời cũng đã sắp tối mà kết quả em chạy đi lạc, em đây không phải là làm người ta sốt ruột sao? Đừng nói em, đổi lại là mẹ em, nếu em đi cùng với một đám người, kết quả là mẹ em đợi mãi vẫn chưa thấy về, em có nóng ruột không?”

Triển Tiểu Liên không nói lời nào, An Lý Mộc ôm cô vào lòng: “Vậy thì không được? Em cũng không yên lòng có phải hay không?”

Triển Tiểu Liên tiếp tục không nói lời nào, thật ra chính là cam chịu, mẹ An Lý Mộc gọi anh bên ngoài, An Lý Mộc đi xuống bưng một mâm dưa hấu qua: “Tiểu Liên, mẹ anh bảo anh cầm mấy miếng dưa hấu cho em ăn.”

Quan hệ của hai nhà An Triển quả thực rất tốt, mặc dù bố mẹ An Lý Mộc không biết chữ như bố mẹ Triển Tiểu Liên, nhưng tính cách hai vợ chồng thực sự không hề xấu, cứ coi Triển Tiểu Liên ba ngày hai lần ăn chực là biết, bởi vì cũng không so đo, bố mẹ Triển Tiểu Liên cũng sẵn lòng đối xử tốt với An Lý Mộc. Triển Tiểu Liên ăn cơm tại nhà An Lý Mộc xong, lại trốn vào thân thiết với nhau.

Việc giữ bí mật của hai người thực hiện rất tốt, người lớn hai nhà không một ai phát hiện chuyện yêu đương của hai đứa nhỏ, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là chênh lệch độ tuổi của hai người khá lớn, mẹ anh còn từng nói với mẹ cô, nếu An Lý Mộc nhỏ hơn năm tuổi, bà chắc chắn sẽ kết tình thông gia với nhà họ Triển, đứa nhỏ lớn hơn một hai tuổi là bình thường, lớn hơn nhiều vậy khẳng định không được.

Phản ứng ngay lúc đó của mẹ cô chính là cười, không nói tốt cũng không nói xấu, thời đại này ai cũng không phải đồ ngốc, cho dù An Lý Mộc cùng độ tuổi với Triển Tiểu Liên, mẹ cô cũng biết nhà họ An chắc chắn sẽ không đồng ý, nguyên nhân là gì thì rất rõ ràng, thân thể Triển Tiểu Liên chính là cái siêu thuốc, ai chịu cho con mình cưới một cái siêu thuốc về nhà?

Bố mẹ có suy nghĩ của bố mẹ, hơn nữa đều là xuất phát từ góc độ của con trẻ, tựa như bố mẹ cô, bọn họ cảm thấy con gái của mình là tốt nhất, An Lý Mộc với Tiểu Liên, tuổi tác khá là lớn, lớn hơn ba tuổi bọn họ có thể chấp nhận, chúng nó lại là kém sáu tuổi, vậy thì quá lớn rồi.

Người lớn đều có ý nghĩ của chính mình, nhưng hai đứa trẻ mặc kệ những thứ này, An Lý Mộc cũng biết Triển Tiểu Liên quá nhỏ, không dám nói với người ngoài, cho nên đều lén lút tiến hành, dắt cái tay hôn cái miệng, ai cũng không biết.

Triển Tiểu Liên còn lại hai năm trung học, vì lời của An Lý Mộc mà biết điều hơn nhiều, đương nhiên, ngoại trừ lúc thi không nộp giấy trắng, những cái khác thật ra vẫn chưa có cái gì tốt hơn, nhưng những chuyện này An Lý Mộc cũng không biết, chỉ cần nghe nói thi bao nhiêu điểm, nhất định sẽ khen cô. Người theo đuổi Triển Tiểu Liên vẫn tấp nập không dứt, thật ra chiếu theo tạo hình hiện tại của Triển Tiểu Liên, không nên có nhiều người theo đuổi như vậy, nhưng mà đầu óc thông minh cùng trí nhớ siêu cường của cô luôn luôn khiến người ta cảm thấy cô có công năng đặc dị, phần lớn nam sinh thực ra là hướng về phía “công năng đặc dị” của cô này mà tới.

An Lý Mộc thường thường nhận được thư tình Triển Tiểu Liên gửi tới, nội dung trong thư không thiếu tên của một nam sinh nào đó mà Triển Tiểu Liên đưa ra để nâng cao cảm giác nguy cơ của anh Đầu Gỗ, mỗi lần nhìn thấy An Lý Mộc đều sẽ tức điên, nhưng muốn tóm cô cũng chỉ có thể trong lúc nghỉ dài ngày hằng năm.

Triển Tiểu Liên rất thích An Lý Mộc, cô thường xuyên giơ ngón tay tính mình khi nào mới có thể lớn đến hai mươi tuổi, bởi vì An Lý Mộc từng hứa, lúc cô hai mươi tuổi bọn họ có thể kết hôn.

Điểm số thi của Triển Tiểu Liên từ lúc lên lớp tám tới nay vẫn rất cao không thấp, vững vững vàng vàng chiếm ngai vàng hạng nhất trong số những người cùng tuổi, khi tất cả học sinh từ hạng hai trở xuống đều cố gắng đến mức thần kinh suy nhược, Triển Tiểu Liên muôn đời không thay đổi nâng tiểu thuyết ngôn tình xem ngon lành, điều này làm cho bạn học cả lớp nhìn cô là sẽ dùng một loại ánh mắt hâm mộ ghen ghét, ý muốn giết chết cô.

Vì thế, phương châm đáp trả của Triển Tiểu Liên trong thư gửi An Lý Mộc viết rất rõ ràng, cô nói cô phải hạ thấp mình, chẳng qua là cô nàng này quên mất, cô cả ngày hạ thấp mình nâng tiểu thuyết ngôn tình qua lại không ngớt giữa dám bạn học phần đông nâng sách giáo khoa đủ loại, bản thân việc này chính là một chuyện khoa trương.

Cảm tình của Triển Tiểu Liên và An Lý Mộc rất ổn định, hai bên đều rất tự hạn chế, An Lý Mộc ngay mặt từ chối lời tỏ tình của Tô Nạp, Triển Tiểu Liên chỉ lấy thư tình không nhận người, đến nỗi hai người vụng trộm gặp gỡ tới nay, không xuất hiện chút vấn đề gì.

Lớp chín đối với phần lớn học sinh mà nói chính là tối tăm giống như lớp mười hai, thế nhưng chuyện này đối với Triển Tiểu Liên mà nói hoàn toàn không thành vấn đề, giáo viên chủ nhiệm nói chuyện với cô rất nhiều lần, mỗi lần Triển Tiểu Liên đều cúi đầu không nói lời nào tựa như phạm lỗi, nhìn hoàn toàn là bộ dáng đứa bé ngoan biết vâng lời, nhưng vừa mới ra khỏi văn phòng cô đã lấy tiểu thuyết ngôn tình mang theo bên người ra, vùi đầu mà đọc.

Giáo viên chủ nhiệm lệ rơi đầy mặt, tỏ vẻ rất bó tay.

Lúc điền nguyện vọng thi vào cấp ba, bố cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là để Triển Tiểu Liên chọn Nhị Trung, Nhất Trung của Bãi Yến tốt, thế nhưng bầu không khí học tập tại ngôi trường ấy quá căng thẳng, ngoại trừ lớp quan hệ, phần lớn học sinh vào Nhất Trung đều tựa như không muốn sống, bố cô chính là cân nhắc đến thân thể cô, cho nên điền luôn cho cô Nhị Trung, giáo viên chủ nhiệm cũng sắp khóc, học Nhất Trung và học Nhị Trung là chuyện hai cái ký tự, đây có ý nghĩa đến tỉ lệ lên lớp của bà mà, đáng tiếc đây là phụ huynh điền, người khác thật đúng là không thể sửa quyết định, Triển Tiểu Liên lại căn bản không cần, thầy cô có cách nào nữa?

Trước khi thi vào cấp ba, An Lý Mộc cũng nghỉ, hỏi Triển Tiểu Liên ôn tập thế nào, Triển Tiểu Liên thì cứ mê trai nhìn anh cười, cả đêm liền quấn quít lấy An Lý Mộc đòi trao đổi đồng giá, kết quả An Lý Mộc cố thủ trận địa, nói gì cũng không đồng ý. Triển Tiểu Liên cảm thấy bất đắc dĩ, cỗ cũng sắp là học sinh cấp ba rồi, kết quả đến bây giờ còn chưa từng thành công nhìn thấy một con chim.

An Lý Mộc muốn đánh bay Triển Tiểu Liên, nhưng thấy điểm thi cấp ba của cô liền nhịn, đương nhiên, đối với việc làm thế nào tránh được sự trêu chọc của Triển Tiểu Liên anh cảm thấy rất đau khổ, cô nhóc căn bản là không kiêng dè, nếu như nghĩ tới, cũng không để ý cái gì liền bổ nhào vào người anh, có mấy lần mẹ cô nghe thấy tiếng động bên trong không bình thường cũng đi gõ cửa, không dễ mới thoát khỏi gặng hỏi của mẹ cô, An Lý Mộc cảm thấy thật sự là rất đòi mạng, tiếp tục như vậy anh sớm muộn sẽ bị giày vò đến chết.

Mẹ cô là phụ nữ, bà chính là mơ hồ cảm thấy có vấn đề, chủ yếu là Triển Tiểu Liên đã lớn, hai đứa cả ngày như hình với bóng, trong lòng mẹ cô bắt đầu nghi nghi hoặc hoặc, hai đứa nhỏ này không phải là có cái gì đấy chứ?

Triển Tiểu Liên dù thế nào cũng mười lăm tuổi, thiếu nữ chớm yêu nói chính là độ tuổi bây giờ của Triển Tiểu Liên, An Lý Mộc cũng hai mươi mốt tuổi, trông cũng được, trấn Nam Đường bao nhiêu con gái nhà người ta đều nhìn chằm chằm thằng bé ấy chứ. Nghe mẹ anh nói An Lý Mộc đến bây giờ cũng không có bạn gái, thằng bé và Triển Tiểu Liên thực sự xem như là thanh mai trúc mã, hơn nữa, kỳ nghỉ hằng năm An Lý Mộc về nhà rồi cũng chẳng đi đâu cả, đều là qua đây tìm Triển Tiểu Liên, hai đứa có thể ở trong phòng cả ngày không ra khỏi cửa, mẹ cô không thể không hoài nghi, hai đứa chúng nó đều đang làm gì?

One thought on “Thần phục – Chương 10

Bình luận về bài viết này